Chương 71 - Họp Nội Bộ
Chương 71 - Họp Nội BộChương 71 - Họp Nội Bộ
Buổi tối.
Sau khi người khách cuối cùng trong quây thịt nướng rời đi, cả nhà vội vã dọn dẹp đồ đạc, cất hết toàn bộ bàn ghế vào sân nhỏ ở phía sau.
Tô mẹ xoa xoa cánh tay đau nhức, "Mệt quá đi mất, sao hôm nay lại thấy còn mệt hơn bình thường nữa?”
"Đúng vậy, cảm thấy việc buôn bán hôm nay hình như còn tốt hơn lúc trước, sao lại vậy chứ?”
Tỷ lệ doanh thu hình như cũng không khác gì so với ngày thường mà.
Ba Tô cũng hơi khó hiểu.
Mà đợi đến khi Tô Vi Vi tính ra được thu nhập của ngày hôm nay, mọi người đều kinh ngạc.
"Sao lại nhiều như vậy chứ?"
Hôm nay rõ ràng giảm giá, nhưng thu nhập còn nhiều hơn gần 1⁄4 so với ngày thường, mấu chốt là... Lãi ròng cũng nhiêu hơn lúc trước.
Chuyện này rốt cuộc là sao?
"Vi VỊ...
Mẹ Tô nhìn về phía Tô Vi Vị.
Sự khác biệt duy nhất giữa hôm nay và ngày thường chính là tấm băng rôn kia của Tô Vi VI.
"Chúng ta không phải giảm giá sao? Sao lại kiếm được nhiều tiên hơn nữa?"
Tô Vi Vi lập tức phủ nhận, "Chúng ta giảm giá rồi à? Giảm giá chắc chắn là không được rồi, chúng ta chỉ là tặng kèm mà thôi."
Anh họ lớn Chu Hướng Đông gãi gãi đầu, "Vi Vi, em đừng vòng vo nữa, tặng kèm còn không phải là giảm giá sao? Có khác biệt gì à?"
"Tất nhiên là có khác biệt, trước hết, hương vị món ăn của chúng ta ngon hơn đối thủ, việc cạnh tranh giá cả với đối thủ, không có ích cho việc xây dựng thương hiệu của chúng ta, ngược lại sẽ rơi vào vòng tuần hoàn ác tính do đối phương tạo ra."
"Cho nên, từ lúc đầu em đã không định trực tiếp giảm giá, mà là dùng một cách gián tiếp khác để đạt được hiệu quả giống như là giảm giá vậy." "Nhưng trên thực tế, món tặng kèm tuy rằng nhìn có vẻ là bị lỗ tiên, nhưng lại kích thích tiêu phí những món khác, người vốn muốn mua 20 đồng xiên nướng, sẽ vì món tặng kèm mà mua 30 đồng xiên nướng, chúng ta nhìn có vẻ là đã tặng 5 xiên thịt dê, là 2.5, nhưng trên thực tế xiên thịt dê đối với chúng ta mà nói, lại chỉ là giá bán ra, giá vốn bỏ ra còn không đến 2.5."
"Do vậy, nhìn thì có vẻ như khách hàng đang được hưởng giảm giá tiêu phí , nhưng trên thực tế bọn họ đều lựa chọn tiêu phí nhiêu hơn, với cùng tỷ lệ doanh thu, mức tiêu thụ của khách tăng lên, tổng số tiền tự nhiên cũng tăng lên, lợi nhuận cũng không vì tặng kém mà giảm quá nhiều, tổng thể mà nói, tự nhiên là lợi nhuận nhiều hơn rồi.."
Mọi người:...
Vi Vi của bọn họ giỏi quá đi.
Chuyện giảm giá thôi mà cô cũng có thể có dùng nhiều chiêu như vậy.
Thoạt nhìn thì giống như là bị lỗ, nhưng trên thực tế lại kiếm được nhiều tiên hơn.
Lần này, ngay cả mẹ Tô cũng bị Tô Vi Vi cảm phục rồi.
Tuy rằng có vẻ như bà ấy vẫn luôn muốn thể hiện sự uy nghiêm của một người làm mẹ làm khó dễ trước mặt Tô Vi Vi, nhưng trên thực tế, bất cứ đối sách nào mà Tô Vị Vi đưa ra, mẹ Tô đều làm theo mà không có ý kiến gì.
Dù sao mẹ Tô cũng đã nhìn ra, việc buôn bán, bà ấy chắc chắn không bằng con gái mình.
Bà ấy chỉ cần làm theo Tô Vi Vi là được rồi.
Cho đến khi...
Nhà họ Tô họp nội bộ gia đình.
"Cái gì? Con muốn từ bỏ quán nướng sao?"
Mẹ Tô thật sự không dám tin lỗ tai của mình.
Gào lên một câu, làm Huyên Huyên đang chơi xếp gỗ bên cạnh giật mình tay run lên, mấy thanh gỗ liền lách cách đổ đầy đất.
Huyên Huyên chép chép miệng, muốn khóc.
Chỉ là quay đầu nhìn về phía sofa, đã cảm nhận được mưa gió ở bên kia sắp đến.
Bé con Huyên Huyên rất có mắt nhìn mà nhịn nhóc.
Em ấy vẫn nên làm một bé ngoan yên lặng chơi xếp gỗ thôi.
Mẹ Tô không hề phát giác hành động của con gái út bên kia. Giờ phút này, bà ấy đang ôm ngực, cảm thấy trái tim vô cùng đau đớn.
Quầy thịt nướng kiếm được tiền như vậy.
Nhà bọn họ mới mở hơn một tháng, Tô Vị Vi vậy mà lại muốn bọn họ từ bỏ?
"Con không phải là từ bỏ quầy thịt nướng, mà là muốn cân nhắc chuyển loại hình."
Tô Vi Vi lặng lẽ kéo dài khoảng cách với Mẹ Tô, để tránh lỗ tai mình tiếp tục chịu khổ.
Lúc Mẹ Tô kinh ngạc không khống chế được âm lượng, thật sự đúng là âm thanh chói tai đó.
"Chuyển loại hình cái gì, quây thịt nướng nhà mình không phải đang làm ăn rất tốt sao, việc làm ăn kiếm tiên như vậy con còn không vừa mắt, Tô Vi Vi, mẹ thấy là con cao ngạo quá rồi đó"
"Bang!"
âm thanh quen thuộc, động tác quen thuộc.
Tay của mẹ Tô lại một lân nữa bị bà ngoại Chu tàn nhẫn đánh một cái.
Lần này thì dùng điều khiển từ xa.
'Kêu la cái gì, nghe Vi Vi nói
Không thông minh, thì bớt nói lại, vểnh lỗ tai lên nghe là được.
"Vi Vi con nói đi, bà ngoại ủng hộ con."