Chương 616 - Em Sẽ Giúp Chị
Chương 616 - Em Sẽ Giúp ChịChương 616 - Em Sẽ Giúp Chị
Rồi xong, Thịnh Thương Cảnh quả nhiên đã điều tra ra rồi.
Hơn nữa nhìn bộ dáng chắc như đinh đóng cột này của anh ta, nói không chừng đã làm xong xét nghiệm ADN luôn rồi.
Quả nhiên, Trình Lam phản bác lại theo bản năng.
"Anh, anh đang nói gì vậy?! Hạo Hạo không có quan hệ gì với anh hết!"
Thịnh Thương Cảnh nhìn Trình Lam, ánh mắt phức tạp, vẫy vẫy tay, thư ký ở sau lưng anh lấy một phần tài liệu ở trong cặp ra.
"Giấy xét nghiệm ADN, xác nhận tiểu thiếu gia và Thịnh tổng có quan hệ ba con, thiếu gia Hạo Hạo chính là con trai ruột của Thịnh tổng, cũng là đứa trẻ duy nhất của Thịnh gia."
Quả nhiên là xét nghiệm ADN.
Đôi tay của Trình Lam đang run rẩy, lại không có dũng khí câm lấy tờ giấy xét nghiệm ADN kia.
Bởi vì, không cần xem, cô ấy cũng biết, người thư ký trước mặt nói đúng.
Mối quan hệ của Thịnh Thương Cảnh và Tiểu Hạo Hạo, không có ai biết rõ hơn cô ấy.
"Anh... Anh có thể đừng đưa Tiểu Hạo Hạo rời khỏi tôi có được không?"
Trình Lam cảm giác, thanh kiếm của Damoris ở trên đỉnh đầu cô, đang từ từ rơi xuống, cũng không còn cách nào để xoay chuyển được nữa.
Thịnh Thương Cảnh nhìn Trình Lam thật sâu.
"Em cho rằng, tôi đến đây để tranh giành Tiểu Hạo Hạo với em sao?”
"Không phải sao?”
Thịnh Thương Cảnh không nói gì, mà chỉ lắc đầu.
Nhưng Tô Vi Vị ở một bên lại nhìn ra chút manh mối, vội vàng kéo Trình Lam đang kích động lại.
"Chị Trình, thủ tục xuất viện của Tiểu Hạo Hạo còn chưa làm xong đâu, chị đi làm thủ tục với em đi, anh Thịnh, còn Tiểu Hạo Hạo..."
Thịnh Thương Cảnh dịu dàng nhìn Tiểu Hạo Hạo, "Con trai tôi, tôi sẽ chăm sóc."
Thôi được rồi, anh lợi hại nhất. Tô Vi Vi kéo Trình Lam ra khỏi phòng bệnh, một đường ra khỏi bệnh viện, đi đến khu vườn nhỏ bên ngoài bệnh viện.
"Chị Trình, chị bình tĩnh lại đã, sau đó suy nghĩ nên làm như thế nào."
Nếu để Trình Lam tiếp tục ở trong phòng bệnh, không chừng sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra, không bằng để Trình Lam một mình bình tĩnh lại, rồi mới đưa ra quyết định cuối cùng.
"Vi Vi, chị, chị không biết... Chị... Chị nên bình tĩnh lại."
Trình Lam bình tĩnh ba phút.
"Vi Vi, chị vẫn là không thể từ bỏ Tiểu Hạo Hạo được, chị, chị không thể để bất cứ ai cướp con trai chị đi mất!"
Tô Vi Vi:..."Chị Trình, chị không nghĩ đến những cách giải quyết khác sao?"
"Cách gì?"
"Ví dụ như... Cho Tiểu Hạo Hạo một mái nhà? Chẳng lẽ thằng bé không thể đồng thời có ba có mẹ hay sao?”
Trình Lam:...
Trình Lam mở to hai mắt nhìn, cô ấy thật sự không nghĩ đến còn có cách giải quyết như vậy.
"Chuyện này không được đâu! Vi Vị, chị và anh ấy, không phải là người trong cùng một thế giới, hơn nữa... Chị cũng không muốn làm lỡ tương lai của anh ấy."
Tô Vi Vi nhướng mày, đến lúc này, Trình Lam vẫn nghĩ đến chuyện không thể làm phiên Thịnh Thương Cảnh, xem ra Trình Lam có cảm tình rất tốt với Thịnh Thương Cảnh mà.
Chỉ là loại thời điểm này không thể ép buộc được.
"Chị Trình, thật ra thì thằng bé vẫn sẽ do chị nuôi nấng, chị cũng có khả năng tiếp tục nuôi nấng Tiểu Hạo Hạo, vì vậy cho dù sau này chị và Thịnh Thương Cảnh phải kiện tụng để giành quyền nuôi nấng Tiểu Hạo Hạo, khả năng thẩm phán giao quyền nuôi nấng Tiểu Hạo Hạo cho chị cũng rất lớn, cho nên, chỉ cần chị không buông tay, Tiểu Hạo Hạo sẽ không bị cướp đi, chị yên tâm, nếu chị thật sự lo lắng, em có thể cho chị mượn đội luật sư của em, còn không phải là thưa kiện sao, đội của em chưa từng thua đâu đó."
Tô Vi Vi vừa mở miệng, thì ổn định trái tim bồn chồn bất an của Trình Lam trước.
Đúng vậy, tôi cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ có sự nghiệp, Thịnh Thương Cảnh dựa vào đâu mà cướp Tiểu Hạo Hạo đi chứ?
Trình Lam nghĩ thông suốt chuyện này, ngay lập tức, người cũng không hoảng hốt, trái tim cũng không hoảng loạn nữa.
"Đúng đúng đúng, Vi Vi em nói đúng, sao chị có thể từ bỏ như vậy được chứ?! Chỉ cần chị không buông tay, Hạo Hạo vĩnh viễn sẽ không bị người khác cướp đi!"
"Vi ViI'
Trình Lam nắm tay Tô Vị Vi.
"Em sẽ giúp chị, đúng không?”
Tô Vi Vi gật đầu thật mạnh, "Đương nhiên, phụ nữ nhất định phải giúp phụ nữ mà."