- Hổ ca, cũng là ngươi lợi hại, ngay cả vé vào cửa khó kiếm như vậy cũng có thể bị ngươi mua được, khi ta lấy được vé, những bạn học của lớp chúng ta đều hâm mộ muốn chết.
Một thanh niên cường tráng mắt nhỏ mũi cao, mặc áo ba lỗ màu lam nhìn Chu Ngọc Hổ khen.
- Thế có tính là gì, Hổ ca hiện tại chính là một danh nhân trong trường học chúng ta, hiện tại không chỉ đã thông qua khảo hạch cách đấu chuyên nghiệp, chính thức trở thành một vị tuyển thủ dự bị chuyên nghiệp, còn là cao thủ có số má của U Ảnh Công Hội trong trường học, có được mấy tấm vé thi đấu hữu nghị cũng chỉ là chuyện vặt.
Một vị thanh niên mặc áo phông ở bên cạnh ngạo nghễ nói.
- Lợi hại quá, nhanh như vậy đã trở thành tuyển thủ dự bị chuyên nghiệp rồi, như vậy qua một hai năm nữa không phải sẽ là tuyển thủ cách đấu chuyên nghiệp sao?
Mấy nữ sinh dung mạo thanh tú, dáng người cao gầy không khỏi nhìn Tần Thục Vũ bên cạnh Chu Ngọc Hổ với vẻ hâm mộ,
- Thục Vũ học tỷ đúng là có phúc, không ngờ sớm đã thu phục Hổ ca rồi.
Muốn trở thành tuyển thủ cách đấu chuyên nghiệp là vô cùng khó, cần phải có thiên phú mới được, đồng thời cũng là đại biểu cho thu nhập cao, nếu có thể đánh vào top 10 trong thi đấu cấp thành phố, nhà ở trong tiểu khu sa hoa và xe sang không còn là giấc mơ, nếu có thể trở thành quán quân, có thể nhảy lên trở thành nhân vật phong vân trong thành phố, đời này không phải lo gì nữa.
- Đám nhóc các ngươi, cả ngày đều đang nghĩ gì vậy?
Tần Thục Vũ mặc váy ngắn màu xanh nhạt giả bộ tức giận, có điều trong mắt lại mang theo vẻ đắc ý.
Ngay khi mấy người đang trêu đùa, Chu Ngọc Hổ cũng nhìn thấy Thạch Phong đang chờ cách đó không xa.
- Ơ, đó không phải Thạch Phong à?
Nghe thấy Chu Ngọc Hổ nói như vậy, tất cả mọi người không khỏi hướng ánh mắt tới trên người Thạch Phong.
Mọi người ở đây ít nhiều đều biết một số chuyện giữa Thạch Phong và Chu Ngọc Hổ, hơn nữa lúc ấy Thạch Phong cũng bởi vì tỷ thí với Chu Ngọc Hổ, một chiêu đánh bại Chu Ngọc Hổ, lập tức thành danh trong trường học.
Có điều bọn họ chưa từng gặp Thạch Phong, bởi vì Thạch Phong ở trường học hoàn toàn chính là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Lúc này Thạch Phong mặc quần áo thể thao màu lam, so sánh với mấy tháng trước, không chỉ khỏe mạnh hơn rất nhiều, còn có một loại cảm giác thân thiết khiến người ta không thể diễn tả thành lời.
- Sao hắn lại ở đây?
Tần Thục Vũ nhìn Thạch Phong ở xa xa, trong ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc.
Thạch Phong từ lần trước xuất hiện trong hội hữu nghị trường họp ra, giống như là không tồn tại, chưa từng có liên hệ với người khác trong lớp.
Sau khi tốt nghiệp, trong tin tức nàng có được, Thạch Phong hình như gia nhập một studio game không tồi, làm công cho người khác, nghe nói lăn lộn cũng được.
- Chắc là tới đây xem thi đấu!
- Xem thi đấu? Chắc không phải đâu, muốn xếp hàng thì cũng phải vào thông đạo để chờ, sao ở ngồi hóng mát trên ghế?
- Đã tốt nghiệp rồi còn mặc quần áo thể thao tới đây, xem ra sau khi tốt nghiệp hắn lăn lộn không được tốt lắm, lúc trước còn truyền bá lợi hại như vậy, quả nhiên đều là gạt người.
- Thục Vũ học tỷ, lựa chọn lúc trước của ngươi đúng là sáng suốt, nếu ta có nhãn quang như Thục Vũ học tỷ thì tốt quá.
Mọi người ngươi một câu ta một câu, tuy có chút ý tứ nịnh bợ Chu Ngọc Hổ, có điều chênh lệch giữa hai người rất rõ ràng.
Một bên hiện tại là cao tầng của studio U Ảnh nổi danh trong trường học, cầm thu nhập mà thành phần tri thức của công ty cũng phải hâm mộ, đồng thời cũng là tuyển thủ dự bị chuyên nghiệp, chỉ cần trong thời kỳ ba năm thông qua thi đấu dự tuyển thành phố, có thể chính thức trở thành một vị tuyển thủ nghề nghiệp khiến người ta hâm mộ, đến lúc đó võ quán hay là trung tâm thể hình trong thành phố đều sẽ ra giá cao để mời chào.
- Thục Vũ học tỷ, có cần chúng ta đi mời hắn không? Nói chung chỗ chúng ta cũng có thừa vé, lãng phí cũng đáng tiếc.
- Đúng rồi, hiện tại vé hàng sau của thi đấu hữu nghị là có người nguyện ý bỏ ra một ngàn năm trăm điểm tín dụng để mua, nếu giữ lại trong tay chính là tổn thất lớn, nói chung hắn nhất định sẽ cần, chúng ta dứt khoát bán cho hắn một ngàn hai, cũng có thể bán một cái nhân tình cho hắn.
Đề nghị của mọi người khiến Chu Ngọc Hổ và Tần Thục Vũ đều cảm thấy không tồi.
Vé này vốn không rẻ, cho dù là vé hàng sau mua chính quy cũng phải năm trăm điểm tín dụng, vốn số vé là vừa đủ, có điều một người đột nhiên có việc không thể tới, nếu giữ lại trong tay, đó chính là năm trăm điểm tín dụng sẽ không còn, bán cho Thạch Phong không chỉ có thể kiếm được một khoản, đến lúc đó còn có thể trêu chọc Thạch Phong một chút cũng không tồi.
- Được rồi, nói chung vé để không cũng lãng phí, vừa hay chúng ta đều là bạn học cũ, một đoạn thời gian không gặp, có thể tán gẫu một chút.
Tần Thục Vũ gật đầu.
Tần Thục Vũ chưa đi được mấy bước, đột nhiên phát hiện một mỹ nữ mặc trang phục công tác, dáng người thướt tha, nhìn qua rất diễm lệ động lòng người dẫn theo bốn gã bảo tiêu áo đen đi tới trước người Thạch Phong, nhìn qua thì rất cung kính với Thạch Phong.
Vị diễm lệ diễm lệ khiến Tần Thục Vũ tự cảm thấy không bằng này chính là Lương Tĩnh.
- Thạch tổng huấn luyện viên, ngươi cuối cùng cũng tới rồi, chúng ta mau vào đi thôi, bọn Tiếu chủ tịch đã chờ rất sốt ruột, còn thiếu mỗi nước chuyển cả Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương tới đây.
Lương Tĩnh nhìn Thạch Phong vẫn nhàn nhã tự tại, hơi có chút oán giận.
- Không phải ta đã tới rồi à.
Thạch Phong cười cười,