Đến lúc đó giảm hai ba cấp, hơn mười ngày không thể online cũng là chuyện rất bình thường, bằng không chỉ là chết một lần, sao những người chơi thích mạo hiểm đó lại có thể từ bỏ bảo vật trong Phương Chu?
- Nhân loại, linh hồn đó... Thiên Quyến Giả à? Quá tốt! Ta cũng không biết bao nhiêu năm rồi không được hưởng.
Ngay khi đám người Khả Nhạc vào tiến vào kho vũ khí, đám người Thạch Phong đã nghe thấy một thanh âm âm lãnh khiến người ta run rẩy, ngay sau đó nhìn thấy một Vẫn Lạc Hào Tuần La Giả vô cùng cường đại bị cái gì đó đánh trúng, ai nấy đều dính lên trên vách tường ở hai bên, hoàn toàn biến thành tiêu bản sống.
Mà ở đây trừ Thạch Phong ra, những người khác đều không thể nhúc nhích.
- Sao nơi này lại có quái vật cường đại như vậy?
Sự cường đại của Thâm Uyên Lão Quái, hoàn toàn vượt quá dự đoán của đám người Bạch Khinh Tuyết.
Bản thân quái vật chưa xuất hiện, bốn Vẫn Lạc Hào Tuần La Giả đã thành tiêu bản, mà bọn họ thì thành thịt cá trên thớt.
- Lĩnh vực hoàn chỉnh quả nhiên rất mạnh.
Thạch Phong hơi khiếp sợ, những Thâm Uyên Lão Quái này cường đại hơn cả tưởng tượng của hắn, chẳng trách các thế lực siêu cấp của Thần Vực lúc ấy đều không phải là đối thủ.
Một quái vật truyền kỳ nắm giữ lĩnh vực hoàn chỉnh, đây tuyệt đối là lần đầu tiên Thạch Phong được nhìn thấy, bình thường đều là NPC bậc bốn mới dùng ra lĩnh vực hoàn chỉnh, khiến NPC bậc bốn có lực lượng chống lại quái vật truyền kỳ bậc bốn.
Hiện tại cho dù hắn lúc này mở ra Long Chi Lực, thân thể cũng chỉ có thể miễn cưỡng hoạt động, xương cốt vẫn phát ra thanh âm rung động cót két.
- Còn có tiểu gia hỏa có thể hoạt động à?
Ngay khi Thạch Phong hoạt động thân thể, một đạo thanh âm lãnh trầm thấp truyền vào trong đầu mọi người, chờ khi vừa ngẩng đầu lại phát hiện không biết từ lúc nào trước mắt đã xuất hiện một sinh vật hình người có một đôi cánh lân giáp màu đen, toàn thân được lân giáp bao phủ, thân cao cao khoảng 4 mét, hai tay sắc bén như dao, có một đôi mắt đỏ như máu to bằng nắm đấm.
Phệ Hồn Lĩnh Chủ, sinh vật hắc ám, truyền kỳ (trạng thái yếu ớt), cấp bậc 67, điểm sinh mệnh 21000 vạn.
Mọi người thấy một màn này, đều không khỏi hít một hơi lạnh.
Cho dù chỉ trạng thái yếu ớt cũng có thực lực của quái vật truyền kỳ, hơn nữa điểm sinh mệnh biểu hiện ra khiến người ta tuyệt vọng, đừng nói một đoàn hai mươi người, cho dù một ngàn người cũng là tới tặng thức ăn.
- Lần này thực sự xong rồi.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn chậm rãi bước về phía Phệ Hồn Lĩnh Chủ, trong đầu đã nhìn thấy cảnh tượng bọn họ bị miểu sát.
Thủy Sắc Sắc Vi vẫn chưa biết, phàm là bị Thâm Uyên Lão Quái trong Phương Chu kích sát, không phải đơn giản chỉ là giảm một cấp.
- Tiểu gia hỏa thú vị, đáng tiếc bất kể ngươi có giãy dụa thế nào cũng vô dụng, ngoan ngoãn hóa thành chất dinh dưỡng cho Linh Hồn Ngạch của ta đi.
