Có điều Thạch Phong vừa mới đứng trước đại thụ, một thanh chủy thủ màu trắng bạc sáng như tuyết, lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Thạch Phong, trực tiếp cắt về phía cổ hắn.
- Nhanh quá.
Thạch Phong cả kinh, thân thể tránh sang bên gần như là theo bản năng.
Tốc độ công kích này cộng thêm cự ly gần như vậy, nếu không thể ngay lập tức làm ra phản ứng, 100% sẽ bị đánh trúng, cũng may hắn đã đạt tới Chân Không cảnh, nắm rõ hướng đi xung quanh như lòng bàn tay.
Tuy chủy thủ màu trắng xuất hiện đột nhiên, nhưng trước khi xuất hiện ít nhiều cũng có một chút dao động không khí truyền đến, khiến hắn có thể phòng bị trước.
Chỉ thấy chủy thủ sáng như tuyết sượt qua cổ hắn, để lại một dấu vết rất sâu trên đại thụ phía sau.
Sau một đạo công kích, lại có hai nơi truyền đến dao động, vị trí dao động là ở vị trí mà thân thể của hắn đang nghiêng tới.
Thạch Phong nắm chặt song kiếm, vội vàng chém tới nơi sinh ra dao động đó.
Bùm bùm.
Hai tiếng vang truyền ra trong rừng cây, tia lửa văng ra cũng rất chói mắt.
- Mẹ kiếp, thế này quá trâu rồi, hắn là làm thế nào mà nhận thấy được?
Mọi người nhìn thấy tia lửa lóe ra trước người Thạch Phong, đều miệng, bọn họ có nói như thế nào cũng là người đứng xem, hoàn toàn là thân lâm kỳ cảnh, nhưng bọn họ nhìn cả nửa ngày, vẫn không nhận thấy được chỗ Thạch Phong công kích có gì khác biệt, nhưng Thạch Phong lại vô cùng chính xác chặn được hai lần công kích, cảm giác Thạch Phong căn bản không phải nhân loại, mà là quái vật khoác người người.
- Sao hắn lại chém ra nhanh như vậy được?
Văn Hoa thấy một màn này thì trong lòng cũng chấn động, đại não không ngừng nhớ lại tất cả hành động của Thạch Phong lúc trước.
Trước tiên không nói làm thế nào để nhận thấy được vị trí công kích, chỉ là ở dưới loại cự ly cực hạn này, có thể chém ra một kích nhanh như vậy, đã không phải là người thường có thể làm được.
Động thái thị lực của nàng chính là số một số hai trong cả công hội, cho dù là bóng mà vận động viên ném chuyên nghiệp hàng đầu ném ra cao tới 160 km giờ, nàng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng số vòng quanh của quả bóng.
Đối với công kích mà người ngoài căn bản ngay cả bóng kiếm cũng không nhìn thấy, nàng ít nhiều có thể nhìn thấy một chút, tuy vô cùng mơ hồ, nhưng vẫn nhìn thấy được một chút.
Thạch Phong vung kiếm hoàn toàn khác với người khác, bình thường mà nói công kích trong nháy mắt đều sẽ bắt đầu gia tốc từ 0, sau đó đạt tới tốc độ cực hạn, nhưng Thạch Phong không biết là dùng phương pháp gì, kiếm kích chém ra hoàn toàn chính là từ 0 lập tức biến thành tốc độ cực hạn, ở giữa căn bản không có thời gian gia tốc đề thăng, trực tiếp hoàn thành chuyển biến từ cực tĩnh đến cực nhanh.
Chỉ thấy Thạch Phong liên tục chém ra mấy chục kiếm đỡ lấy tất cả công kích của Hư Không Thích Khách, trên người không có một chút vết thương, ngược lại là quanh người truyền đến một trận tiếng kim loại va chạm.
Giống như trong một mảng không gian này chỉ có một mình Thạch Phong đang luyện kiếm vậy.
Theo thời gian trôi qua, Thạch Phong chống đỡ cũng càng lúc càng thuần thục.
- Nên kết thúc rồi.
Thạch Phong nhìn lướt qua xung quanh, khóe miệng nhếch lên.
Đối mặt với chủy thủ đâm tới, Thạch Phong căn bản không ngăn cản, giống như tất cả đã được chuẩn bị trước, thân thể lách sang bên, một kiếm chém tới phía dưới chủy thủ xuất hiện.
Trong nháy mắt một vết máu màu xanh biếc bắn lên bãi cỏ.
-1327.
Trong nháy mắt thương tổn hiện lên, một đạo thân ảnh mơ hồ cũng theo đó xuất hiện, sinh mệnh màu xanh lục biểu hiện cũng theo đó giảm bớt.
Có điều sau khi cột sinh mệnh xuất hiện, trong giây lát lại biến mất, cho dù Thạch Phong phát động công kích cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Thời gian phản kích chỉ có 1.3 giây, đúng là quá ngắn, chẳng trách nhiều người như vậy đều bị kẹt lại ở một tầng này.
Thạch Phong hơi kinh ngạc, không ngờ những quái vật sslại có đặc tính như vậy.
Vốn phát hiện hướng công kích của những quái vật này đã là rất khó, hơn nữa quái vật không chỉ có một con, dựa theo Thạch Phong phát hiện thì ít nhất cũng phải năm con trở lên, muốn tránh né công kích của những quái vật này, đồng thời phản kích trong thời gian ngắn như vậy, độ khó là rất lớn.
Không có cách nào, Thạch Phong chỉ có thể vừa ngăn cản công kích vừa tìm kiếm cơ hội phản kích.
Thường thường phải ngăn cản hơn mười lần công kích, mới có một lần cơ hội phản kích, nếu nắm bắt không tốt, sẽ lại phải ngăn cản hơn mười lần thậm chí là hai mươi ba mươi lần công kích.
Nếu là người thường khẳng định sẽ cảm thấy chán ngán với điều này, có điều Thạch Phong ngược lại có chút thích thú.
Không thể không nói Chiến Đấu Chi Tháp đích xác có hiệu quả chỉ dẫn không nhỏ đối với người chơi.
Thạch Phong trong bất tri bất giác đã tất cả tập trung sức lực ở trên dao động không gian, trình độ nhạy bén của ngũ cảm cũng đề thăng theo, trình độ nắm giữ đối với hoàn cảnh xung quanh cũng không ngừng tăng lên.
Khiến dao động không gian sinh ra rất nhỏ, mà dao động này xuất hiện trong nháy mắt lại biến mất trong nháy mắt, chuyện như vậy bình thường là căn bản không thể gặp được.
Bình thường Thạch Phong cũng không có cơ hội này, có thể tiến hành huấn luyện ở phương diện này, có thể tùy tiện để hắn cảm nhận kỹ càng như vậy, đó hoàn toàn là nằm mơ.
Thời gian từng chút trôi qua, cho dù Thạch Phong có cơ hội phản kích, tạo thành thương tổn đối với những Hư Không Thích Khách này, Thạch Phong cũng sẽ không động thủ, bởi vì đây là nơi đề thăng tốt nhất.
Theo cảm nhận sâu sắc hơn, Thạch Phong cũng càng lúc càng mẫn cảm đối với dao động rất nhỏ mà Hư Không Thích Khách tạo thành.