Phượng Thiên Vũ nhìn cả nửa ngày, không cảm thấy Thạch Phong mạnh cho lắm, tuy lờ mờ mang tới cho nàng một chút áp lực, nhưng loại áp lực này cực nhỏ, không thể bằng được Hắc Viêm,
- Sân quyết đấu ở gần đây là có thể dùng, các ngươi có thể trực tiếp bắt đầu ở đó.
Kỳ thật Phượng Thiên Vũ cũng rất hiếu kỳ với thân phận Dạ Phong này.
Nhân vật Dạ Phong này, nàng trong tư liệu về Linh Dực cũng đã đọc tới, có điều Dạ Phong chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, về sau không có biểu hiện gì, hiện giờ chuyện quan trọng như sân thi đấu hắc ám, không ngờ lại toàn quyền cắt cử Dạ Phong đi làm, thậm chí để phó hội trưởng công hội Thủy Sắc Sắc Vi làm phó đội trưởng.
Sao có thể không khiến Phượng Thiên Vũ tò mò.
Trong ấn tượng của Phượng Thiên Vũ, Hắc Viêm tuyệt đối là rất bình tĩnh, biết nặng nhẹ, là nhân vật trải đời nhiều.
Không có lý do gì lại không biết tầm quan trọng của sân thi đấu hắc ám, nhưng vẫn cắt cử Dạ Phong tới đây...
Nếu không thử một lần, trực tiếp từ bỏ thì có chút đáng tiếc, cho nên nàng ta quyết định trước tiên cứ xem thử thực lực của Dạ Phong, nếu có thể chống đỡ được một phút mà không chết ở trước mặt Thanh Hoàng, cũng coi như là không tồi, muốn thắng lợi thì chưa chắc đã không thể, dẫu sao thành viên khác mà Linh Dực phái ra thực lực vẫn rất không tồi.
- Phượng các chủ đã cảm thấy không có vấn đề, ta tất nhiên cũng không có vấn đề.
Thạch Phong cười cười, đi vào sân quyết đấu ở bên cạnh.
Sân thi đấu dưới lòng đất có rất nhiều chỗ quyết đấu, người chơi có thể tùy ý thuê để sử dụng, tiến hành đối chiến luyện tập, có điều quyết đấu càng cao cấp thì phí thu lại càng đắt.
...
Trong sân Quyết đấu, Thanh Hoàng và Thạch Phong nhìn nhau, đếm ngược cũng bắt đầu vang lên.
5 giây...
4 giây...
...
Mắt thấy tỷ thí sắp bắt đầu, Phượng Thiên Vũ đột nhiên phát hiện đám người Linh Dực giống như không có hứng thú với trận tỷ thí này, ngược lại là tùy ý nói chuyện phiếm, có nói có cười.
- Xem thường thủ hạ của ta như vậy à?
Phượng Thiên Vũ cũng không khỏi mỉm cười, có điều cười có chút lạnh như băng.
Thanh Hoàng ở trong sân Quyết đấu tất nhiên cũng phát hiện ra những điều này.
- Được, rất tốt, ta vốn còn định cho người dẫn đội của các ngươi chống đỡ thêm được vài giây, hiện tại ta sẽ khiến hắn không chịu được năm giây đã phải gục.
Tuy Thanh Hoàng không nói gì, có điều trong lòng đã thầm thề.
Theo một tiếng chuông vang lên, thi đấu chính thức bắt đầu!
- Chết đi.
Thanh Hoàng là Nguyên Tố Sư bậc một cấp 36, chỉ quát khẽ một tiếng, trong tay vẽ ra mấy chú văn quen thuộc, lập tức quanh người xuất hiện mấy chục đạo băng thương, bắn thẳng đến Thạch Phong.
Ma pháp tất sát bậc một, Băng Chi Cuồng Lan.
