- Dạ Phong này đúng là thú vị, lòng cầu thắng không ngờ lại mạnh như vậy, muốn trực tiếp thắng hai trận, sau đó tự mình đi tranh một tia hy vọng cuối cùng à? Thế cũng quá không coi Quang Huy Chi Sư chúng ta ra gì rồi.
Bắc Thần Thiên Lang liếc Thạch Phong một cái, lập tức phân phó,
- Trường Hồng, ngươi và Huyết Dương cùng lên đi, cũng nên để người dẫn đội của Tu La Chiến Đội này biết sự lợi hại của Quang Huy Chi Sư.
Bất kể là Huyết Dương hay là Trường Hồng, hai người đều là người có trình độ chiến đấu xếp trong top 3.
Nhất là Huyết Dương, Chiến Lang Công Hội là vì để Quang Huy Chi Sư giành được quyền chủ sự, cố ý đưa một kiện vũ khí cấp Sử Thi cho Huyết Dương sử dụng, dựa vào thực lực của bản thân Huyết Dương, cộng thêm vũ khí cấp Sử Thi, hiện giờ chiến lực đã tiếp cận hắn.
Giành chiến thắng có thể nói là rất dễ dàng, chỉ là một mình Huyết Dương đã đủ để thoải mái tiêu diệt hai người.
- Đội trưởng cứ yên tâm.
Thích Khách Trường Hồng đột nhiên đứng dậy, rất tự tin nói.
- Trường Hồng, chờ lát nữa, đánh với một người thì nhàm chán quá, hai người đều để ta giải quyết đi.
Sĩ Huyết Dương nhìn Trường Hồng, thương lượng,
- Sau khi kết thúc ta có thể cho ngươi một bình Sinh Mệnh Quả Tửu, thế nào?
Sinh Mệnh Quả Tửu là đặc sản của Hỏa Long Đế Quốc, được xưng là mỹ vị nhân gian, phối phương phối phương dễ kiếm, nhưng tài liệu chế tác rất hi hữu, chỉ có thể nhờ vận khí mới có thể kiếm được tới tay, trừ mỹ vị ra, còn có xác suất nhất định tăng cường thể chất của người chơi, là quý giá hơn trang bị cấp Ám Kim.
- Thật à?
Trường Hồng nghe thấy Sinh Mệnh Quả Tửu, cũng không khỏi động lòng.
Thứ này chính là đồ quý của Huyết Dương, ngay đội trưởng cũng vất vả lắm mới có được một bình từ trong tay Huyết Dương, bình thường là không cho họ uống một ngụm.
- Đương nhiên.
Huyết Dương khẳng định.
Hắn là muốn thử bảo kiếm vừa có được, muốn Trường Hồng quấy rối.
- Được, ta đáp ứng ngươi, có điều nếu ngươi không chống đỡ được, để ta sẽ xuất thủ, đương nhiên Sinh Mệnh Quả Tửu ngươi cũng phải cho ta.
Trường Hồng nghĩ nghĩ một chút nói.
- Không thành vấn đề.
Kiếm Sĩ Huyết Dương nhếch miệng cười.
Trên lôi đài chiến đấu rộng lớn như vậy, Thích Khách Trường Hồng đứng ở một góc lôi đài, mà Kiếm Sĩ Huyết Dương thì một mình một người trung tâm lôi đài.
Một màn này khiến tất cả mọi người cảm giác kinh ngạc không thôi.
Đối chiến hai người, bình thường mà nói cự ly giữa hai người không thể cách nhau quá xa, như vậy mới tiện phối hợp, huống chi Trường Hồng là Thích Khách, Huyết Dương là Kiếm Sĩ, hai người này đều là nghề nghiệp cận chiến, càng không thể kéo giãn cự ly quá 50 mét.
Cự ly 50 mét, cho dù là Du Hiệp tầm bắn xa nhất cũng không thể hiệp trợ tác chiến.
- Đây là các ngươi muốn làm gì?
Hỏa Vũ nhìn Thích Khách Trường Hồng ở xa xa, ánh mắt lại chuyển qua người Kiếm Sĩ Huyết Dương.
