Ý đồ của những tập đoàn tài chính lớn này rất rõ ràng, chính là muốn bồi dưỡng thế lực công hội của mình ở Thần Vực, so sánh với đi tuyển nhận người chơi bình thường, để những đã rất quen thuộc với thực chiến tới Thần Vực phát triển, như vậy có hiệu suất hơn, hơn nữa trò chơi Thần Vực này không hề ảnh hưởng tới huấn luyện hằng ngày của những người này, đều chỉ buổi tối mới tiến vào Thần Vực mà thôi.
Như vậy giới trò chơi ảo và giới cách đấu không va chạm, còn có thể đề thăng lẫn nhau, hai bên đều có thể kiếm được tiền, những tập đoàn tài chính lớn cảm thấy hứng thú với hệ thống không gian tinh thần tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Trong đó võ quán Bạch Hổ lựa chọn hơn mười thành thị tuyến ba để thành lập phân quán, thành phố Kim Hải chính là một trong số đó, lúc trước chính là phá rối các quán huấn luyện lớn của thành phố Kim Hải, vốn chính bởi vì bọn họ không cạnh tranh được ở một thành thị tuyến hai, mới chạy tới thành thị tuyến ba để uống chút canh, hiện tại lại ngay cả võ quán lớn của thành thị tuyến ba cũng không buông tha, khiến bọn họ ngay cả chỗ ăn canh cũng không có.
Cuối cùng rất nhiều võ quán chỉ có thể lựa chọn hợp tác với võ quán Bạch Hổ.
Ngay khi Thạch Phong nhìn lướt qua người của võ quán Bạch Hổ, ánh mắt của Thạch Phong tập trung ở trên người thanh niên lạnh như băng ở phía sau nam tử đầu trọc.
Thạch Phong biết Thanh niên này, lúc trước vô cùng nổi danh ở thành phố Kim Hải, hơn nữa sau khi tiến vào Thần Vực lại càng không thể vãn hồi, được xưng là Vô Thanh Đao Khách, ở thời kì đỉnh phong nhất chính là Cuồng Chiến Sĩ bậc năm xếp thứ 58 trên Phong Vân Cao Thủ Bảng, đáng tiếc thời gian tiến vào Thần Vực hơi muộn, bằng không thành tựu ở Thần Vực cũng sẽ cao hơn.
- Võ quán Bạch Hổ chúng ta muốn mở phân quán ở thành phố Kim Hải, cho nên tới đây báo một tiếng, mượn cái này để luận bàn một chút, không biết Thạch huấn luyện viên có hứng thú không?
Nam tử đầu trọc cười cười nói.
- Luận bàn?
Khóe miệng Thạch Phong nhếch lên, lắc đầu nói,
- Sao ta nhìn thấy không giống? Võ quán Bạch Hổ nổi danh như vậy, ngay cả tay ngang như ta cũng biết, có cần thiết phải mượn điều này để đá quán lấy người không?
- Thạch huấn luyện viên đừng nói khó nghe như vậy, chúng ta đều mở cửa làm ăn, tất nhiên phải cho người mới bước vào giới cách đấu lựa chọn tốt hơn chứ.
Nam tử đầu trọc cười nói, hoàn toàn không để Thạch Phong vào mắt, theo hắn Thạch Phong cũng chỉ là khôi lỗi Bắc Đấu mời đến mà thôi, căn bản không có tư cách nói chuyện với hắn,
- Nghe nói Thạch huấn luyện viên rất lợi hại, ta chính là nghe danh đã lâu, không biết có nguyện ý luận bàn một chút với ta không, cũng tiện để mọi người biết một chút Thạch huấn luyện viên có phải tốt mã dẻ cùi không.
Lời nói đầy châm chọc của nam tử đầu trọc lập tức dẫn tới sự bất mãn của một đống người trong quán huấn luyện, Lương Tĩnh ở bên cạnh vừa muốn đứng ra nói gì đó, lại bị Thạch Phong giơ tay ngăn lại.
Hắn biết nam tử đầu trọc này, tên là Cam Hưng Đằng, là học viên cao cấp của võ quán Bạch Hổ, thực lực rất mạnh, còn lợi hại hơn cả Trần Vũ, thường xuyên nhảy nhót trên các loại đại hội cách đấu, cũng coi như có danh khí không nhỏ, cho nên mới có sự tất cả quán huấn luyện càn quét tất cả quán huấn luyện thành phố Kim Hải hiện tại.
- Sao, không dám à?
Cam Hưng Đằng cười lạnh nói.
Sắc mặt Thạch Phong có chút tái nhợt, theo hắn hoàn toàn là vì khiếp đảm, trong lòng càng khẳng định Thạch Phong không dám giao thủ luận bàn.
- Luận bàn thì không phải là không được, nhưng người nào cũng có thể chạy tới quán huấn luyện khiêu chiến ta, vậy ta sẽ bận chết à.
Thạch Phong nhìn về phía nam tử đầu trọc, nói khẽ.
- Đường đường là tổng huấn luyện viên của quán huấn luyện Bắc Đấu, lại tìm một cái cớ như vậy, chẳng lẽ Thạch huấn luyện viên không sợ nói ra sẽ dẫn tới người đồng hành khác chê cười à.
Cam Hưng Đằng cười cười, không hề tức giận, ngược lại càng chèn ép nói.
Vốn hắn còn tưởng rằng cao thủ trong lời đồn Thạch Phong này thật sự rất lợi hại, hiện tại xem ra đúng là tốt mã dẻ cùi, lời đồn là không thể tin.
- Xem ra quán huấn luyện Bắc Đấu chẳng qua cũng thế mà thôi, đã ngay cả luận bàn cũng không dám, sau này còn mở quán huấn luyện làm gì? Dứt khoát đổi thành lớp vũ đạo còn hơn.
- Ngươi không dám luận bàn với Cam sư huynh, tuổi của chúng ta tương đương nhau, ta khiêu chiến ngươi, ngươi dám không?
Tuy Cam Hưng Đằng không tức giận, nhưng những học viên trung cấp phía sau hắn lại nhíu mày, trong ánh mắt mang theo vẻ tức giận, hận không thể lập tức xuất thủ giáo huấn Thạch Phong một chút, cho Thạch Phong biết sự lợi hại của võ quán Bạch Hổ. Học viên cao cấp của Võ quán Bạch Hổ thả vào bất kỳ quán của thành thị tuyến hai nào cũng có thể làm huấn luyện viên, ngay cả đệ nhất cao thủ chân chính của thành phố Kim Hải Trần Vũ này không phải cũng thua trong tay Cam Hưng Đằng à, hiện tại lại bị Thạch Phong nói không đủ tư cách đánh một trận, đây quả thực chính là đang khiêu khích võ quán Bạch Hổ bọn họ, khiêu khích Cam Hưng Đằng sư huynh.
Theo bọn họ, người như Thạch Phong, cho dù học viên sơ cấp của võ quán Bạch Hổ cũng có thể giải quyết trong hai ba chiêu, để Cam Hưng Đằng sư huynh đối phó, quả thực quá là quá đề cao Thạch Phong.
- Các ngươi đừng hiểu lầm, ta không nói không đáp ứng luận bàn với các ngươi, có điều các ngươi đã là học viên của võ quán Bạch Hổ, ta tất nhiên không thể dùng thân phận huấn luyện viên để bắt nạt các ngươi, ý của ta là để học viên trong quán huấn luyện luận bàn với các ngươi, các ngươi cảm thấy thế nào?