- Thạch Phong đại sư... Xảy ra chuyện rồi.
Ngực Lương Tĩnh nhấp nhô bất định, thở hồng hộc nói,
- Đột nhiên xuất hiện một nhóm người tới đá quán, mấy huấn luyện viên đều bị đả thương, nghe nói những người này trước khi đến ngay cả Trần Vũ quán chủ cũng bị đánh bại, hiện tại bọn họ nói nhất định phải tìm ngươi thử một trận, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.
- Đá quán? Người đó tên là gì? Bộ dạng thế nào?
Thạch Phong vừa nghe vậy, lờ mờ nghĩ tới gì đó.
Trong quán huấn luyện phồn hoa, khoảng mấy trăm người đang tụ tập cạnh lôi đài cách đấu.
- Quán huấn luyện này đúng là không ra gì, những người dạy này đều là phế vật, hoàn toàn làm hại đệ tử, như vậy mà cũng có mặt mũi mở quán huấn luyện?
- Đám người các ngươi đừng luyện ở đây nữa, những phế vật này dạy các ngươi, bất kể huấn luyện bao lâu, các ngươi cũng không thể có thành tựu trên đại hội cách đấu, chẳng trách nhiều năm như vậy, thành thị này không xuất hiện nổi một tuyển thủ cách đấu ra hồn, đương nhiên cái này cũng không trách được các ngươi, chỉ tại những người chỉ đạo này quá phế vật.
- Nếu ta biết người chỉ đạo quán huấn luyện rác rưởi như vậy, khẳng định sẽ ngay lập tức rời đi, tuyệt đối sẽ không lãng phí thanh xuân ở đây.
Hơn mười thanh niên hơn hai mươi tuổi mặc võ bào màu xám nhìn huấn luyện viên trung niên vừa bị đánh bại, trong mắt mang theo vẻ khinh thường rất sâu, mà thanh niên hơn mười mấy hỏi nhìn quán huấn luyện lại là ánh mắt đồng tình.
Tuy huấn luyện sinh trong quán huấn luyện Bắc Đấu rất tức giận, nhưng không ai dám nói gì, đều trầm mặc.
Bởi vì hơn mười người đột nhiên chạy tới này thật sự quá lợi hại.
Khoảng sáu vị huấn luyện viên thân thủ rất khá, đều bị một thanh niên lạnh như băng tuổi tác tương đương với bọn họ trong những người này đánh bại, hơn nữa từ đầu tới cuối, những huấn luyện viên này đều không chạm được tới thanh niên đó, chênh lệch thực lực cho dù tay ngang cũng biết là bao lớn, nếu đổi thành bọn họ đi lên, sợ rằng cũng sẽ bị một chiêu đánh ngã.
Một chiêu chế địch, loại chuyện này là rất khó làm được trong thực chiến, bình thường đều cao thủ đối phó tay ngang, thực lực và kinh nghiệm thực chiến chênh lệch quá lớn, mới có thể làm được loại chuyện này.
Mọi người nhìn vị thanh niên ánh mắt lạnh như băng, dáng người nhỏ gầy không cường tráng này, đều cảm thấy áp lực cực lớn.
Thấy huấn luyện sinh trong quán huấn luyện Bắc Đấu không nói gì, một vị nam tử đầu trọc diện mạo hung hãn cầm đầu rất hài lòng.
- Thế nào?
- Các ngươi cũng nhìn thấy chênh lệch thực lực rồi, cũng không giấu gì các ngươi, đám người chúng ta đều đến từ võ quán Bạch Hổ, gần đây võ quán Bạch Hổ chúng ta muốn thành lập phân quán ở đây, đây chính là cơ hội của các ngươi, nếu có thể có biểu hiện tốt, rất có thể sẽ được đưa đến tổng quán để huấn luyện, đến lúc đó ngôi sao trên đại hội cách đấu chính là các ngươi, đừng luẩn quẩn ở loại địa phương nhỏ này mà lãng phí cả đời.
