Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 89 - Chương 89 - Ông Nội Chu Và Mợ Cả Tới

Chương 89 - Ông Nội Chu Và Mợ Cả Tới Chương 89 - Ông Nội Chu Và Mợ Cả TớiChương 89 - Ông Nội Chu Và Mợ Cả Tới

Bàn tính nhỏ của Tô Vị Vi tính toán đều vô cùng có lợi.

Nhưng mà, việc kinh doanh nhượng quyền còn chưa có tiến triển gì, nhà họ Tô đã tiếp đón hai người trước.

Ông nội Chu và mợ cả cuối cùng đã đến thành phố Hàng.

Hai người cũng không thông báo trước, trực tiếp bao lớn bao nhỏ đem theo đồ tới cửa khu dân cư bị ngăn lại mới nhờ bảo vệ gọi điện thoại cho nhà họ Tô.

Cũng may hôm nay thứ bảy, mấy người Tô Vi Vi đều ở nhà, bọn họ cùng nhau xách đồ ông nội Chu và mợ cả đem đến về nhà.

"Thành phố Hàng thật đúng là thành phố lớn."

Ngồi ở trong phòng khách sáng sủa sạch sẽ, mợ cả có chút động lòng nhưng lại không dám động

Còn có căn nhà đẹp như vậy sáng sủa như vậy sao?

Cuộc sống của gia đình em gái đúng là ngày càng khấm khá.

"Ông ngoại -"

Huyên Huyên chân ngắn sải bước, lon ton chạy đến, thuần thục ôm lấy bắp chân của ông ngoại Chu.

Trong khoảng thời gian này, Huyên Huyên mỗi ngày ôm đều bắp chân của Tô Vi Vị, đều ôm đến có kinh nghiệm rồi.

"Ai u bé ngoan của ông."

Ông ngoại Chu nhìn cháu gái nhỏ của mình, cười thành một đóa hoa.

"Huyên Huyên, con có phải lại mập lên hay không vậy?”

Huyên Huyêr:...

"Không có không có mà, con chính là một tiểu tiên nữ đó."

Tiểu tiên nữ sao có thể sẽ mập được!

Tiểu tiên nữ bụ bẫm tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Huyên Huyên quyết định... Sẽ không nói chuyện với ông ngoại trong vòng ba phút.

Thiếu một giây đồng hồ em ấy chính là con chó conl

Ông ngoại Chu: "Huyên Huyên, ông ngoại đem theo cá khô mà con thích nhất cho con đấy."

Huyên Huyên:... Gâu!”...

"Ba, sao bây giờ ba mới đến chứ."

Mẹ Tô rót một ly nước ấm đưa để trong tâm tay của ông ngoại Chu.

"Còn không phải là phải sắp xếp mọi chuyện trong nhà đâu ra đó hay sao, lần này ra ngoài cũng không biết khi nào trở về, đất ở trong nhà phải tìm người trông coi chứ, còn có nhà cửa của nhà mình, cũng phải có người trông nom”"

Ông ngoại Chu chính là luyến tiếc căn nhà nhỏ của mình.

Căn nhà đó là do mấy người con trai kiếm tiên cùng nhau xây đó, còn chưa ở được mấy năm đâu.

"Còn không phải sao, mấy con gà trong nhà chị đêu cầm đến đây cả rồi, vừa hay bồi bổ cho mấy đứa nhỏ."

Mấy con gà bị trói chặt để trước cửa nhà, vô tội đạp mấy cái.

So với sự luyến tiếc của ông nội Chu thì mợ cả Lưu Hồng Mai đối với việc đến thành phố Hàng lại rất chờ mong.

Lúc trước cũng đã nghe nói trong điện thoại, hiện tại ba người đàn ông trong nhà đều đang giúp việc ở quầy thịt nướng, một tháng cũng kiếm được không ít tiền.

Điêu quan trọng chính là...

Vi Vi, con nói cho mợ nghe chuyện quán ăn vặt gì đó đi”

Lưu Hồng Mai lân này đến thành phố Hàng, chỉ có một mục tiêu.

Kiếm tiên!

Nếu phải nói có mục tiêu thứ hai, thì chính là mua nhà!

Mua nhà thì có thể để hai đứa nhỏ định cư ở thành phố Hàng, hộ khẩu thành phố, tìm người yêu sẽ dễ dàng hơn nhỉ.

Trong quan điểm mộc mạc của Lưu Hồng Mai, hộ khẩu thành phố tuyệt đối là thứ tốt.

Tô Vi Vi có ấn tượng rất tốt với mợ cả.

Đời trước, lúc cô còn nhỏ, ba Tô mẹ Tô làm công bên ngoài, cả nhà bà nội đều đối xử với bọn họ không tốt, ba chị em Tô Vị Vi đều sống ở nhà bà ngoại.

Ông ngoại Chu và bà ngoại Chu dựa theo truyền thống nông thôn mà ở cùng với cả nhà con trai cả, ba người Tô Vi Vi đến ở, mợ cả không những không hề có điều gì không vừa ý, mà còn càng thêm yêu thương ba chị em, chăm sóc bọn họ còn tốt hơn cả anh em Chu Hướng Tây.

Sau lại Tô Vi Vi ra ngoài học tập làm việc, mợ cả vẫn luôn ở dưới quê chăm sóc ông ngoại bà ngoài, không một lời oán thán.

Cho nên đời này, cuộc sống của Tô Vi Vi vừa mới có điểm khởi sắc, liền lập tức muốn giúp đỡ cả nhà cậu cả.

"Mợ cả, tiệm ăn vặt đối với mợ mà nói thật sự không khó, chỉ cần... Sau đó... Cuối cùng... Là được"
Bình Luận (0)
Comment