Huyết Dương lơ đễnh nói:
- Chỉ là cảm thấy một chọi một quá nhàm chán, muốn một mình giải quyết các ngươi mà thôi, không cần bận tâm, rất nhanh sẽ kết thúc thôi.
Trong thính phòng, thanh âm của sân chiến đấu sẽ được truyền ra rõ ràng, mọi người nghe thấy Huyết Dương nói như vậy, lập tức dẫn tới một mảng tiếng kinh hô.
Không ngờ người của Quang Huy Chi Sư lại nói ra những lời như vậy.
Trong sân thi đấu hắc ám là chưa từng có ai làm như vậy, ai nấy đều muốn thắng thi đấu, sao có thể nương tay.
Không phải kẻ ngốc thì chính là có tự tin tuyệt đối với lực lượng của bản thân.
- Vậy ý của ngươi là là muốn một đánh hai.
Hỏa Vũ nhìn thần sắc cuồng vọng của Huyết Dương, cố nén trong lòng trong lòng, lạnh lùng nói,
- Xem ra Quang Huy Chi Sư đúng là coi thường chúng ta rồi.
- Ha ha ha, đừng nói như vậy, đây chính là cơ hội tốt để các ngươi thắng được thi đấu.
Huyết Dương cười cười, không để ý tới sát khí lạnh như băng mà Hỏa Vũ lộ ra.
Lúc trước Quang Huy Chi Sư đã thua một trận, chính là khiến Quang Huy Chi Sư mất không ít mặt mũi, hiện tại làm tại như vậy một là để vãn hồi mặt mũi của Quang Huy Chi Sư, thứ hai chính là để thực nghiệm một chút lực lượng của vũ khí cấp Sử Thi.
Tuy Huyết Dương cũng không cho rằng Hỏa Vũ và Tử Yên Lưu Vân có tư cách để thực nghiệm.
- Một khi đã như vậy, như ngươi mong muốn.
Hỏa Vũ bước ra một bước, đứng phía trước Tử Yên Lưu Vân.
Mà Tử Yên Lưu Vân cũng hiểu ý của Hỏa Vũ, lui về phía sau.
- Thú vị
Huyết Dương không bận tâm, rút ra kiếm bạch ngân khảm viên bảo thạch rực rỡ,
- Hy vọng sau khi thi đấu bắt đầu, ngươi có thể chống đỡ thêm một lúc.
...
- Lần này khó rồi.
Bạch Khinh Tuyết ở tr thính phòng thấy một màn này, mày nguyệt nhíu chặt.
- Khinh Tuyết, lần này thì có gì mà khó, nói như thế nào thì lúc trước Hỏa Vũ cũng có thể đối chiến với tiểu đội trưởng của Thất Tội Chi Hoa lâu như vậy, chẳng lẽ người đó mạnh hơn cả tiểu đội trưởng của Thất Tội Chi Hoa à?
Triệu Nguyệt Như ít nhiều cũng biết một chút về thực lực của Hỏa Vũ, cho dù Huyết Dương rất mạnh, nàng cũng không cho rằng Huyết Dương có thể thắng dễ dàng.
- Ngươi không biết thôi, Huyết Dương đó xuất kiếm rất quỷ dị, cho dù Thuẫn Chiến Sĩ như Thương Lang Chiến Thiên cũng không cản được kiếm của hắn.
Bạch Khinh Tuyết lắc đầu, nàng đã xem qua video chiến đấu đó.
Đối với thực lực của Huyết Dương cũng có hiểu biết đại khái, có lẽ trên trình độ chiến đấu thì Huyết Dương không hơn được tiểu đội trưởng của Thất Tội Chi Hoa, nhưng trên kỹ xảo công kích, tiểu đội trưởng của Thất Tội Chi Hoa là thật sự không bằng hắn.
Hiện giờ Huyết Dương muốn một đấu hai, vừa hay có thể mượn cơ hội làm thịt Huyết Dương.
Lập tức Bạch Khinh Tuyết liên hệ với Thạch Phong.