Nghe thấy nam tử đầu trọc nói như vậy, mọi người đều sửng sốt, lập tức hiểu được vì sao lúc trước ngay cả Trần Vũ quán chủ cũng không phải đối thủ.
Bọn họ đều đã nghe qua về võ quán Bạch Hổ, hoặc nói chính xác thì phàm là người muốn bước vào giới cách đấu đều biết tới đại danh của võ quán Bạch Hổ, bởi vì trong đại hội cách đấu cấp toàn quốc, rất nhiều tuyển thủ nổi danh đều xuất phát từ võ quán Bạch Hổ, thậm chí còn bồi dưỡng ra không ít tuyển thủ nổi danh cấp thế giới, đó chính là nơi mà vô số thanh niên muốn bước vào giới cách đấu đều muốn tới.
Không ngờ võ quán Bạch Hổ lại muốn thành lập phân quán ở đây.
Ngay khi nam tử đầu trọc đang muốn nói tiếp, cửa lớn của quán huấn luyện ầm ầm mở ra.
Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Thạch Phong và Lương Tĩnh đi tới trước người nam tử đầu trọc, lập tức huấn luyện sinh trong cả quán huấn luyện đều trở nên kích động.
Thạch Phong chính là tổng huấn luyện viên của quán huấn luyện Bắc Đấu bọn họ, tuổi còn trẻ đã có thể lên được vị trí này, toàn là dựa vào thực lực, hoàn toàn là thần tượng mà bọn họ sùng bái.
Trong bọn họ rất nhiều người cũng đều bởi vì nghe nói tới tới quán huấn luyện Bắc Đấu sẽ được Thạch Phong chỉ đạo, bọn họ mới chạy tới nơi này, có điều Thạch Phong bình thường đều ở Lục Thủy Biệt Thự, chỉ thỉnh thoảng mới tới nhìn một chút, bình thường căn bản là không gặp được.
- Ngươi chính là tổng huấn luyện viên nơi này à?
Khóe miệng nam tử đầu trọc nhếch lên, ánh mắt nhìn Thạch Phong mang theo vẻ khinh thường rất sâu.
Lúc trước hắn nghe nói quán huấn luyện Bắc Đấu mới thành lập là do một cao thủ võ thuật hơn hai mươi tuổi chỉ đạo.
Vốn hắn còn tưởng rằng là nói đùa, hiện tại xem ra là thật rồi.
Mặc một thân quần áo thể thao màu lam, dáng người cũng không cường tráng, lúc này sắc mặt còn có chút tái nhợt, toàn thân trên dưới lại không phát hiện bất kỳ nhuệ khí của người luyện võ, giống như một thằng nhóc nhà bên, rất khó tưởng tượng loại người này là làm thế nào mà trở thành tổng huấn luyện viên, theo hắn Thạch Phong thậm chí cũng không bằng những huấn luyện viên vừa bị đánh bại, ít nhất thì những huấn luyện viên đó còn có uy thế không tồi.
- Ừm, đúng vậy, sao các ngươi gấp thế, không biết tìm ta có chuyện gì?
Thạch Phong nhìn lướt qua hơn mười người của võ quán Bạch Hổ, trong lòng càng khẳng định suy đoán của mình.
Đời trước sau khi Thần Vực mở ra hệ thống không gian tinh thần, quán huấn luyện nổi danh cả nước đều bắt đầu lần lượt mở rộng, bắt đầu thành lập phân quán ở các nơi, muốn cướp người, mượn điều này để mở rộng sức ảnh hưởng, kéo đầu tư từ tập đoàn tài chính lớn, tuy có một số tập đoàn tài chính lớn cũng có đầu tư vào quán huấn luyện, nhưng tuyệt đại bộ phận quán huấn luyện đều không được tập đoàn tài chính lớn đầu tư.