Chương 73 - Hoàn Toàn Bị Thuyết Phục
Chương 73 - Hoàn Toàn Bị Thuyết PhụcChương 73 - Hoàn Toàn Bị Thuyết Phục
Một nhà cậu cả chuyển tới Hàng thị, ông bà ngoại sẽ không có lý do tiếp tục ở nông thôn sinh sống nữa.
"Cậu cả, cậu với mợ nấu cơm ngon như vậy, có thể mở một tiệm cơm ở gần trường học, bán cơm mang về, vừa nhanh lại thuận tiện, nguôn khách hàng ở trường học rất ổn định, chỉ cần cơm ngon nhất định sẽ không có vấn đề gì."
Mẹ Tô ở bên cạnh cũng gật đầu:"Chủ ý của Vi Vi không tồi, trước đó nhà em cũng bán cơm mang về, vừa thuận tiện lại có thể kiếm tiền."
Nếu không phải mở quán nướng còn kiếm được nhiều hơn, mẹ Tô chắc chắn không từ bỏ nguồn thu nhập ổn định này.
Tô Vi Vi nhanh chóng vẽ ra kế hoạch cho một nhà cậu cả.
"Thời điểm lúc trước nhà cháu bán, một suất cơm 3 đồng có thể lãi được 1 đồng, nhưng lúc đó nhà cháu là đẩy xe đi bán. Còn nhà cậu bắt đầu kinh doanh, chúng ta phải thuê mặt bằng linh tinh, mấy chi phí hao tổn đó coi như tạm tính bằng 1 đồng."
"Nơi này vị trí rất tốt, có trường học, có cả cao ốc văn phòng, hoàn toàn không cần lo về lượng khách mỗi ngày."
"Mỗi buổi trưa, cứ tính khách mua tại quán là 100 người, chúng ta có thể để hai anh họ mang cơm hộp đến trường học và cạnh mấy tòa văn phòng. Khẳng định có rất nhiều học sinh với người đi làm lười biếng không muốn ra khỏi cửa. Cho nên cơm mang đi so với ăn tại chỗ còn bán được nhiều hơn, cứ tính khoảng 200 hộp, vậy một buổi trưa sẽ bán được tâm 300 suất cơm, lãi 1 đồng 1 suất thì tổng kiếm được 300 đồng, một tháng 30 ngày, trừ đi thứ 7 chủ nhật còn 22 ngày, vậy một tháng kiếm được 6600 đồng."
"Đây đều là món Trung, nếu buổi sáng với buổi tối nấu bán thêm một chút, một tháng kiếm 1 vạn cũng không thành vấn đề."
"Mặc dù cái này so với bán thịt nướng thu nhập ít hơn, nhưng thịt nướng kiếm được nhiều chẳng qua bởi vì nó nhất thời mới mẻ, hơn nữa chỉ có thể bán theo mùa, khác với bán cơm, có thể kinh doanh quanh năm”"
"Nếu cậu cả muốn, thừa dịp nghỉ đông với nghỉ hè chúng ta có thể bán một vài thứ mới mẻ khác, một năm làm ăn trừ đi tiền thuê nhà khẳng định còn dư ra mấy vạn, như vậy chuyện mua nhà còn là giấc mơ xa vời sao?"
Cậu cả Chu... Hoàn toàn bị thuyết phục.
"Đừng nói nữa, Vi Vi, bây giờ cậu lập tức đi gọi mợ cả cháu đến Hàng thị."
Tô Vi Vi rất tự nhiên nhắc nhở,'Còn cả ông ngoại nữa cậu, mợ cả cũng dọn đến đây rồi, sao chúng ta có thể để ông ngoại ở lại một mình, cứ đón ông ngoại lên đây đi, ở nhà cháu.”
Bà ngoại Chu ngồi ở một bên nghe...
Ăn dưa ăn đến trên đầu mình luôn.
Vốn dĩ bà còn tính mấy ngày nữa thì về, sao nói một hồi lại biến thành bạn già ở nhà cũng chạy lên đây rồi?
"Vi Vi, thật ra...'
Tô Vi Vi đè lại tay bà, nói:"Bà ngoại, bà xem sắp khai giảng rồi, con với chị đầu phải đến trường, ba mẹ lại vội kiếm tiền, nếu bà quay về quê, vậy ai chăm Huyên Huyên bây giờ? Con với chị đi học vê cũng không ai nấu cơm cho ăn, lại phải ra ngoài... Đúng rồi, còn có Cố Dung Thời, con đã hứa cung cấp ngày ba bữa cơm cho anh ấy, nhưng mà... Ai, nếu bà ngoại thật sự muốn về quê, con cũng chỉ còn cách nghĩ kế khác thôi."
Bà ngoại Chu:... Nghĩ đến ba đứa cháu gái mỗi ngày thê thê thảm thảm không có ai chăm sóc, thật sự rất đau lòng.
Nghe xong bà lập tức đổi giọng:"Bà ngoại không quay về nữa, bà ở đây chăm sóc mấy đứa."
"Quả nhiên vẫn là bà ngoại tốt với tụi con nhất!"