Bị Phượng Thiên Vũ nói như vậy, Liễu Sư Sư giống như mèo cái xù lông, hận Phượng Thiên Vũ tới ngứa răng.
- Phượng Thiên Vũ, ngươi đừng đắc ý, ta sớm muộn gì cũng sẽ cho ngươi biết, tất cả nỗ lực của ngươi đều là uổng phí, vận mệnh của ngươi sớm đã được định trước, không thể thay đổi, cho dù Long Phượng Các cũng không thể giúp ngươi, chi ngươi còn chỉ là một Các chủ nho nhỏ.
Liễu Sư Sư hừ lạnh một tiếng, giậm chân rời khỏi.
Có điều Liễu Sư Sư đi rồi, sắc mặt Phượng Thiên Vũ cũng biến thành có chút âm trầm.
...
- Thiên Vũ tỷ, thời gian đã đến, phía chủ sự đã bắt đầu thúc giục, hiện tại làm sao bây giờ?
Thanh Hoàng hỏi.
- Chẳng lẽ hắn thật sự quên rồi?
Phượng Thiên Vũ khẽ nhíu mày.
Kỳ thật ở sâu trong nội tâm, nàng tin thủ hạ của mình hơn, dẫu sao những thủ hạ này đều là cao thủ nàng vất vả lắm mới mời chào và bồi dưỡng được, hơn nữa còn giành trang bị tốt nhất của Phượng Hoàng Các cho những người này.
Vì lần đối chiến này, nàng đã bỏ ra không ít công phu.
Trang bị đều là trang bị cực phẩm mới nhất mà nàng tiêu tốn rất nhiều thời gian và nhân lực mới có được.
Cho dù Linh Dực Công Hội nổi tiếng nhờ trang bị, chỉ sợ cũng không bằng.
Lập tức Phượng Thiên Vũ mở hệ thống, muốn liên hệ với Hắc Viêm, nếu thật sự không được, như vậy nàng cũng chỉ có thể để thủ hạ của mình lên thôi, tuy có phiêu lưu bị bại lộ, nhưng thắng thi đấu cũng rất quan trọng.
Ngay khi Phượng Thiên Vũ ấn liên hệ với bạn tốt, Thạch Phong đã xuất hiện dưới mi mắt của Phượng Thiên Vũ, có điều không phải dùng bộ dạng của Hắc Viêm, mà là Dạ Phong.
- Phượng các chủ, chào ngươi, ta là Dạ Phong, người dẫn đội chiến đội lần này do Hắc Viêm hội trưởng phái tới.
Thạch Phong chậm rãi giới thiệu.
- Chào ngươi, không biết hội trưởng của các ngươi ở đâu?
Phượng Thiên Vũ nhìn thấy bộ dạng của Thạch Phong, không coi Thạch Phong ra gì.
Lúc trước tên của đội trưởng dẫn đội, nàng cũng biết rồi, có điều theo nàng, đây là cạm bẫy Hắc Viêm thiết lập để mê hoặc chiến đội của đối phương, bản thân Hắc Viêm chắc mới là dẫn đội thực sự, chứ không phải Dạ Phong tuổi còn trẻ trước mắt này.
- Hội trưởng có việc quan trọng cần hoàn thành, tất cả mọi chuyện của chiến đội đều cắt cử cho ta, nếu Phượng các chủ có nghi vấn gì cứ hỏi ta là được.
Thạch Phong tất nhiên hiểu Phượng Thiên Vũ đang nghĩ gì, cười cười nói,
- Hơn nữa Phượng các chủ không cảm thấy, một hội trưởng của Linh Dực Công Hội, là không thích hợp tham gia thi đấu như vậy à?
- Vậy ý của ngươi là, Hắc Viêm hội trưởng căn bản sẽ không tham gia sân thi đấu hắc ám.
Trong mắt Phượng Thiên Vũ lờ mờ mang theo một tia tức giận, thanh âm cũng không khỏi trở nên lạnh lùng, loại tình huống này đã nằm ngoài dự đoán của nàng.
