Chương 618 - Để Cháu Suy Nghĩ Đã
Chương 618 - Để Cháu Suy Nghĩ ĐãChương 618 - Để Cháu Suy Nghĩ Đã
Sau khi được Tô Vi Vi khuyên bảo, Trình Lam đã điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.
Nghĩ đến trong phòng bệnh, Tiểu Hạo Hạo còn đang ở cùng Thịnh Thương Cảnh, Trình Lam chờ không nổi lập tức quay trở lại phòng bệnh.
Chỉ là...
Hai người vừa mới đi tới cửa phòng bệnh, bước chân vội vã của Trình Lam vội vã đột nhiên dừng lại.
Trong phòng bệnh, giọng nói non nớt của Tiểu Hạo Hạo vang lên.
"Chú là ba cháu ạ?”
Ngay sau đó là giọng nói trầm ấm dịu dàng của Thịnh Thương Cảnh vang lên, "Đúng vậy, Hạo Hạo thích ba không?”
Tiểu Hạo Hạo trâm mặc chớp chớp mắt, giống như đã ra một quyết định quan trọng, cuối cùng mới nói rằng.
"Nếu mẹ cháu thích chú, Hạo Hạo cũng sẽ thích chú, nếu mẹ cháu không thích chú... Hạo Hạo, Hạo Hạo cũng sẽ không thích chú đâu.'
Ngoài phòng bệnh, Trình Lam che miệng lại, nước mắt suýt chút nữa trực tiếp rơi xuống.
Tô Vi Vi cũng gật gật đầu.
Ừm, đứa con trai Tiểu Hạo Hạo này, thật đúng là không phí công nuôi dưỡng.
Trong phòng bệnh, Tiểu Hạo Hạo nhìn thấy Thịnh Thương Cảnh không nói lời nào, lại nhịn không được dò hỏi.
"Vì sao lúc trước chú không xuất hiện, mẹ phải nuôi nấng Hạo Hạo, rất vất vả đó."
Thịnh Thương Cảnh nhìn đứa con trai còn non nớt trước mặt, có chút xa lạ, có chút kích động, có chút kiêu ngạo, còn có chút... mắc nợ.
Không hổ là con trai của Thịnh Thương Cảnh, tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện nghe lời, gặp phải tình huống bất ngờ cũng không hoảng hốt, có phán đoán của riêng mình, còn biết thương mẹ.
Cho dù đó là khía cạnh nào, Thịnh Thương Cảnh đều cảm thấy vô cùng tự hào.
Nhưng mà... Con trai tuổi còn nhỏ đã hiểu chuyện như vậy, xem ra trong quá trình trưởng thành, thằng bé chắc chắn đã chịu rất nhiều cực khổ...
Nghĩ đến đây, Thịnh Thương Cảnh lại cảm thấy chua xót trong lòng.
Con trai của Thịnh Thương Cảnh, sao lại có thể vất vả như vậy chứ?
"Ba, là ba không đúng, lúc trước ba không biết đến sự tồn tại của Hạo Hạo, Hạo Hạo bằng lòng cho ba một cơ hội, để ba bù đắp cho hai mẹ con con thật tốt được không?"
Phòng bệnh trung, Tiểu Hạo Hạo manh manh đát nghiêng đầu sát.
"Thì ra chú không biết sự tồn tại của Tiểu Hạo Hạo sao? Vậy thì không thể trách chú được, chị Vi Vi đã dạy cháu, người không biết không thể trách, Hạo Hạo không trách chú nữa đâu!"
Thịnh Thương Cảnh:...
Con trai của tôi quá đáng yêu phải làm sao bây giờ?
Hơn nữa ngay cả người không biết không thể trách cũng hiểu được, thậm chí còn có thể linh hoạt vận dụng.
Trái tim người làm ba của Thịnh Thương Cảnh, quả thực sắp bị Tiểu Hạo Hạo làm tan chảy rồi.
"Con, chị Vi Vi dạy rất đúng, cảm ơn Hạo Hạo bằng lòng tha thứ cho ba."
Tiểu Hạo Hạo vui vẻ.
"Chị Vi Vi đương nhiên là tốt nhất."
Người tự xưng là ba em ấy ở trước mắt này, vẫn có chút mắt nhìn đó nha.
Thịnh Thương Cảnh:...
Anh ta nhạy bén phát hiện một chỉ tiết nhỏ.
Con trai của anh ta, hình như rất sùng bái Tô Vi Vi?
"Hạo Hạo thích chị Vi Vi à2”
Sau khi con cáo già Thịnh Thương Cảnh tìm thấy được chỗ đột phá, anh ta nhanh chóng bắt đầu đột phá.
Tiểu Hạo Hạo tuổi còn nhỏ nào phải là đối thủ của Thịnh Thương Cảnh chứ, em ấy không hề nhận ra ' ý đồ nham hiểm ' của Thịnh Thương Cảnh, hồn nhiên gật gật đầu.
"Vâng vâng, Hạo Hạo thích chị Vi Vi nhất đó."
"Ồ, thì ra là thế." Thịnh Thương Cảnh gật gật đầu.
"Chị Vi Vi của con cũng là bạn tốt của ba đó, hơn nữa... Hơn nữa nhà ba và nhà chị Vi Vi là hàng xóm nữa đó, nếu như Tiểu Hạo Hạo đến nhà ba, thì có thể nhìn thấy chị Vi Vi của con mỗi ngày luôn đó.
Để có thể dụ dỗ con trai về nhà, Tô Vi Vi cái điều kiện có lợi này, hoàn toàn có thể lợi dụng một chút mà.
Tiểu Hạo Hạo....
Để cháu suy nghĩ một chút đã.