Mỗi một băng thương không chỉ uy lực to lớn, phàm là bị chạm phải, đều sẽ ảnh hưởng đến người chơi, khiến tốc độ di chuyển của người chơi giảm 40%, tốc độ công kích giảm 30%. Khoảng mấy chục đạo băng thương chịu sự khống chế của Thanh Hoàng, từ bốn phương tám hướng đâm tới Thạch Phong, Thạch Phong là không có chỗ có thể trốn.
Hơn nữa Thanh Hoàng đạt tới Chân Không cảnh, nắm rõ hoàn cảnh xung quanh và hành động của Thạch Phong như lòng bàn tay, chỉ cần Thạch Phong thay đổi hướng đi, nàng sẽ ngay lập tức điều chỉnh góc độ công kích của thương, khiến Thạch Phong muốn tránh cũng không thể tránh.
Có điều thế vẫn chưa hết.
Thanh Hoàng lập tức lại vung tay lên, hai bức tường băng hoàn toàn chặn lộ tuyến lao về phía Thanh Hoàng của Thạch Phong.
Mà trang bị mặc trên người Thanh Hoàng đều là trang bị phẩm chất Tinh Kim hoặc là Ám Kim cấp 35, quyền trượng trong tay lại là Thần Hi Pháp Trượng cấp Ám Kim cực phẩm chỉ phó bản địa ngục cấp 30 mới có, có thể tự động tấn thăng đến pháp trượng Ám Kim cấp 35, một thân sát thương phép cao tới đáng sợ, cho dù là tiểu kĩ có thể đánh trúng, cũng đủ để khiến MT cùng cấp bậc phải lãnh đủ.
- Thủ pháp sắc bén thật, Thanh Hoàng này chắc không phải cao thủ bình thường của Phượng Hoàng Các.
Thủy Sắc Sắc Vi đứng trong sân cũng hơi sửng sốt, không ngờ Thanh Hoàng lại lợi hại như vậy.
Phương thức chiến đấu của hệ ma pháp và cận chiến là khác nhau.
Chiến đấu Hệ ma pháp một mặt là phải xem trình độ quen thuộc đối với ma pháp, một mặt là trình độ nắm giữ đối với ma pháp.
Người chơi càng quen thuộc với ma pháp, tốc độ thi pháp lại càng nhanh, khi quen thuộc đến trình độ nhất định, chỉ cần tinh thần lực đạt tới trình độ nhất định, hoàn toàn có thể làm được bỏ qua ngâm xướng, trực tiếp thuấn phát thi pháp.
Mà sức nắm giữ ma pháp càng cao, đồng thời ma pháp thi triển ra cũng lại càng nhiều, có điều càng là ma pháp cao cấp, yêu cầu nắm giữ đối với ma pháp lực cũng lại càng cao, giống như một người làm một việc rất đơn giản, nhưng phải đồng thời làm hai việc sẽ rất khó, phải nhất tâm nhị dụng, càng đừng nói đồng thời thi triển hai ma pháp trở lên, điều này mà không đạt tới sức nắm giữ nhất định đối với ma pháp thì căn bản là không thể làm được.
Đương nhiên cũng có một số người thiên phú dị bẩm, có thể làm được nhất tâm nhị dụng, thậm chí là nhất tâm đa dụng, nếu người như vậy chơi nghề nghiệp hệ ma pháp, quả thực chính là cao thủ hệ ma pháp trời sinh, cho dù không có sức nắm giữ cao đối với ma pháp, cũng có thể làm được song trọng thi pháp hoặc là đa trọng thi pháp.
Như vậy khi đối chiến với kẻ địch, sợ rằng kẻ địch còn chưa kịp phản ứng đã phải đối mặt với thế công ma pháp dời núi lấp biển, cuối cùng thì chết dưới ma pháp bắn phá.
Dẫu sao đối mặt với một công kích ma pháp muốn né tránh đã không dễ dàng, càng đừng nói là đồng thời phải đối mặt với hai ma pháp.
Chỉ là song trọng thi pháp gia tăng tính đa biến trong mô thức công kích của người chơi hệ ma pháp, không còn là mô thức công kích đơn nhất, không dễ bị nhìn thấu, mà chiến lực tất nhiên đề thăng nhiều lần.