Hiện tại trấn nhỏ đã hoàn toàn bị tấm chắn ma pháp bao phủ, chỉ có thể vào chứ không thể ra, bất kể bọn họ dùng biện pháp gì, cũng không có biện pháp đối với tấm chắn ma pháp, cứ tiếp tục như vậy, năm vạn tinh nhuệ mà hắn vất vả bồi dưỡng sẽ hóa thành bọt nước.
Sau khi Khí Nhất Đào nhận được tin tức, sững sờ một hồi lâu mới mở miệng đáp lại:
- Hắn cự tuyệt.
- Chẳng lẽ Hắc Viêm điên à?
Sau khi Nhất Tiêu Độc Táng nghe được, cũng sửng sốt.
Cái thứ tà khí này bọn họ đã tự mình thử qua, căn bản không phải là nơi người chơi có thể ở được trong thời gian dài, nếu quái vật quái vật Thạch Lâm Tiểu Trấn, Thạch Lâm Tiểu Trấn khẳng định sẽ biến thành một tòa phế trấn.
Thạch Lâm Tiểu Trấn chính là tim gan của Linh Dực Công Hội, sao có thể nói bỏ qua là bỏ qua?
- Hắc Viêm này đúng là đủ ác, vì đối phó những tàn binh bại tướng chúng ta mà nguyện ý từ bỏ một tòa trọng trấn, trước kia ta đúng là xem thường hắn rồi.
Vạn Thế Vô Song thầm líu lưỡi.
- Đối với bản thân cũng ác như vậy, xem ra lần này chúng ta thua không oan.
- Ác?
Khí Nhất Đào cười nói.
- Hắn đã không muốn sống như vậy, ta sẽ thanh toàn cho hắn.
Trận chiến này là thắng bại đã định.
Thạch Lâm Tiểu Trấn là không thể lấy được tới tay.
Mà hắn dẫn theo tàn binh bại tướng trở lại Hắc Thủy Công Hội, cái chờ hắn cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, trước khi chết có thể kéo Thạch Lâm Tiểu Trấn chôn cùng, đối với hắn mà nói là cũng đáng.
Hơn nữa Linh Dực đã không còn Thạch Lâm Tiểu Trấn, tốc độ phát triển khẳng định sẽ giảm xuống trên diện rộng, nói không chừng hắn vẫn còn một chút cơ hội.
Sở dĩ bảo Lăng Tĩnh Huyên đi nói chuyện, chẳng qua là làm cho có lệ với Vạn Thần Điện và Thiên Táng mà thôi.
Hắn chờ mong nhất chính là lời cự tuyệt của Linh Dực.
Không ngờ Linh Dực lại thực sự ngốc như vậy.
Sau đó Khí Nhất Đào lập tức liên hệ với nam tử quấn băng vải.
- Ngươi có thể hành động rồi, thả tất cả quái vật vào đi, có thể phá hoại thế nào thứ cứ phá hoại như thế, về phần ước định lúc trước, vẫn có công hiệu.
- Đây chính là ngươi nói đó, vậy ta không khách khí tiếp nhận Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Nam tử quấn băng vải nghe Khí Nhất Đào nói như vậy, trong mắt lóe lên huyết quang hưng phấn, giống như là mãnh thú mấy ngày không săn được mồi đột nhiên nhìn thấy một con dê con vậy.
Lập tức nam tử quấn băng vải bắt đầu chỉ huy quái vật còn lại xông vào Thạch Lâm Tiểu Trấn, bao gồm cả ba quái vật truyền kỳ một mực không dám tiếp cận.
- Hội trưởng, không tốt, ba quái vật truyền kỳ bên ta giống như là phát điên lao về phía trấn nhỏ.
Bán Hạ Khuynh Thành nhìn quái vật truyền kỳ không còn cầm chân nàng ta, vừa ngăn cản vừa báo cáo.
