Bởi vì hiệu quả của Thần Ân Thiên Tứ, hai Ác Ma Liệp Thủ này rơi ra chín viên Thất Diệu Toái Phiến và hai kiện trang bị Tinh Kim hai kiện, ngoài ra còn có hai cái túi nhỏ.
Thạch Phong lập tức mở túi, phát hiện bên trong toàn là hạt giống, cộng cả hai lại mới được hai mươi bảy hạt.
- Quái vật còn rơi ra hạt giống à?
Thạch Phong không khỏi kinh ngạc.
Đây vẫn là lần đầu hắn kích sát quái vật có được hạt giống, bình thường muốn có được hạt giống, đều là mua từ chỗ NPC thương nhân, hoặc là có được từ trong rương báu.
Sau đó Thạch Phong tò mò mở giới thiệu thuộc tính hạt giống.
Hạt giống của Thải Hồng Thụ biến dị, xác suất sống đề thăng 20%, mỗi lần sản xuất Thải Hồng Quả đề thăng 30%, có xác suất nhất định sản xuất Thải Hồng Quả biến dị.
- Không thể nào, không ngờ là hạt giống của Thải Hồng Thụ.
Thạch Phong trong nhất thời cũng ngây người.
Ở Thần Vực cây ăn quả không giống thảo dược khác, sau khi gieo xuống thu gặt một lần là không còn, chỉ cần một mực trồng là có thể một mực ngắt lấy trái cây, chỉ là chu kỳ chín rất dài.
Hạt giống của cây ăn quả bình thường ở chỗ NPC thương nhân có thể dễ dàng mua được, cũng không đáng tiền.
Nhưng hạt giống của cây ăn quả hiếm có thì rất đắt, càng đừng nói là hạt giống của Thải Hồng Thụ, ở trên thị trường giá trị của một hạt cũng phải bốn trăm kim tệ, có điều bởi vì xác suất sống không cao, đại khái chỉ có 20%, cho nên muốn trồng một cây Thải Hồng Thụ phí tổn cũng phải hai ngàn kim tệ, nếu vận khí không tốt thì ba bốn ngàn kim tệ cũng có khả năng.
Sở dĩ đắt như vậy, hoàn toàn là vì Thải Hồng Quả có thể ủ rượu ngon cực phẩm Thải Hồng Tửu, không chỉ mỹ vị vô cùng, hiệu quả cũng có thể so với Bách Quả Giai Nhưỡng, hơn nữa thời gian kéo dài rất lâu, cho nên hạt giống của Thải Hồng Thụ mới được bán đắt như vậy.
Nếu hạt giống của Thải Hồng Thụ biến dị, sợ rằng giá trị còn tăng mấy lần, dẫu sao xác suất sống cũng đề thăng nhiều như vậy, mỗi lần sản xuất trái cây đều nhiều hơn, một điểm quan trọng nhất là có thể sản xuất Thải Hồng Quả biến dị.
Sau đó Thạch Phong cất tất cả đồ rơi ra, ấn giải trừ kêu gọi hộ vệ trực thuộc, để Anna và Kate trở lại nơi cũ.
Có điều giải trừ cả nửa ngày, đều là nhắc nhở giải trừ thất bại.
- Quả nhiên là không trở về được rồi, xem ra chỉ có thể làm xong nhiệm vụ mới có thể giải trừ kêu gọi.
Thạch Phong không khỏi thở dài, có điều khi ánh mắt lướt tới Linh Hồn Chi Hoa đầy đất và rất nhiều thảo dược hiếm có trong dược viên, cũng có rất nhiều Nguyệt Quang Quả Thực chờ hắn ngắt lấy, tâm tình lại tốt hơn không ít.
Không thể không nói nhiệm vụ chuyển chức cấp Tu La đúng là tốt thật.
Lập tức Thạch Phong bắt đầu vừa điên cuồng thu thập, vừa chờ Linh Hồn Chi Hoa chin.