Phệ Hồn Lĩnh Chủ không khỏi há cái miệng rộng dữ tợn, đã rất khẩn cấp muốn nuốt sống tất cả mọi người.
Mắt thấy khi Phệ Hồn Lĩnh Chủ còn cách 30 mét, trong lòng Thạch Phong đọc thầm nốt một đoạn chú văn cuối cùng, đột nhiên mở ra quyển trục ma pháp màu lam trong tay.
- Sự phản kháng vô nghĩa sẽ chỉ làm tăng thêm tuyệt vọng và thống khổ của các ngươi.
Phệ Hồn Lĩnh Chủ sớm đã phát hiện quyển trục ma pháp bậc bốn trong tay Thạch Phong, có điều hắn căn bản không để ý, bởi vì ở trước mặt hắn bất kỳ ma pháp bậc bốn nào cũng có thể ứng phó, nếu là quyển trục ma pháp bậc năm, hắn có thể còn kiêng kị mấy phần, nhưng loại quyển trục ma pháp này cho dù là ở thời đại thượng cổ cũng vô cùng hiếm có, càng đừng nói là hiện tại.
- Thế à?
Thạch Phong mỉm cười.
Lập tức một đạo ma pháp trận màu xanh nước biển hình thành dưới chân Thạch Phong, ngay sau đó một đạo tấm chắn ma pháp màu xanh nhạt lấy Thạch Phong làm trung tâm khuếch tán ra.
Cấm chú bậc bốn Thủy Chi Giới Vực.
Thủy Chi Giới Vực không phải một cấm chú loại hình công kích, mà là cấm chú loại hình phòng ngự, cho dù đối mặt với công kích của bậc năm cũng có thể hoàn toàn ngăn cách, có thể nói là một loại phòng ngự tuyệt đối, phạm vi bao phủ bán kính 20 mét, thời gian duy trì 30 giây.
Sau khi Thủy Chi Giới Vực hình thành, mọi người cảm thấy cảm giác áp bức cũng đột nhiên biến mất, ai nấy đều khôi phục tự do.
- Đáng chết.
Phệ Hồn Lĩnh Chủ nhìn thấy Thủy Chi Giới Vực hình thành thì lập tức biến sắc, đột nhiên phát động công kích về phía Thủy Chi Giới Vực.
Rầm rầm rầm...
Tốc độ cực nhanh, ngay cả Thạch Phong cũng không thấy rõ.
Tiếng công kích của Phương Chu Liên tiếp vang lên, lần lượt gõ vào tim của mọi người.
Rất sợ Phệ Hồn Lĩnh Chủ đánh nát tấm chắn màu xanh nhạt nhìn thì rất bạc nhược này.
- Được rồi, thời gian không còn nhiều, cấp tốc tiến vào bên trong kho vũ khí đi.
Thạch Phong nhìn tấm chắn màu xanh đã có gợn nước nhộn nhạo, không quan tâm tới Phệ Hồn Lĩnh Chủ, lập tức phân phó cho mọi người.
Là cấm chú phòng ngự bậc bốn, cho dù là là Phệ Hồn Lĩnh Chủ ở thời kì đỉnh phong cũng không thể phá được, nếu đổi thành vương của Phệ Hồn nhất tộc cũng không thành vấn đề, đáng tiếc loại tồn tại mạnh như thần linh này không ở trong Phương Chu.
Sau đó Phệ Hồn Lĩnh Chủ chỉ có thể trơ mắt nhìn Thạch Phong dẫn theo mọi người đi vào kho vũ khí, mà hắn lại không có bất kỳ biện pháp nào.
Sau khi mọi người tiến vào kho vũ khí, Thạch Phong trực tiếp lật tay đóng cửa lớn, ở bên trong lập tức bị khóa chết, khiến ngoại bộ không thể mở ra.
- Hội trưởng, quái vật đó sẽ không trực tiếp phá cửa mà vào chứ.
Tử Yên Lưu Vân nghĩ đến sự cường đại của Phệ Hồn Lĩnh Chủ, không khỏi có chút lo lắng nói.