Chương 617 - Khuyên Bảo
Chương 617 - Khuyên BảoChương 617 - Khuyên Bảo
Trình Lam yên tâm.
Chỉ cần có Vi Vi ở đây, vậy thì không có chuyện gì là không thể làm được.
Tô Vi Vi nhìn thấy Trình Lam đã hoàn toàn yên tâm, lập tức bắt đầu nhỏ nhẹ khuyến khích.
"Chị Trình, nếu chúng ta không sợ Tiểu Hạo Hạo bị cướp đi, vậy chị có phải cũng cần suy nghĩ nhiều hơn cho Tiểu Hạo Hạo hay không?"
Trình Lam khó hiểu, "Ý của em là gì?"
Tô Vi Vi nhìn về phía phòng bệnh của bệnh viện mà bĩu môi, "Mặc dù chị đúng là đối xử với Tiểu Hạo Hạo rất tốt, nhưng mà... Trẻ con, cần mẹ, đồng thời cũng cần một nhân vật như ba, nếu như... Em nói nếu như thôi, nếu như chị vẫn có quyền nuôi nấng Tiểu Hạo Hạo như bây giờ, vậy chị có thể cân nhắc đến chuyện để Thịnh Thương Cảnh thường xuyên gặp mặt Tiểu Hạo Hạo hay không?"
Trình Lam trâm mặc, không nói chuyện.
Tô Vi Vi tiếp tục khuyên bảo, "Lúc trước khi sự thật chưa được tiết lộ thì không nói, nhưng hôm nay Thịnh Thương Cảnh đã biết được thân phận của Tiểu Hạo Hạo rồi, chị lại không cho hai ba con họ gặp nhau, hình như cũng không hợp lý cho lắm, hơn nữa... Lại nói tiếp thì thật ra chuyện này, Thịnh Thương Cảnh cũng không làm sai gì mà, đúng không, năm đó, anh ấy... Cũng không biết đến sự tồn tại của Tiểu Hạo Hạo mà, bây giờ anh ấy vừa biết được đã vội vàng đến bệnh viện rồi, đủ để chứng minh, anh ấy vẫn rất quan tâm đến Tiểu Hạo Hạo, chị cũng hy vọng Tiểu Hạo Hạo có thể có một người ba yêu thương em ấy mà phải không?”
Trình Lam nghĩ đến trước kia, trong trường mẫu giáo bạn bè có ba đến đón, Tiểu Hạo Hạo đều sẽ vô cùng hâm mộ, nhưng thằng bé trước nay chưa bao giờ thể hiện điều đó trước mặt cô, vẫn luôn ngoan ngoãn như vậy.
Nhưng mà...
Sao Trình Lam có thể không hiểu được sự khao khát trong mắt con trai mình chứ.
Nói đến cùng, sở dĩ Tiểu Hạo Hạo còn nhỏ như vậy đã ngoan ngoãn như thế, còn không phải bởi vì khi còn nhỏ thằng bé đã chịu quá nhiều khổ cực khi sống với cô ấy sao.
Mấy năm đầu sau khi Tiểu Hạo Hạo được sinh ra, cô phải làm việc để tiết kiệm tiền, để Tiểu Hạo Hạo có cuộc sống tốt hơn, kết quả cô ấy thường xuyên không để ý đến thằng bé, thậm chí... Thằng bé còn từng bị bà ngoại vứt bỏ ở công viên.
Nếu không phải gặp được Tô Vi Vi và Cố Dung Thời, Trình Lam quả thực không dám tưởng tượng đến hậu quả kia...
Cho nên, nếu như có một người ba như Thịnh Thương Cảnh bước vào trong cuộc sống của Tiểu Hạo Hạo, Tiểu Hạo Hạo hẳn là sẽ rất vui vẻ nhỉ.
"Vi Vi, những gì em nói, có thể là đúng."
Tô Vi Vi gật đầu, chuyện đó đương nhiên, em chắc chắn sẽ không làm hại chị đâu.
Dáng vẻ kia của Thịnh Thương Cảnh, chắc chắn không có khả năng buông tay, nếu như Trình Lam tỏ thái độ cực lực phản đối, tranh chấp, cuối cùng chỉ sợ chẳng những không thể đạt được mục đích, ngược lại còn sẽ chịu thiệt thòi, thậm chí Tiểu Hạo Hạo cũng sẽ bị tổn thương bởi biến cố như vậy.
Cho nên...
Cho dù cuối cùng Trình Lam đưa ra quyết định nào, Tô Vi Vi đêu không thể để cô ấy đi vào chỗ bế tắc được, cô ấy phải cân nhắc mọi khía cạnh, càng phải nhớ kỹ trong mọi thời khắc, không được làm Tiểu Hạo Hạo bị tổn thương.
"Cho nên, chị Trình, chị có thể thử sống chung hòa bình với Thịnh Thương Cảnh, có chuyện gì cũng có thể bình tĩnh thương lượng, chỉ cần chị nắm chắc hai điểm, Tiểu Hạo Hạo không thể bị cướp đi, Tiểu Hạo Hạo không thể chịu tổn thương, ừm, còn có thể thêm một điểm nữa, đưa ra tất cả những lựa chọn tốt nhất cho Tiểu Hạo Hạo, chị chỉ cần nhớ kỹ ba điểm này, cho dù phải đối mặt với điều gì, em đều sẽ cùng chị vượt qua.
"Vi VI...
Trình Lam cầm tay Tô Vi Vi.
"May là có em.”
May mắn, vào thời điểm cô ấy bối rối nhất, bên cạnh cô ấy có Tô Vị Vi, người có thể khuyên bảo cô ấy, cũng có thể giúp cô ấy bình tĩnh phân tích ưu nhược điểm...