Sau khi quán huấn luyện Bắc Đấu thành lập, tập đoàn Bắc Đấu bọn họ đã muốn mở rộng sức ảnh hưởng, dẫu sao có đại sư tọa trấn chỉ là một bảng hiệu mà thôi, trước khi chưa bồi dưỡng ra được học viên lợi hại, ai biết được vị đại sư này trên phương diện dạy người sẽ thế nào? Nếu không ra gì, còn không bằng không tới.
Cho nên bọn họ cũng thử đi mời chào một số tuyển thủ nổi danh của thành phố, thậm chí ngay cả thành thị xung quanh cũng không bỏ qua, nhưng những người này không phải trực tiếp cự tuyệt thì cũng là ra giá quá cao.
Hiện tại thì tốt rồi, lúc trước giống như ông nội, hiện tại lại thành cháu chắt, hận không thể lập tức tới quán huấn luyện Bắc Đấu.
Tiếu Ngọc cũng cười cười gật đầu.
Không ngờ Thạch Phong lại ẩn tàng sâu như vậy, giờ thì không cần lo lắng tới vấn đề mặt mũi của quán huấn luyện Bắc Đấu nữa, còn có thể thoải mái mời chào được không ít tuyển thủ chuyên nghiệp nổi danh.
Theo mọi người không ngừng chú ý tới quán huấn luyện Bắc Đấu, thi đấu trên hội trường cũng càng lúc càng kịch liệt, đều đang điên cuồng tranh đoạt danh ngạch vào vòng sau.
Mà người vào vòng sau của các lôi đài cũng lần lượt xuất hiện.
Võ quán Bạch Hổ là không hề có gì bất ngờ, ba người toàn bộ đều vào vòng sau, thực lực cường đại không thể hoài nghi.
Mà quán huấn luyện và võ quán khác thì kém xa, số lượng võ quán và quán huấn luyện tới tham gia của sáu thành thị là hơn bốn mươi nhà, càng đừng nói còn có tuyển thủ tự do nhân số nhiều hơn, chia đều ra thì mỗi một nhà là không có nổi một danh ngạch, chỉ có võ quán và quán huấn luyện thực lực rất mạnh mới giành được một danh ngạch.
- Võ quán Bạch Hổ đúng là lợi hại, thật không hổ là võ quán đứng đầu toàn quốc, người của quán huấn luyện và võ quán khác căn bản không phải là đối thủ.
- Có điều trừ võ quán Bạch Hổ ra, hội quán Thiên Võ đó cũng rất mạnh, không ngờ cả ba người đều vào vòng trong, mà võ quán Bạch Vân thì có chút đáng tiếc, không phải không phải Lục Cảnh Sơn xảy ra bất ngờ, hiện tại cũng có ba người.
- Quán huấn luyện Bắc Đấu cũng mạnh, không ngờ cũng là ba người đều vào, nghe nói quán huấn luyện Bắc Đấu không phải vừa mở không lâu à? Ba người đều có thể vào vòng trong, thế này cũng quá lợi hại rồi, quả thực là có thể so sánh với hội quán Thiên Võ và võ quán Bạch Hổ.
...
Khán giả nhìn danh sách lọt vào vòng trong biểu hiện trên hội trường, ai nấy đều nghị luận.
Trong rất nhiều võ quán và quán huấn luyện, ba người đều có thể vào vòng trong chỉ có võ quán Bạch Hổ, hội quán Thiên Võ, quán huấn luyện Bắc Đấu, cho nên không ít người đều lấy ra để so bì.
Chỉ là những lời này truyền tới bên tai Tạ Kỳ Văn, khiến sắc mặt hắn biến thành xanh mét.
Đường đường là võ quán đứng đầu toàn quốc, không ngờ lại bị lấy ra so sánh với quán huấn luyện Bắc Đấu tam lưu cũng không đến này, nếu truyền tới chỗ tổng quán, khẳng định sẽ nói hắn làm việc bất lợi.
