Có điều Thạch Phong không ngờ khu ngoại vi lại xuất hiện một kho vũ khí chiến tranh.
Vũ khí chiến tranh đối với người chơi bình thường mà nói có lẽ là không có tác dụng gì, nhưng đối với một công hội mà nói, cao cấp vũ khí chiến tranh cao cấp thậm chí còn có giá trị hơn cả tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết.
- Thôi, từ bỏ khu nội bộ, chúng ta xử lý kho vũ khí trước.
Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn kho vũ khí, không phải vì gì khác, chỉ bởi vì thực lực chỉnh thể của Linh Dực không đủ mạnh, nếu thành lập một tòa thành thị sợ rằng sẽ không có sức tự bảo vệ mình.
Nếu có thể có được vũ khí chiến tranh cao cấp, nói không chừng có thể bù đắp chiến lực không đủ của Linh Dực.
Chỉ cần hiện tại có thể giữ được thành thị, giá trị của nó đâu phải là hai ba kiện tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết có thể so sánh?
- Khả Nhạc, Ban Cưu, hai người các ngươi đi kháng Tuần La Giả, đừng để chúng tới đây, người khác tìm kiếm cạm bẫy thuật thức xung quanh, Hỏa Vũ đi mở khóa.
Thạch Phong vội vàng chỉ huy.
- Vâng.
Sau khi Mọi người nghe rồi, lập tức hành động.
Hai Vẫn Lạc Hào Tuần La Giả cũng giống như nhìn thấy ở cửa lớn, cấp bậc đều là cấp 63, điểm sinh mệnh 5700 vạn, hai người Khả Nhạc và Ban Cưu sớm đã quen thuộc với mô thức công kích của Tuần La Giả, cho dù không có ma pháp trận áp chế, cũng có thể ứng phó được.
Mà Hỏa Vũ cùng lúc đó cũng đang mở khóa.
Là mật thất của Vẫn Lạc Phương Chu, thời gian mở khóa chỉ là thứ yếu, mấu chốt là phương thức mở khóa vô cùng phức tạp, không cẩn thận sẽ phải làm lại, chỉ có giải trừ từng ổ khóa, cuối cùng mới có thể mở mật thất.
Thời gian từng chút trôi qua, rất nhanh 1 phút đã hết, mà bên Hỏa Vũ mới hoàn thành đốt cháy một nửa.
- Hội trưởng, không tốt, lại có hai Tuần La Giả tới.
Sắc mặt Đê Điều Bắc Phong rất lo âu nói.
Nếu chỉ là ba Tuần La Giả, bọn họ còn có thể ứng phó, nhưng bốn Tuần La Giả thì lại rất khó, về phần đi kích sát Tuần La Giả, đây chính là một hành vi tương đối ngu xuẩn, bởi vì những thể sinh mệnh đặc thù là bất tử, tiêu tốn rất nhiều thời gian để giết cũng chỉ có được một chút điểm kinh nghiệm, qua mười phút lại làm một hảo hán, hơn nữa theo số lần phục sinh gia tăng, chiến lực cũng sẽ càng lúc càng mạnh, không ai điên tới mức đi làm chuyện như vậy.
- Diệp Vô Miên, ngươi đi cùng ta, chỉ cần sau khi Hỏa Vũ mở được khóa, tất cả mọi người lập tức tiến vào mật thất, nhớ kỹ ở trong mật thất ngàn vạn lần đừng lộn xộn.
Sau khi Thạch Phong phân phó một tiếng, trực tiếp dẫn theo Diệp Vô Miên chạy tới nơi Tuần La Giả sắp xuất hiện.
Đối phó Vẫn Lạc Hào Tuần La Giả, Thạch Phong cũng không cố gắng chống đỡ, mở ra Địa Chi Hoàn của Thất Diệu Chi Giới để đánh lệch công kích của Tuần La Giả, như vậy thương tổn bản thân phải chịu sẽ giảm bớt thì không nói, còn có thể giảm bớt áp lực cho trị liệu ở hàng sau.
Có điều theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, ở trong hành lang rộng lớn đột nhiên truyền ra một tiếng rống to, tiếng rống vang vọng toàn bộ hành lang, đám người Thạch Phong đều nghe thấy rõ ràng.
- Sao lại nhanh như vậy.
Sắc mặt Thạch Phong hơi trầm xuống.
Tốc độ di chuyển và thức tỉnh của Thâm Uyên Lão Quái là phải nhanh hơn hắn tưởng tượng không ít.
Nếu như bị Thâm Uyên Lão Quái phát hiện, đến lúc đó trong bọn họ đừng ai hòng sống được.
Lúc này kỳ thật không chỉ là đám người Thạch Phong ở nội bộ Phương Chu nghe thấy, tiếng rống đinh tai nhức óc này ngay cả người của Ngọ Dạ Trà Hội đang chờ ở ngoài Phương Chu cũng nghe thấy rõ ràng.
- Bọn Hắc Viêm quả nhiên không lừa chúng ta.
Trong lòng Thanh Phong Chử Tửu không khỏi cảm thấy rất may mắn.
- Tiếng rống giận dữ hùng hậu như vậy, hơn nữa còn có thể truyền xa đến thế, thực lực ít nhất cũng phải quái vật truyền kỳ.
May mà giao dịch với Thạch Phong, bằng không cho dù bọn họ mở được Vẫn Lạc Phương Chu, đến lúc đó cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thực lực của quái vật truyền kỳ có chênh lệch quá lớn với đại lĩnh chủ cao cấp, cho dù toàn đoàn của bọn họ đạt tới bậc hai, cũng không nắm chắc đánh bại quái vật truyền kỳ cùng cấp bậc, càng đừng nói là quái vật truyền kỳ có cấp bậc cao hơn bọn họ không ít.
Người của Ngọ Dạ Trà Hội đều gật đầu, cho dù là Ám Thương trong đó không ưa gì đám người Thạch Phong cũng không thể không thừa nhận, Thạch Phong đã giúp bọn họ một tay.
Mà ở trước kho vũ khí chiến tranh của Vẫn Lạc Phương Chu, Hỏa Vũ cuối cùng cũng cũng mở được khóa mật thất.
- Hội trưởng, cửa đã mở rồi.
- Tốt, các ngươi đi vào trước, Khả Nhạc các ngươi bắt đầu chậm rãi di động tới kho vũ khí.
Cửa lớn của mật thất được mở ra, đối với Thạch Phong mà nói chắc chắn là một tin tức tốt, lập tức khiến mọi người bắt đầu chậm rãi lui lại.
Ngay khi đám người Thạch Phong đã đứng trước cửa lớn của kho vũ khí, Thạch Phong và đám người Khả Nhạc đột nhiên cảm thấy thân thể trầm xuống, giống như cả người đều rơi vào trong bùn lầy, hành động biến thành vô cùng khó khăn.
- Không tốt, những quái vật đó đã tới rồi, các ngươi mau vào đi.
Thạch Phong kinh hãi, trực tiếp mở ra Long Chi Lực cường hành khôi phục sức hành động, từ trong tay lấy ra một quyển trục ma pháp màu xanh nước biển, quyển trục ma pháp này chính là quyển trục ma pháp bậc bốn duy nhất còn lại.
Đây cũng không phải là hắn hào phóng, mà là hắn biết quá rõ sự đáng sợ của những Thâm Uyên Lão Quái đó, nếu bị bọn chúng làm thịt, không phải đơn thuần là giảm một cấp, mà là linh hồn sẽ bị rút lấy.