Chương 96 - Thăng Cấp
Chương 96 - Thăng CấpChương 96 - Thăng Cấp
Sau khi bà ngoại Chu biết được chuyện Cố Dung Thời chia sẻ phòng sách.
Buổi tối lúc đang hầm thịt gà, hai cái đùi gà béo ngậy đều được cho vào bát của Cố Dung Thời.
Theo quan điểm chung của người già thì việc học tập chính là chuyện quan trọng nhất.
Bây giờ Cố Dung Thời giúp hai đứa trẻ đang ở độ tuổi đi học trong nhà có được một không gian yên tĩnh lại gân nhà để học tập, bà ngoại Chu đương nhiên rất biết ơn Cố Dung Thời.
Bây giờ nhìn thấy bạn học Tiểu Cố, thật sự là cực kỳ yêu thích.
Vừa đẹp trai lại lễ phép, còn biết chăm chỉ học tập.
Thật là một đứa trẻ ngoan.
Chà, bà thấy khẩu vị của Tiểu Cố tương đối thanh đạm, về sau đồ ăn trong nhà cũng có thể dựa theo khẩu vị của Tiểu Cố mà điều chỉnh.
Lúc trước bà ngoại Chu chỉ cảm thấy Cố Dung Thời là một đứa trẻ đáng thương sinh sống một mình không có người nhà.
Nhưng giờ phút này lại trở thành một người được yêu thích.
Cố Dung Thời:... Cái này là một niềm vui bất ngờ.
Nhân tiện mang hai cái đùi gà lớn còn lại lén bỏ vào bát của Tô Vi Vi...
Sau khi chuyển đến phòng đọc sách của Cố Dung Thời, Tô Vi Vi rất nhanh liên phát hiện...
Quyết định này thật đúng là rất không tôi.
Thật ra cô không hề lo lắng đến những bài tập ở trong trường, mỗi ngày đều có thể hoàn thành xong ở trường.
Sau khi trở vê liền có thể thoải mái sử dụng máy tính của Cố Dung Thời, việc tìm kiếm thông tin cũng trở nên thuận tiện.
Sau một ngày bận rộn, ngồi dựa vào ghế bập bênh trên cửa sổ đọc sách, nếu xem mệt mỏi liền có thể nhìn ngắm phong cảnh đẹp bên ngoài cửa sổ.
Thật là thích nha.
Mà ở trong phòng đọc sách của Cố Dung Thời, đã sớm có rất nhiều đồ vật. Trên bàn là những chiếc đèn bảo vệ mắt mà Tô Vi Vi mang đến, cùng với những hộp đựng bút cùng vật được trang trí bằng thủy tinh.
Trong góc của phòng đọc sách còn có nhiều tấm thảm nhung và một vài chiếc gối được ném tùy ý lên, có thể lười nhác mà nằm dựa vào.
Trên giá sách trong thư phòng có rất nhiều đồ ăn vặt, rất nhiều loại trái cây là Tô Vi Vi làm bằng trái cây trong không gian, ăn vừa ngon lại không sợ là trái cây không sạch.
Bên cạnh cái ghế dựa ở cửa sổ có nhiều thảm Doraemon nhỏ, khi đọc sách mệt có thể trực tiếp ngủ một giấc.
Trên cái cửa sổ sát đất, có rất nhiều chuông gió màu tím nhạt, khi có cơn gió nhẹ thổi qua sẽ liền phát ra một âm thanh rất thanh thúy.
Đối với sự thay đổi này thì Cố Dung Thời cũng chỉ im lặng nhìn, từ trước đến nay đều không có ngăn cấm.
Thậm chí có đôi lúc anh còn học theo cách của Tô Vi Vi, hưởng thụ những sự thay đổi này.
Và thái độ này của anh càng khiến cho Tô Vi Vi không ngại ngùng gì mà bắt đầu thay đổi không gian nhỏ này.
Hoặc là nói, từ lúc vào nhà họ Cố ở đến giờ, Tô Vi Vi không chỉ thay đổi mỗi không gian nhỏ như phòng đọc sách này.
"Cố Dung Thời, em thấy thời tiết đã bắt đầu trở lạnh rôi, anh vẫn còn dùng loại chăn mỏng dành cho mùa hè, cho nên bà ngoại đã chuẩn bị cho anh một cái chăn mới, buổi tối anh dùng thử xem."
"Cố Dung Thời, ngày hôm qua em còn mua đồ thể thao mới cho mình và chị gái, nhìn thấy đồ nam cũng không tệ nên cũng mau cho anh một bộ, anh thử xem có thích hay không."
"Cố Dung Thời, anh có phải bị cảm rồi không? Em nhờ bà ngoại nấu chút cháo cho anh, anh hãy ăn một chút đi.'
"Cố Dung Thời, em mua thêm mấy chậu hoa để vào phòng đọc sách, anh có cảm thấy đẹp hay không? Yên tâm, lần này tuyệt đối không phải là loại hoa giống như là Tố Quan Hà Đỉnh... Đi?"
Đúng lúc Tô Vi Vi đang hưởng thụ phòng đọc sách mà mình cải tạo như hưởng thụ cảm giác yêu đương với soái ca thì...
[ Đinh, điểm tích lũy trong không gian đã đạt tới 40 vạn, có tăng cấp hay không? ] Âm thanh lạnh băng của điện tử vang lên trong đầu Tô Vị Vĩ.
Giống như âm thanh của tự nhiên.
Còn do dự cái gì chứ.
"Cái kia... Cố Dung Thời, em đi toilet một chút, anh cứ để hoa tùy ý đi."
Tô Vi Vi vội vàng trốn vào toilet để đi vệ sinh, đem khóa trái cửa phòng nhà vệ sinh, sau đó trực tiếp đi trong vào không gian.