- Quán huấn luyện Bắc Đấu chết tiệt này, rốt cuộc là từ đâu mời đến nhiều cao thủ như vậy?
Tạ Kỳ Văn nắm chặt song quyền, nhìn chằm chằm Tiếu Ngọc cách đó không xa, theo hắn, người có thể làm được loại chuyện này, toàn bộ quán huấn luyện Bắc Đấu, cũng chỉ có lão hồ ly Tiếu Ngọc.
Khi Tạ Kỳ Văn đang thầm oán hận Tiếu Ngọc giảo hoạt, Giang Thiên Nguyên lẳng lặng ngồi bên cạnh đột nhiên mở miệng nói:
- Kỳ Văn, sao Du Tử Bình lại xuất hiện trong danh sách đại biểu của quán huấn luyện Bắc Đấu?
- Quán chủ, cái này... Ta cũng không rõ.
Tạ Kỳ Văn nghe thấy Giang Thiên Nguyên hỏi như vậy, giả vờ ngỡ ngàng nói,
- Giờ ta lập tức phái người đi thăm dò xem là có chuyện gì, chờ sau khi hắn trở về, ta nhất định sẽ hỏi rõ ràng!
- Không cần, thân là học viên được bồi dưỡng trọng điểm của võ quán Bạch Hổ, dám tự tiện đại biểu cho quán huấn luyện khác đi dự thi, điều này đã phạm vào tối kỵ của võ quán Bạch Hổ chúng ta, từ giờ trở đi hắn đã không còn là người của võ quán Bạch Hổ chúng ta nữa, cứ để hắn tự sinh tự diệt đi.
Giang Thiên Nguyên lạnh giọng chặn lại.
Vốn hắn còn cảm thấy Du Tử Bình là một hài tử thiên phú không tồi, bồi dưỡng thêm một chút, tương lai sẽ có hy vọng, cho nên mới cố ý hỏi nhân tuyển thứ ba dự thi, cho dù lần này không được chọn, sau này hắn cũng định đề danh với tổng quán, cho Du Tử Bình tiến vào tổng quán tiến hành huấn luyện tốt hơn.
Nhưng Du Tử Bình quá khiến hắn thất vọng.
- Vâng, ta hiểu rồi.
Tạ Kỳ Văn yên lặng gật đầu nói, có điều khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh không thể phát hiện.
Lần này Du Tử Bình đã triệt để mất đi tầng bảo hộ của võ quán Bạch Hổ, hơn nữa thái độ của Giang Thiên Nguyên đối với Du Tử Bình rõ ràng cũng có biến hóa không nhỏ, tiếp theo muốn đối phó Du Tử Bình chính là dễ dàng có thừa.
Sau khi thi đấu chấm dứt, hắn sẽ lập tức kiện Du Tử Bình vi ước, không chỉ có thể bắt Du Tử Bình phải thanh toán một khoản tiền vi ước lớn, còn có thể mượn điều này để đả kích thanh danh của quán huấn luyện Bắc Đấu, đến lúc đó quán huấn luyện Bắc Đấu dưới cơn tức giận, chưa chắc sẽ không vì giữ lại thanh danh mà trực tiếp từ bỏ Du Tử Bình.
Ba mươi hai tuyển thủ trên hội trường lần lượt đi lên lôi đài chính của sân vận động để bắt đầu rút thăm.
So sánh với lôi đài nhánh ở xung quanh, lôi đài chính vô cùng rộng rãi, hơn nữa màn hình trên không là từng thời khắc chiếu tình hình trên lôi đài, có thể khiến tất cả người xem trong sân vận động đều nhìn thấy rõ ràng.
Ngay khi ba mươi hai tuyển thủ theo thứ tự rút thăm, một mỹ nữ mặc một thân võ bào màu xanh đi tới bên cạnh Du Tử Bình, mà người này chính là Y Vũ Thanh.