Kêu gọi sinh vật thì không nói, chỉ là một chiêu Tâm Linh Chi Hà cuối cùng đã quá mạnh, mạnh đến căn bản không thể khiến người ta có thể chống cự.
- Chẳng trách Dạ Phong sẽ phái ra Thủy Sắc Sắc Vi để đánh trận đầu, thì ra nàng có sát thủ giản như vậy , sợ rằng người của Quang Huy Chi Sư cũng không ngờ lại là loại kết quả này.
Thanh Hoàng nghĩ đến uy lực của Tâm Linh Chi Hà, cảm thấy khiếp đảm.
Tuy Thiên Nhận mở ra kỹ năng giữ mạng để ngăn cản, nhưng Tâm Linh Chi Hà là chiêu thức không thể ngăn cản, chỉ có thể né tránh.
Bốn phương tám hướng đều là phi nhận, cho dù là nàng, né tránh hai mươi ba mươi đạo công kích đã là cực hạn, căn bản không thể tránh được toàn bộ, chỉ có thể dùng ra Thiểm Thước để đào tẩu, ngoài ra cũng không có thủ đoạn ứng đối khác, có điều Thiên Nhận là Du Hiệp, không có năng lực thuấn di hoặc là kỹ năng vô địch, chiêu này vừa ra, ai có thể chống đỡ được?
- Xem ra hiểu biết của chúng ta đối với Linh Dực ít hơn so với tưởng tượng nhiều.
Phượng Thiên Vũ nhìn Thủy Sắc Sắc Vi, khóe miệng lộ ra một nụ cười rực rỡ.
Một chiêu chế địch!
Loại chuyện này không phải tùy tiện phát sinh trong sân thi đấu hắc ám, huống chi Thủy Sắc Sắc Vi chưa phá được lĩnh vực đó, đã không phải là vấn đề kỹ thuật chiến đấu, như vậy khả năng duy nhất chính là vũ khí trang bị.
Lúc trước Dạ Phong đã thể hiện ra ưu thế thuộc tính áp đảo, hiện giờ Thủy Sắc Sắc Vi lại cũng như vậy.
Phía sau Quang Huy Chi Sư có Chiến Lang siêu cấp làm chỗ dựa, nếu nói vũ khí trang bị, trong toàn bộ Thần Vực sợ rằng không có mấy người có thể sánh bằng, nhưng Thủy Sắc Sắc Vi của Linh Dực Công Hội lại có thể, thật sự là bất khả tư nghị.
Điều này khiến Phượng Thiên Vũ càng tò mò với công hội Linh Dực này hơn.
Mà thi đấu tiếp theo mới là cửa ải khó khăn mà Tu La Chiến Đội phải đối mặt.
Thi đấu là thắng ba trong năm, Quang Huy Chi Sư Chiến Đội có một con quái vật, có thể nói 100% sẽ thắng một trận, nếu không thể thắng được hai trận trong ba trận còn lại, vậy thì chắc chắn sẽ phải thua.
Có điều trong trận thi đấu này, mọi người cũng coi như là đã triệt để hiểu được thực lực của Tu La Chiến Đội, lại hiểu được sự lợi hại của Thủy Sắc Sắc Vi.
Nhất kích tất sát!
Sau này đối chiến Thủy Sắc Sắc Vi, đây chính là vấn đề không thể không cân nhắc.
Trong nhất thời, Thủy Sắc Sắc Vi thành đối tượng được các thế lực lớn chú ý, đều bắt đầu triệt để điều tra về sự tích của Thủy Sắc Sắc Vi.
- Trước kia là trưỡng lão vinh dự của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, không ngờ lại bị Hoàng Hôn Hồi Hưởng đuổi ra, Hoàng Hôn Hồi Hưởng này đúng là thú vị.
- Ha ha, Hoàng Hôn Hồi Hưởng đúng là tài đại khí thô, người khác hận không thể mời chào cao thủ hàng đầu từ nơi khác, Hoàng Hôn Hồi Hưởng lại tặng ra, đúng là quá tài tình.