- Đương nhiên, có điều xin Phượng các chủ cứ yên tâm, trận tỷ thí này tất nhiên sẽ không khiến ngươi thất vọng.
Thạch Phong cũng không để ý tới sự tức giận của Phượng Thiên Vũ, lạnh lùng nói,
- Nếu Phượng các chủ lo lắng, cũng có thể tự mình thử một lần.
Thạch Phong vô cùng hiếu kỳ với thực lực trước mắt của Phượng Thiên Vũ.
Đời trước không biết bao nhiêu công hội lớn chính là bị một tay Phượng Thiên Vũ phá hủy, về phần cao thủ đỉnh phong muốn âm thầm đối phó Phượng Thiên Vũ, lại đều bị giết, lập tức khiến uy vọng của Phượng Thiên Vũ ở Thần Vực tăng mạnh, được gọi là Yêu Tinh Nữ Vương, không chỉ là bởi vì bề ngoài khuynh quốc khuynh thành, mà cũng bởi vì thực lực tuyệt đối đó, khiến những cao thủ đỉnh phong này ai nấy đều phải quỳ gối dưới chân Phượng Thiên Vũ.
Những cao thủ đỉnh phong đó cũng tự mình từng nói, khi bọn họ đối phó Phượng Thiên Vũ, thậm chí là không thể đả thương tới Phượng Thiên Vũ, đã bị Phượng Thiên Vũ làm thịt.
Lúc đó cao thủ đỉnh phong đối với Thạch Phong mà nói, không khác gì thần minh, hoàn toàn là tồn tại phải ngước nhìn.
Nhưng chính là cao thủ như vậy, lại liên thủ với nhau cũng không thể đả thương đến Phượng Thiên Vũ, đã bị một mình Phượng Thiên Vũ làm thịt toàn bộ, thực lực này quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng. Có điều sau trận chiến đó, Phượng Thiên Vũ cơ hồ không xuất thủ nữa, tất cả mọi chuyện đều do Thanh Hoàng ở bên cạnh xử lý, cho nên thực lực của Phượng Thiên Vũ ruốt cuộc là mạnh tới mức nào, ở Thần Vực luôn là một câu đố.
- Không hổ là người dẫn đội được Hắc Viêm hội trưởng nhìn trúng, không ngờ lại tự tin như vậy, thế để cho ta tới thử ngươi một chút.
Lúc này Thanh Hoàng đứng ra nói.
Lúc này Thanh Hoàng cũng cảm thấy vô cùng phẫn nộ đối với Linh Dực.
Đối chiến quan trọng như vậy, bản thân Hắc Viêm lại không đến, chỉ giao cho thủ hạ đi làm, nếu không giáo huấn người của Linh Dực một chút, khiến Hắc Viêm mất mặt, thực sự sẽ coi Phượng Hoàng Các chỉ là ngang ngửa với Linh Dực.
- Cái này thì đương nhiên không thành vấn đề, có điều thời gian không còn lại nhiều.
Thạch Phong nhìn nhìn thời gian nói.
Cách thi đấu chính thức mở màn chỉ có không đến 15 phút, nếu không vào sân trước khi thi đấu bắt đầu, vậy chính là biểu hiện của bỏ cuộc, đối phương không chiến mà thắng.
- Căn bản không cần tới mười lăm phút, chỉ cần một phút là đủ rồi.
Thanh Hoàng liếc Thạch Phong đã đổi cấp bậc thành 35, nói.
- Ý của Phượng các chủ thế nào?
Thạch Phong quay đầu nhìn về phía Phượng Thiên Vũ.
- Ta cũng rất hiếu kỳ đối với phán đoán của Hắc Viêm hội trưởng, Hắc Viêm hội trưởng đã bảo ngươi làm người dẫn đội, vậy để ta xuống thử thực lực của ngươi đi, nếu thực lực của ngươi không đủ để chống đỡ một phút, ta chỉ có thể nói là Hắc Viêm hội trưởng quá mức lạc quan đối với thực lực của ngươi, vậy ta không thể không cân nhắc lại chuyện hợp tác một chút.