Linh Hồn Chi Hoa muốn chín bình thường phải chờ ba bốn ngày, có điều bởi vì nguyên do ma pháp trận, chỉ cần chờ năm sáu tiếng là được, so với Thời Không Dược Viên thì còn lợi hại hơn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, sau khi Thạch Phong ngắt lấy đóa Linh Hồn Chi Hoa cuối cùng, toàn bộ đã bị lấp đầy.
- Thời gian cũng tới rồi, nên offline thôi.
Thạch Phong nhìn nhìn thời gian thực của hệ thống, hiện tại cách thời gian võ quán Bạch Hổ cử hành thi đấu đã không lâu, thân là tổng huấn luyện viên của Bắc Đấu, vẫn phải tới một chút.
Lập tức ấn cột đăng xuất hệ thống, trực tiếp biến mất khỏi dược viên.
Thành phố Kim Hải, quảng trường thể dục trung tâm.
Mặt trời chói chang lúc này lại không ngăn được sự nhiệt tình của đông đảo thị dân, lúc này trước sân vận động đã người đông nghìn nghịt.
Chuyện võ quán Bạch Hổ quyết định tổ chức một hồi thi đấu hữu nghị, từ mấy ngày trước đã bắt đầu tuyên truyền khắp nơi, quảng cáo trên đường phố lại bay đầy trời, thi đấu giữa sáu thành thị bao gồm cả thành phố Kim Hải, tuyệt đối là một hồi thi đấu long trọng nhất năm nay.
Ở thời đại toàn dân tập thể hình này, không gì hot hơn đại hội cách đấu.
Thịnh huống như vậy, lại vào ngày nghỉ, tất nhiên khiến vô số người đều muốn tới xem thử.
Dẫu sao đây là cao thủ cách đấu của sáu thành thị cùng thi đấu, cũng là một hồi đọ sức giữa các thành thị, rất nhiều người đều muốn xem thử biểu hiện của tuyển thủ bản địa, hơn nữa võ quán Bạch Hổ để triệt để khai hỏa uy tín ở sáu thành phố lớn, còn cố ý mời không ít nhân vật có uy tín danh dự trong sáu thành phố.
Nhìn từng chiếc xe xa hoa đỗ trước thông đạo VIP vào sân, mọi người kinh thán không thôi, tùy tiện một chiếc xe đều là mục tiêu mà người thường cả đời cũng không thể với tới, mà người đi xuống lại đều có lai lịch phi phàm.
- Mau nhìn kìa, đó không phải là Hứa lão sao? Không ngờ hắn cũng tới à?
- Hả, đó không phải là Trần Vũ quán chủ à?
...
Trong tiếng kinh hô của mọi người, từng vị đại nhân vật có uy tín danh dự tiến vào trong hội trường.
Lúc này Thạch Phong cũng vừa ngồi xe tới quảng trường thể thao, bởi vì bỏ ra không ít thời gian để thu thập thu thập, đám người Tiếu Ngọc cũng không tiện quấy rầy, chỉ có thể đến hội trường trước một bước, cho nên Thạch Phong chỉ có thể đơn độc một mình ngồi xe thì cũng thôi.
Vừa xuống xe, cảnh tượng biển người núi người này thực sự khiến Thạch Phong giật mình không thôi, sở dĩ giật mình, không phải nhân số người xem đang xếp hàng, mà là nhân số tuyển thủ đang xếp hàng, lúc này trước thông đạo tuyển thủ tiến vào là một hàng dài, số lượng hơn ba trăm người, quả thực có thể so với đại hội cách đấu mà tỉnh tổ chức.
Ngay khi Thạch Phong đang lẳng lặng chờ Lương Tĩnh tới đón hắn, đột nhiên thấy trong thông đạo người xem số năm đang lẳng lặng chờ vào sân, có không ít người quen, chính là bọn Chu Ngọc Hổ của U Ảnh Công Hội.