- Chẳng trách Hoàng Hôn Hồi Hưởng nhiều năm như vậy vẫn không có biểu hiện gì, thì ra là có chuyện như vậy, hiện tại Thủy Sắc Sắc Vi gia nhập loại công hội nhỏ Linh Dực này, nói không chừng vẫn có cơ hội có thể lôi kéo được.
Các thế lực lớn trong hội trường đều không khỏi cười nhạo Hoàng Hôn Hồi Hưởng, điều này khiến cao tầng của Hoàng Hôn Hồi Hưởng tới quan chiến, sắc mặt đều rất không tốt, tuy bọn họ biết thiên phú của Thủy Sắc Sắc Vi không tồi, cũng biết quản lý, nhưng không ngờ lại có thể đi đến một bước này.
Mà ở chỗ nghỉ ngơi của Quang Huy Chi Sư trong sân chiến đấu, người của Quang Huy Chi Sư lại không cho là đúng, giống như thắng bại của trận đầu là không có ảnh hưởng gì, ngược lại vẫn không thấy hứng thú.
- Tu La Chiến Đội này đúng là thú vị, mạnh hơn so với tưởng tượng một chút, Thủy Sắc Sắc Vi đó không hổ là phó hội trưởng của Linh Dực Công Hội, đúng là tiện nghi vô ích cho tên gia hỏa Thiên Nhận đó.
Kiếm Sĩ Huyết Dương nói với vẻ tiếc nuối, về phần Thiên Nhận bại trận, hắn hoàn toàn không bận tâm.
Bởi vì bên bọn họ căn bản là không thể thua.
Chiến lực của Thiên Nhận ở trong đội chỉ là trung bình, chiến lực mạnh nhất căn bản chưa dùng ra, nhưng Tu La Chiến Đội đã dùng chiến lực mạnh nhất rồi.
Kết quả thi đấu về sau là không cần nói cũng biết.
- Tiếp theo xem Tu La Chiến Đội tính thế nào, tuy bất kể là làm gì cũng không có ý nghĩa.
Thích Khách Trường Hồng ngáp một cái.
...
Trận đầu là Quang Huy Chi Sư phái người ra trước, trận thứ hai tới lượt Tu La Chiến Đội phái người trước, Thạch Phong không muốn kéo dài thời gian, trận thứ hai là chiến đấu đôi, trực tiếp bảo Hỏa Vũ và Tử Yên Lưu Vân lên đài.
- Đây là tình huống gì, không ngờ lại có người phái ra Mục Sư đi tham gia thi đấu.
- Tu La Chiến Đội không phải là định từ bỏ trận thi đấu này chứ.
- Không đúng, Hỏa Vũ đó hình như là Đoàn trưởng đoàn chủ lực của Linh Dực.
Mọi người nhìn thấy nhân viên Tu La Chiến Đội phái ra, ai nấy đều cảm thấy khó hiểu, Mục Sư không phải là không thể dùng, nhưng bình thường là không dùng trong chiến đấu hai người, nếu đối phương toàn lực đối phó Mục Sư, trường hợp chiến đấu rất nhanh sẽ biến thành hai đánh một, mà nghề nghiệp Thích Khách này lại không thể bảo vệ người chơi như Thủ Hộ Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ.
- Dạ Phong này nghĩ gì vậy, chẳng lẽ là muốn từ bỏ thi đấu?
Phượng Thiên Vũ không khỏi nhíu mày.
Nàng biết Linh Dực có ba đại cao thủ, phân biệt là Thủy Sắc Sắc Vi, Hỏa Vũ, Tử Yên Lưu Vân, một phát phái ra hai cao thủ, nhìn thì rất ổn, nhưng hai người này hai người này, Tu La Chiến Đội chính là triệt để không chơi được nữa.
Biện pháp tốt nhất nên là dùng ở hậu thủ để xuất kỳ bất ý, giống như Thủy Sắc Sắc Vi vậy.
Nhưng Dạ Phong trực tiếp từ bỏ cơ hội này.