- Hiện tại ly khai rời đi á?
Thủy Sắc Sắc Vi vô cùng khó hiểu, có điều suy nghĩ một chút, hiện tại đích xác không ai có thể thu thập được Tà Huyết Địa Long, ở lại cũng là chết vô ích, còn không bằng trở về thành, nói chung sự tồn tại của cỗ tà khí đó cũng khiến Thạch Lâm Tiểu Trấn xong đời rồi.
Sau đó Thủy Sắc Sắc Vi bắt đầu thông tri cho người của Linh Dực rút lui khỏi Thạch Lâm Tiểu Trấn.
- Ha ha ha, rút rồi, xem ra Hắc Viêm cũng sợ rồi.
Khí Nhất Đào nhìn lần lượt rời khỏi, tâm tình sảng khoái không nói nên lời, tuy hắn không có được Thạch Lâm Tiểu Trấn, có điều Linh Dực cũng vậy.
Chỉ có thể nói trận chiến đấu này là cân sức ngang tài, không ai chiếm được tiện nghi.
Mắt thấy Tà Huyết Địa Long xông tới dưới Phương Tiêm Tháp, mục tiêu đã tỏa định thành viên Linh Dực duy nhất Thạch Lâm Tiểu Trấn là Thạch Phong, không khỏi phát ra từng trận rống to.
Mà lúc này Thạch Phong đứng trên đỉnh Phương Tiêm Tháp rút ra thánh kiếm Thí Lôi bên hông, đột nhiên vung về phía Ma Thủy Tinh to lớn.
Bùm.
Ma Thủy Tinh lập tức một phân thành hai, ngay sau đó từng đạo sương đen từ trong Ma Thủy Tinh bắn ra, dần dần hình thành một đạo hư ảnh.
Đạo hư ảnh này là một vị thanh niên mặc trường bào màu máu, tóc xõa trên vai, nhìn qua cực kỳ yêu dị, chính là Tỉnh Giác Giả bị phong ấn.
Lancelot (Tỉnh Giác Giả), tinh linh cao cấp, cấp bậc? ? ?, điểm sinh mệnh?
- Chẳng trách bị phong ấn thời gian dài như vậy cũng không chết, thì ra là tinh linh cao cấp.
Sau khi Thạch Phong nhìn thấy tin tức của thanh niên yêu dị này, lập tức giật mình.
Là Tinh Linh nhất tộc, bọn họ có thọ mệnh khiến phàm nhân phải ngước nhìn, căn bản không phải là chủng tộc bình thường khác có thể so sánh, hơn nữa trời sinh chính là sủng nhi của nguyên tố ma pháp, ma pháp ở trong tay bọn họ giống như là được trao cho sinh mệnh vậy.
Nếu Lancelot hiện tại không phải thể linh hồn, chỉ cần khẽ động một đầu ngón tay, sợ rằng toàn bộ Thạch Lâm Tiểu Trấn đều sẽ tan thành mây khói.
Có điều cho dù vậy Lancelot cũng là tồn tại không dễ chọc, bởi vì hắn có thể phụ thân lên trên người NPC, hơn nữa sau khi mỗi lần phong ấn được giải trừ, hắn đều sẽ biến thành cường đại hơn, NPC bị phụ thân cũng sẽ biến thành khó đối phó hơn. Nếu có thể Thạch Phong thực sự không muốn giải trừ phong ấn, thả Lancelot ra.
Nhưng là để triệt để giải quyết Hắc Thủy và những quái vật đó, chỉ có thể mạo hiểm.
Ngay khi Lancelot xuất hiện, đồng thời toàn bộ tấm chắn ma pháp cũng không do Thạch Phong nắm giữ nữa, bắt đầu tự động áp chế Lancelot ở thể linh hồn.
Ma lực Điên cuồng phun trào cường thịnh hơn lúc trước mấy lần, ngay cả quái vật truyền kỳ Tà Huyết Địa Long cũng cảm thấy run rẩy, không khỏi lui lại mấy bước.
