Chương 85 - Đắp Mặt Nạ
Chương 85 - Đắp Mặt NạChương 85 - Đắp Mặt Nạ
Tiếp theo, trong thời gian chờ đợi cô liền nằm nhoài lên ghế sô pha nhàn nhã hưởng thụ điều hòa mát lạnh xem tivi.
"Ôi chao, Vi Vi, trên mặt cháu bôi cái gì vậy?"
Bà ngoại Chu đang ngồi trên ghế gấp vừa lột tỏi vừa xem tivi.
Lát nữa sẽ làm tỏi ngâm buổi sáng ăn với cháo rất hợp.
Trong tivi đang chiếu phim 'tiếu ngạo giang hồ.
Lệnh Hồ Xung yêu sư muội tới thần hồn điên đảo nhưng tiểu sư muội bắt đầu di tình biệt luyến coi trọng Tiểu Lâm Tử cách vách.
Bà ngoại Chu đang xem rất hăng say.
Đột nhiên nghe thấy có tiếng động mới quay qua nhìn thiếu chút nữa đã bị dọa ngất.
"Sao cháu lại bôi bùn lên mặt?”
Mặt nạ thập toàn đại bổ này bên trong có rất nhiều tinh hoa dược liệu có màu sắc vàng vàng Tô Vi Vi lại bôi hơi dày từ xa nhìn lại quả thật rất giống bôi bùn lên mặt.
"Bà ngoại, đây là mặt nạ.'
Tô Vi Vi cố gắng duy trì không mở miệng nên chỉ hơi hé miệng cứng ngắc nói chuyện.
Khi đắp mặt nạ kiêng kị nhất là trên mặt có biểu cảm, một cái biểu cảm có thể tạo ra một cái nếp nhăn cũng không phải là nói chơi.
Đời trước Tô Vi Vi tốn rất nhiều thời gian mới luyện ra một kỹ năng siêu cường là giữ nguyên khuôn mặt cứng đơ mà vẫn có thể nói chuyện.
"Mặt nạ?"
Bà ngoại Chu lớn từng này tuổi nhưng chưa từng nghe qua mặt nạ, nghiêng đầu tràn đầy tò mò nhìn Tô Vi Vi.
"Bà ngoại, bà chỉ cần biết đây là một thứ rất tốt là được. Vậy đi, bà cũng dùng thử xem là biết."
Tô Vi Vi trực tiếp lôi kéo bà ngoại Chu đi rửa mặt.
Sau đó rất cẩn thận giúp bà cấp ẩm, thoa mặt nạ.
Bà ngoại Chu lần đầu tiên trong đời được hưởng thụ đãi ngộ như vậy cả người cứng đờ ngồi trên ghế sô pha tùy ý Tô Vi Vi làm xằng làm bậy. Nhưng đừng nói, thứ này mặc dù trông giống như bùn nhưng mùi lại rất thơm.
Hơn nữa thoa lên mặt còn hơi lành lạnh rất là thoải mái.
"Bà ngoại thả lỏng nào."
"Một hai ba, nằm..."
Đợi đến khi Cố Dung Thời đi theo Tô Mạn Mạn trở về nhà họ Cố nhìn thấy Tô Vi Vi và bà ngoại Tô song song nằm nhoài trên ghế sô pha.
Hai người chẳng những động tác y hệt nhau mà trên mặt cũng bôi cùng một loại mặt nạ.
Thậm chí bởi vì cùng xem tivi nên nếu nhìn kỹ sẽ thấy phương hướng tròng mắt chuyển động đều đồng bộ.
Quả nhiên là người một nhà.
"Hai người đây là..."
Cố Dung Thời thật không ngờ đến anh chỉ về muộn một lát thế nhưng có thể nhìn thấy hình ảnh đặc sắc như vậy.
Vốn dĩ bà ngoại Chu đang rất hưởng thụ bỗng nhiên nghe thấy tiếng nói liền nhìn ra cửa.
Thấy cháu gái ngoại lớn cùng Cố Dung Thời đang ngây ngốc nhìn mình lập tức cảm thấy xấu hổ.
Bà đã lớn tuổi như vậy còn làm bậy cùng Vĩ Vĩ.
Như thế chẳng phải sẽ khiến cho mấy đứa nhỏ chê cười hay sao.
Bà ngoại Chu lập tức muốn đứng dậy đi rửa sạch đồ vật trên mặt.
Nhưng mà...
Động tác của Tô Vị Vi so với bà ấy càng nhanh hơn.
"Bà ngoại, còn chưa tới thời gian đâu nên chưa có rửa được, hơn nữa..."
Ánh mắt Tô Vi Vi nhìn bà ngoại Chu vô cùng nghiêm túc.
"Theo đuổi xinh đẹp là bản năng của mỗi người phụ nữ, không có giới hạn tuổi tác."
Bà ngoại Chu:...Ôi, cảm thấy hơi hoang mang.
Con cháu trong nhà bỗng dưng nói chuyện nghiêm túc với bà ấy như vậy cảm thấy hơi khó tiếp thu.
Nhưng... Không biết vì sao bà lại cảm thấy rất ấm lòng.
Tô Vi Vi biết bà ngoại Chu quen với cách nói chuyện uyển chuyển hàm súc, quen khiêm tốn nhân nhượng.
Dù có thật sự thích làm đẹp cũng không dám nói ra với mọi người càng đừng nói là biểu đạt ra ngoài.
Nếu bà ngoại Chu cảm thấy ngượng ngùng, vậy thì...
"Chị cả, em tự làm mặt nạ chị có muốn dùng thử hay không?"
Chỉ cầm khiến mọi người đều trở nên giống nhau bà ngoại Chu sẽ không cần ngượng ngùng nữa.
Tô Mạn Mạn:..Chẳng lẽ cô ấy cũng phải gia nhập?
Cố Dung Thời:...Vậy anh thì sao?
Vài phút sau, nằm nhoài trên ghế sô pha nhiều thêm một người là Tô Mạn Mạn.
Còn lại Cố Dung Thời...
Tô Vi Vi cảm thấy Cố Dung Thời hiện tại đã rất hoàn mỹ thật sự không cần phải hoàn mỹ hơn nữa.
Ít nhất là trước khi cô điều trị tốt làn da của bản thân Cố Dung Thời vẫn nên bảo trì hiện trạng đi.