Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72 - Mở Hàng Cơm

Chương 72 - Mở Hàng Cơm Chương 72 - Mở Hàng CơmChương 72 - Mở Hàng Cơm

Hôm nay Tô Vi Vi tập hợp cả nhà lại, có cả cậu cả cùng với hai anh họ Hướng Đông, Hướng Tây thì đương nhiên đã chuẩn bị tốt mọi thứ.

Mắt thấy mẹ Tô hay đắn đo trước sau đều bị bà ngoại trấn áp, Tô Vi Vi càng có thêm lòng tin.

"Quán thịt nướng hiện tại xác thật kinh doanh rất tốt, nhưng mà... Đa phần đều là bởi vì do thời điểm phù hợp. Bây giờ thời tiết nóng bức, đương nhiên ai chả thích buổi tối uống bia ăn thịt, ngoài trời gió thổi hiu hiu... Nhưng đến khi trời lạnh hơn thì sao?"

Tô Vi Vi nhìn qua một vòng, thấy biểu cảm ba Tô cùng hai anh họ đều thay đổi, liền biết mình coi như đã thành công một nửa.

"Chờ đến khi thời tiết chuyển lạnh, quán nướng khẳng định sẽ dần vãn khách, thậm chí không cần chờ đến mùa đông, chỉ cần sắp vào thu thôi thì thu nhập đã bắt đầu giảm rồi. Chẳng lẽ chúng ta chỉ cần kiếm thu nhập mấy ngày hè đó là được, còn lại đều bỏ sao?"

Ba Tô, mẹ Tô sợ nghèo đều vội vã lắc đầu, đều đã trải qua cảm giác một ngày có thể kiếm vài nghìn đồng nên bọn họ đều không muốn quay lại những năm tháng mệt sống mệt chết cũng chỉ có được vài trăm đồng làm công cho người ta nữa.

Hai anh họ Hướng Đông, Hướng Tây cũng vội vã lắc đầu.

Ở Hàng Thị bên này thật tốt.

Có phòng để ở, buổi tối cũng chỉ bận rộn một lúc.

Không có ông chủ keo kiệt khó tính, mỗi tháng còn kiếm được nhiều tiền hơn.

Những ngày tháng này, bọn họ có ngu mới từ bỏ.

"Cho nên, trước khi thu nhập của quán nướng đi xuống, chúng ta phải lên kế hoạch thật kỹ. Đầu tiên là cậu cả với hai anh Hướng Đông, Hướng Tây."

Cậu cả Chu ngạc nhiên chỉ mình:"Còn có cậu sao?”

Đó là đương nhiên, cậu cả chính là đối tượng chính của cô trong buổi họp hôm nay.

Tô Vi Vi gật đầu:"Cậu cả, cậu biết quán nướng tụi cháu một ngày có thể kiếm được bao nhiêu tiên không?”

"Bao...bao nhiêu?”

"Con số chính xác cháu không dám nói, nhưng kiếm được 5 vạn chắc chắn không thành vấn đề." "Nhiều như vậy?!"

Tròng mắt cậu cả suýt nữa thì trừng đến mức rớt cả ra ngoài.

Ông làm việc ngoài đồng quanh năm suốt tháng, tích cóp lắm cũng chỉ được có mấy nghìn đồng.

Đây em gái với em rể mở một cái quán nướng nhỏ, vậy mà một tháng kiếm được đến 5 vạn?

Hơn nữa hình như còn có thể nhiều hơn?

Kinh ngạc qua đi, sau đó chính là sự vui vẻ dành cho em gái mình.

Em gái sống càng tốt, người làm anh như ông càng hạnh phúc.

Tô Vi Vi đương nhiên không bỏ qua biểu cảm vui mừng trên mặt ông.

Cậu cả quả nhiên vẫn giống y hệt đời trước.

"Đúng vậy, bán hàng ăn tuy rằng có chút mệt mỏi, nhưng lại có thể kiếm nhiều tiền. Cậu cả, không nói đến tay nghề của cậu với mợ, chỉ nói hai anh họ thôi cũng đủ cần mẫn chăm chỉ, sao không thử bắt đầu kinh doanh nhỏ xem. Cái này khẳng định so với làm ruộng kiếm được nhiều hơn, cũng nhàn hạ không ít-"

Cậu cả Chu có điểm do dự, "Cậu... cái này...cậu không được."

Tuy rằng nói vậy, nhưng trong lòng thật sự bị lay chuyển.

Tô Vi Vi lại rót thêm một bát canh gà.

"Cậu cả, cậu nhìn hai anh họ đi, chẳng lẽ cũng muốn họ sau này giống mình, quay về làm ruộng sao? Hay là đến chỗ khác làm công? Nếu nhà cậu mở cửa hàng ở Hàng Thị buôn bán nhỏ thì lại khác, vừa kiếm được tiền, về sau còn có thể mua nhà ở Hàng Thị cho hai anh họ, vê sau nữa thì giống nhà cháu, định cư ở đây luôn, sau này hai anh cưới vợ sinh con ở đây, cậu với mợ có cháu bồng, nghe thôi cũng đã thấy thích biết bao.'

Cậu cả Chu:...

Để hai đứa con ông cũng trở thành người thành phố?

Trong nháy mắt trái tim bỗng trở nên sục sôi một hồi.

Ông không quản mình mệt nhọc vất vả, nhưng cũng chưa từng muốn hai đứa nhóc nhà mình sẽ vất vả giống mình.

Nếu thử một lần có thể khiến hai đứa nó trở thành dân thành phố, sau này thoải mái cưới vợ sinh con... Vậy thì cứ thử một lân!

"Vi Vi, vậy bây giờ cậu phải làm sao? Cậu cả đều nghe cháu."

Tô Vi Vi cười.

Cô đã tính toán kỹ, đem tương lai của hai anh họ ra nói, cậu cả nhất định sẽ bị thuyết phục.
Bình Luận (0)
Comment