Ngay sau đó Lancelot nhìn Thạch Phong một cái, có điều nước lũ ma lực đáng sợ đã dâng về phía hắn, lập tức biến mất trong tầm nhìn của Thạch Phong, trực tiếp bay về phía một vị vệ binh Nguyên Tố Sư NPC bậc một.
- Ta cũng nên đi rồi.
Thạch Phong nhìn Lancelot rời đi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tuy chỉ là thể linh hồn, nhưng Lancelot vẫn có lực sát thương, muốn làm thịt một người chơi bậc một đang ở trạng thái yếu ớt như hắn, vẫn không thành vấn đề.
Nếu có thân thể, sợ rằng trừ sử dụng Tuyệt Đối Phòng Ngự có thể kháng được một thoáng ra, cũng chỉ có nước bị miểu sát.
Hiện tại phong ấn bị phá, tấm chắn ma pháp cũng bắt đầu tự nhiên biến mất, tất cả mọi người có thể tùy rời khỏi, không chịu bất kỳ hạn chế nào, Thạch Phong không nói hai lời mở ra Không Gian Di Động, trực tiếp rời xa Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Mà người chơi tự do đang quan chiến ở ngoài Thạch Lâm Tiểu Trấn cuối cùng cũng nhìn thấy tình huống trong trấn nhỏ.
- Đây là Thạch Lâm Tiểu Trấn à?
Mọi người nhìn thấy bộ dạng của Thạch Lâm Tiểu Trấn, không một ai là không há to miệng.
Đây đâu phải là trấn nhỏ phồn hoa mà lúc trước bọn họ nhìn thấy, hiện tại hoàn toàn chính là phế tích, khắp nơi đều là phòng ốc đổ nát thê lương, trên đường đều là hố động và vết nứt, có điều khiến người ta giật mình nhất vẫn là xác người chơi nằm đầy đất.
Tình trạng thảm thiết, tuyệt đối là bình sinh bọn họ ít thấy.
- Tấm chắn ma pháp không còn nữa rồi.
Nhất Tiêu Độc Táng nhìn tấm chắn ma pháp đã biến mất, mày đang nhíu chặt cuối cùng cũng giãn ra, có điều nghĩ lại một chút, cừu hận đối với Linh Dực lại tăng thêm mấy phần.
Cả năm vạn đại quân tinh anh đó.
Hiện tại số lượng tử vong được thống kê bước đầu đã cho hơn ba vạn năm ngàn người, còn lại không đến một vạn năm ngàn người. Tổn thất nhiều tinh anh như vậy, trong khoảng thời gian ngắn sự phát triển của Thiên Táng Công Hội sẽ rơi vào thời kỳ đình trệ, đáng giận phải là không có được gì, hơn nữa vũ khí trang bị rơi ra của Thiên Táng và Hắc Thủy, hơn nửa đều bị Linh Dực thừa cơ lấy đi rồi.
Hoàn toàn là trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
- Đáng giận, sao Hắc Viêm này lại dứt khoát như vậy.
Khí Nhất Đào cũng nghiến răng nghiến lợi, thậm chí hắn có chút hoài nghi Thạch Phong không phải là nhân loại.
Thà hy sinh toàn bộ Thạch Lâm Tiểu Trấn, không ngờ cũng phải chơi với bọn họ đến cùng.
- Chúng ta rời khỏi Thạch Lâm Tiểu Trấn đi, tà khí nơi này càng lúc càng nặng rồi.
Vạn Thế Vô Song cũng không khỏi thở dài một hơi, lập tức phân phó cho thành viên quân đoàn hạch tâm. Có điều ngay khi mọi người bắt đầu đọc quyển trục trở về thành, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một đạo thân ảnh, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, ở trên vùng trời của Thạch Lâm Tiểu Trấn dần dần hình thành một ma pháp trận tam trọng.
- Đó là NPC gì thế, lợi hại quá, không ngờ có thể bồng bềnh trong không trung.