Chỉ thấy Hỏa Diễm Liệp Điểu có sáu vạn chút điểm sinh mệnh không ngừng mất máu, tình thế đã hoàn toàn nằm trong tay Thạch Phong.
- Kiểm tra như vậy, hiện tại cũng nên kết thúc rồi.
Thạch Phong ném ra phi tiêu cuối cùng, đánh trúng Hỏa Diễm Liệp Điểu trong không trung, lấy đi một chút điểm sinh mệnh cuối cùng của Hỏa Diễm Liệp Điểu.
Đừng nhìn Hỏa Diễm Liệp Điểu chỉ chết một con, nhưng tần suất công kích từ mười lần giảm đến chín lần, độ khó né tránh cũng giảm xuống rất nhiều.
Cơ hồ không có gì lăn tăn, Hỏa Diễm Liệp Điểu và Liệt Diễm Điêu còn lại đã bị Thạch Phong tiêu hao chết, lại thoải mái thông qua tầng thứ ba.
Chỉ là Thạch Phong không phải nghề nghiệp viễn trình, trên công kích là kém hơn những nghề nghiệp viễn trình đó rất nhiều, cho nên không phá được kỷ lục thời gian của tầng thứ ba, có điều cho dù là như vậy, cũng khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm rồi.
Bởi vì thời gian thông qua tầng thứ ba của Thạch Phong, cách kỷ lục không xa, nếu vũ khí viễn trình tốt hơn một chút, lại học được mấy kỹ năng không tồi, trong phút chốc là có thể phá được kỷ lục.
Sau đó Thạch Phong đi tới tầng thứ tư của Chiến Đấu Chi Tháp, đây cũng là số tầng cực hạn mà một đám huấn luyện sinh trước mắt tiến vào Chiến Đấu Chi Tháp có thể đạt tới.
- Người này rất mạnh, có thể đánh tới tầng thứ tư cũng coi như là đáng giá vé rồi.
- Ta vẫn là lần đầu nhìn thấy có người có thể thông qua tầng thứ ba nhẹ nhàng như vậy, chứng tỏ vẫn chưa đạt tới cực hạn của hắn, nói không chừng có thể thông qua tầng thứ tư, trở thành người đầu tiên trong một đám huấn luyện sinh bước vào tầng thứ năm.
- Không thể, có nói thế nào thì đó cũng là tầng thứ tư, những cao thủ hàng đầu của công hội ai nấy đều bị kẹt ở nơi này, cho dù Thạch Phong cho dù Thạch Phong lợi hại, cũng không thể so sánh với cao thủ hàng đầu của công hội chúng ta được.
- Cũng đúng, cao thủ hàng đầu của công hội chúng ta đều là người đứng trên đỉnh phong của Thần Vực này, người có thể vượt qua bọn họ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Ngay khi người quan chiến đang nghị luận về chiến đấu của Thạch Phong, Thạch Phong đã bước vào tầng thứ tư của Chiến Đấu Chi Tháp.
Tầng thứ tư không có hoàn cảnh quá ác liệt như tầng hai và ba.
Hoàn cảnh nơi này vô cùng tao nhã yên tĩnh, cỏ xanh mươn mướt, bên cạnh còn có một dòng suối trong suốt.
- Đây là...
Thạch Phong nhìn chung quanh, vẻ mặt đột nhiên biến thành có chút ngưng trọng.
Xung quanh nhìn thì vô cùng bình tĩnh, có điều trong lòng hắn luôn có một loại cảm giác nguy hiểm không nói nên lời, loại cảm giác này là nguy hiểm đến từ chỗ nào cũng không biết.
Cho dù hắn không làm gì, loại cảm giác nguy hiểm này cũng càng lúc càng gần.
- Chẳng lẽ là quái vật ẩn thân?
Thạch Phong nghĩ tới một loại khả năng.
Hoặc là nói là khả năng duy nhất.
Bởi vì loại cảm giác này rất giống với bị cao thủ Thích Khách đỉnh cấp nhằm vào, có điều khác với người chơi, sự di động của Thích Khách đỉnh cấp bất kể là lặng lẽ cỡ nào, ít nhiều đều có thể thông qua thị giác và thính giác để nhận thấy một số tung tích, nhưng hiện tại hắn lại không cảm thấy.
- Hắn phát hiện nhanh quá.
Văn Hoa thấy ngưng trọng có chút ngưng trọng của Thạch Phong, cũng hơi kinh ngạc.
Tầng thứ tư này tên là Vô Thanh Địa Ngục.
Nơi này tổng cộng có tám Hư Không Thích Khách cấp bậc tinh anh và một Hư Vô Thích Khách cấp bậc đầu lĩnh.
Hư Không Thích Khách, cấp tinh anh, cấp 30, điểm sinh mệnh 5 vạn.
Hư Vô Thích Khách, cấp đầu lĩnh, cấp 30, điểm sinh mệnh 20 vạn.
Tuy điểm sinh mệnh rất thấp, nhưng những quái vật này đều có một đặc tính, đó chính là vĩnh cửu ở vào trạng thái hư vô, thân ở trong một không gian hư vô khác, thị giác, thính giác, khứu giác căn bản không thể nhận thấy những quái vật này.
Chỉ có khi những quái vật này công kích mới hiện ra chân thân, có điều thời gian này quá ngắn, chỉ có khoảng hơn một giây, ngoài ra bất kỳ công kích nào cũng đều không có hiệu quả đối với những quái vật này.
bởi vì độ khó như vậy, khiến mọi người trong huấn luyện là không có biện pháp nào.
Trước tiên không nói phải né tránh công kích nhanh như điện quang đó, chỉ là cự ly công kích gần như vậy đã khiến người ta căn bản không thể né tránh, hoặc là nói thuộc tính cấp 30 căn bản không thể né tránh loại công kích đó.
Cho dù né tránh được loại công kích đó, nếu không phản kích không kịp thời, kết quả cuối cùng cũng chỉ là bị những quái vật này làm tiêu hao chết.
Lúc trước nàng chưa phát hiện được gì đã bị vây ở một tầng này, thậm chí nàng còn không phát hiện là đã chết rồi, cũng chỉ có những cao thủ đỉnh phong trong công hội mới có thể dây dưa một chút, người có thể thông qua, toàn bộ công hội cũng chỉ có mấy vị.
- Không biết ngươi có thể làm được đến một bước nào?
Văn Hoa lẳng lặng nhìn Thạch Phong, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Nàng có một loại cảm giác, thông qua lần chiến đấu này của Thạch Phong, nếu Thạch Phong có thể vượt qua một tầng này, nói không chừng nàng cũng có thể phá được tấm chắn lúc trước.
Ngay khi Văn Hoa đang chăm chú nhìn, Thạch Phong không đứng bất động nữa, mà là chạy tới cạnh một cây đại thụ, lưng dựa vào đại thụ, như vậy hoàn toàn không cần băn khoăn công kích đến từ phía sau, chỉ phải phòng bị 180 độ phía trước là được.
- Mẹ kiếp, thì ra còn có thể làm như vậy.
Tất cả mọi người ai nấy đều trợn tròn mắt.
Không ngờ còn có thể lợi dụng địa hình như vậy.
Một cao thủ phòng bị 360 độ là phải hao phí tâm lực hơn 180 độ mấy lần, tâm lực tiết kiệm được cũng có thể khiến cảm tri tốt hơn, độ tập trung cũng sẽ cao hơn, hơn nữa tránh như vậy cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều, hoàn toàn không cần băn khoăn tới công kích ở sau lưng.