Chương 95 - Học Chung
Chương 95 - Học ChungChương 95 - Học Chung
Bắt đầu từ hôm nay, trên cạnh máy tính của Cố Dung Thời liên có nhiều hơn một chậu xương rồng.
Hơn nữa lúc trước khi Tô Vi Vị nhìn thấy máy tính bảng trong phòng của Cố Dung Thời còn có chút kinh ngạc.
Năm 96, vậy mà còn có người chẳng những có máy tính bàn, còn có cả máy tính xách tay và máy tính bảng.
Mặc dù chắc chắn là cảm ứng và chức năng đều kém hơn so với 20 năm sau.
Nhưng...
Ở thời đại này, chắc chắn cũng là sự tồn tại tiên tiến nhất.
"Nếu như em thích, có thể thường xuyên đến chỗ của tôi để lên mạng."
Cố Dung Thời đem cây xương rồng đặt vào bên cạnh bàn máy tính, nhìn thấy ánh mắt tò mò của Tô Vi Vi nên đã ngỏ lời mời.
"Nhà của em ngày thường có rất nhiều người, nếu em muốn yên tĩnh làm gì như là đọc sách hay làm bài, cũng có thể đến đây."
Cố Dung Thời vừa nói xong, khiến cho Tô Vi Vi có chút động lòng.
Nói thật thì ngôi nhà của nhà họ Tô hiện mặc dù cũng rất lớn, nhưng...
Cũng có rất nhiều người ở.
Ba chị em nhà họ Tô, ba Tô mẹ Tô, bà ngoại Chu ông ngoại Chu.
Còn có cả nhà cậu cả thỉnh thoảng cũng sẽ đến đây.
Người trong nhà có thể ở được là do mua nhà cũng đủ rộng.
Nhưng nếu muốn có được một căn phòng riêng thì căn bản là khỏi cần nghĩ đến.
Cô còn có thể một mình đến biệt thự trong không gian để hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh của mình.
Nhưng chị gái Tô Mạn Mạn thì không được...
Chị gái khai giảng lớp 11, vì muốn đuổi kịp tiến độ của các bạn, hầu như ngày nào Tô Mạn Mạn cũng nhốt mình ở trong phòng đọc sách làm bài, bình thường cũng sẽ không gặp được ai.
Nhưng mà con người nếu cứ sống ngột ngạt ở trong một môi trường nhỏ, sẽ bị ngạt chất. Hơn nữa ở trong nhà có nhiều người đến người đi, sẽ luôn có rất nhiều tiếng động.
Hơn nữa có một Tiểu Huyên Huyên mới có 2 tuổi.
Toàn bộ đều là sân chơi của trẻ em.
Khẳng định sẽ làm phiền đến chị gái học tập.
Nếu không thì...
"Thật sự có thể tới đây sao?"
Cố Dung Thời bình tĩnh cong môi cười: "Đương nhiên rồi, ngày thường tôi đến nhà em ăn cơm, tôi cũng thường xuyên được chiêu đãi ở nhà em, em đến nhà tôi để học bài, có cái gì không ổn đâu."
"Cố Dung Thời, anh đúng là một người cực kỳ tốt!"
Tô Vi Vi vui vẻ nhảy dựng lên.
"Em sẽ lập tức đi nói tin tốt này cho chị eml"
Tô Vi Vi hành động chưa bao giờ chậm trễ, lập tức tự mình đưa Tô Mạn Mạn đến phòng đọc sách.
"Vi Vi, như vậy có phải là không được tốt lắm không?”
Tô Mạn Mạn nhìn vào cánh cửa phòng đọc sách đang mở rộng thì có chút động lòng, nhưng càng cảm thấy bất an hơn.
"Không sao đâu, chị Mạn Mạn, phòng đọc sách này lớn như vậy, chị có thể tùy ý sử dụng.
Cố Dung Thời đã nhanh chóng tự mình xử lý tốt.
Mặc dù không giống với mong muốn ban đầu lắm, nhưng...
"Dù sao chị cũng học lớp 11.
Tô Mạn Mạn sửng sốt: "Hả?"
"Không, ý tôi là hiện tại chị học lớp 11, cần có một không gian yên tĩnh, hơn nữa mọi người cùng nhau học tập, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau không phải sao."
"Nếu như vậy thì cảm ơn cậu nha."
Tô Mạn Mạn chính xác là cần có một không gian yên tĩnh, nghe vậy liền gật đầu, nói cảm ơn.
Trong lòng cũng đã quyết định khi vê nhà sẽ nói chuyện này với mọi người trong nhà. Cố Dung Thời giúp đỡ bọn họ nhiều như vậy, bọn họ cũng muốn cố gắng giúp đỡ cho Cố Dung Thời trong cuộc sống hàng ngày.
Đồng thời, Tô Mạn Mạn cũng nhìn về phía Tô Vi Vĩ.
"Vi Vi, tuy rằng em thực sự thông minh, nhưng cũng phải cố gắng học tập, có thái độ học tập đúng đắn, sau này chúng ta cùng nhau đến nhà bạn học Cố để học tập."
Tô Vi Vi:... Thực ra thì cũng không cần thiết.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm khắc của chị mình, lại nhìn về phía Cố Dung thời đang đứng im lặng.
Tô Vi Vi cũng gật đầu.
"Được thôi, vê sau em cũng sẽ học tập cùng với chị và Cố Dung Thời, chúng ta cùng học tập thật tốt, mỗi ngày đều hướng về phía trước!"...