Có điều Tà Huyết Địa Long lúc này cũng xông tới nữa, sau khi hoàn toàn không chịu khống chế, thuộc tính cơ bản trực tiếp đề thăng 15%, một điểm chính yếu chính là trí năng không còn mơ hồ, cho dù là Bán Hạ Khuynh Thành thuộc tính tốt hơn cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn lại được hai con, đối với một con còn lại thì làm thế nào cũng không thể.
Là quái vật truyền kỳ bậc bốn, tốc độ di chuyển vô cùng nhanh chóng, chỉ hơn mười giây đã trực tiếp chạy tới trước tường thành của Thạch Lâm Tiểu Trấn.
- Gừ.
Theo một tiếng gầm vang lên, Tà Huyết Địa Long thân hình cao chừng một trăm mét vỗ một trảo lên tường thành trấn nhỏ.
Về phần vệ binh cấp 65 của Thạch Lâm Tiểu Trấn, ở trước mặt Tà Huyết Địa Long giống như không có tác dụng, trực tiếp xông vào trong Thạch Lâm Tiểu Trấn, đối với người chơi muốn ngăn cản ở trên đường, đuôi sắt vung một cái, trong nháy mắt toàn bộ địa hình của trấn nhỏ đều xảy ra thay đổi, ở ngay tại chỗ có mấy chục người chơi bị làm thịt.
Thành viên Linh Dực Trong trấn nhỏ thấy một màn này, trực tiếp đờ đẫn.
Thủ Hộ Kỵ Sĩ cấp 40 có gần 3 vạn điểm sinh mệnh sau khi mở ra Bảo Hộ Chúc Phúc, cũng không cản được một kích bình thường của Tà Huyết Địa Long.
Mà sau khi Tà Huyết Địa Long xuất hiện ở Thạch Lâm Tiểu Trấn, một cỗ sương mù màu xám cũng từ trên người Tà Huyết Địa Long tán phát ra, chậm rãi khuếch tán ra xung quanh, ngay sau đó nơi sương mù đi qua mặt đất đều biến thành một mảng khô héo, giống như Tà Huyết Địa Long đã cắn nuốt tất cả sinh cơ vậy.
- Ha ha ha, lần này Hắc Thủy chúng ta thắng chắc rồi.
- Hội trưởng uy vũ.
Sự xuất hiện của Tà Huyết Địa Long khiến tất cả mọi người của Hắc Thủy đều hoan hô nhảy nhót.
Hiện giờ Linh Dực đã dùng ra hết át chủ bài, tuy số lượng người chơi rất nhiều, nhưng lại không có quái vật truyền kỳ để chống lại quái vật truyền kỳ, chỉ có thể trơ mắt nhìn trấn nhỏ bị tùy ý phá hoại.
- Quái vật truyền kỳ bậc bốn quả nhiên rất mạnh, chỉ tiếc cho Thạch Lâm Tiểu Trấn này.
Nhất Tiêu Độc Táng thầm thở dài nói.
Lúc trước không quan sát quái vật truyền kỳ ở cự ly gần, nhưng sau khi tự mình cảm nhận một chút, đã hiểu được rõ sự đáng sợ của quái vật bậc bốn, tuyệt đối không phải là người chơi hiện tại có thể đối phó.
...
- Thủy Sắc, nói với tất cả mọi người, hiện tại đều sử dụng quyển trục trở về thành rời khỏi Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Thạch Phong nhìn Tà Huyết Địa Long đại sát tứ phương, sau khi nói một câu với Thủy Sắc Sắc Vi ở bên cạnh, trực tiếp lao về phía đỉnh của Phương Tiêm Tháp.
Tấm chắn ma pháp đối với bên ta là không có bất kỳ ngăn cách và trở ngại gì, cho nên tất cả mọi người của Linh Dực muốn rời khỏi thì tùy thời đều có thể sử dụng quyển trục trở về thành để đi, không giống người khác chỉ có thể bị nhốt trong Thạch Lâm Tiểu Trấn.