- Du Tử Bình, ngươi việc gì phải thế?
Y Vũ Thanh nhìn Du Tử Bình nhỏ giọng nói,
- Ngươi chắc Giang quán chủ sớm đã có lòng muốn giao Mộng Vân cho Tạ Kỳ Văn, hiện tại ngươi rời khỏi võ quán Bạch Hổ gia nhập quán huấn luyện Bắc Đấu, đây chính là sẽ hủy đi một đời của ngươi.
Ở trong võ quán Bạch Hổ, rất ít có người biết, nữ thiên tài Y Vũ Thanh chỉ đứng sau Đường Tĩnh Dao kỳ thật đều là bằng hữu của Du Tử Bình và Giang Mộng Vân.
- Ta đã không quản được nhiều như vậy, Tạ Kỳ Văn cách đại hội thế giới chỉ còn một chút, mà hiện tại ta vẫn chỉ là học viên trung cấp của võ quán Bạch Hổ, bất kể là thực lực, tài nguyên, gia thế, chúng ta đều chênh lệch quá xa, nếu ta không liều một phen, ta sẽ triệt để không còn cơ hội.
Du Tử Bình rất nghiêm túc nói.
- Nhưng ngươi cũng không thể làm như vậy được.
Y Vũ Thanh nhìn Du Tử Bình vô cùng kiên quyết, rất không biết phải nói gì,
- Ngươi có biết không, nếu ngươi đã không có tầng ô dù võ quán Bạch Hổ này, Tạ Kỳ Văn sẽ không còn cố kỵ gì với ngươi, hơn nữa không lâu trước đã âm thầm nói muốn phế ngươi khi thi đấu, thi đấu tiếp theo, nếu ngươi gặp phải Cổ Thần và Liêu Hóa Kiệt thì hãy cẩn thận, nếu thật sự không được thì nhận thua đi.
- Yên tâm đi, lần này ta nhất định sẽ cho Tạ Kỳ Văn biết, ta cũng không phải dễ chọc như vậy.
Du Tử Bình thản nhiên cười nói.
- Ngươi...
Y Vũ Thanh tức tới trực tiếp xoay người rời đi.
Nàng thật sự không rõ Du Tử Bình lấy đâu ra tự tin, nàng còn có thể thủ hạ lưu tình, nhưng Cổ Thần và Liêu Hóa Kiệt thì sẽ không, dẫu sao hai người đều có giao tình rất sâu với Tạ Kỳ Văn, có điều hiện tại Du Tử Bình tâm ý đã quyết, nàng cũng không tiện nói gì.
Thời gian trôi qua, rất nhanh ba mươi hai tuyển thủ đã rút thăm xong.
Mà trình tự đối chiến, cũng trực tiếp biểu hiện ra trên màn hình lớn của hội trường.
Trận đầu tiên Liêu Hóa Kiệt vs Du Tử Bình!
Theo trên màn hình lớn của hội trường thể thao công bố danh sách đối chiến trận đầu, trên đài khách quý cũng dẫn tới xôn xao không nhỏ.
- Học viên Bạch Hổ Đương nhiệm đối chiến với học viên Bạch Hổ trước kia, trận thi đấu này đúng là thú vị.
Đang ngồi đây đều là nhân sĩ trong nghề, sớm đã điều tra tư liệu chi tiết về tất cả tuyển thủ lọt vào vòng trong, cũng biết rất rõ chuyện của Du Tử Bình.
Vốn Du Tử Bình chính là học viên có tiềm lực không tồi của võ quán Bạch Hổ, tuổi còn trẻ đã là học viên trung cấp, cách học viên cao cấp chỉ còn một bước, trở thành học viên cao cấp cũng chỉ là chuyện một hai năm.
Mà học viên cao cấp của võ quán Bạch Hổ không phải là quán huấn luyện và võ quán khác có thể so sánh, có thể đạt tới trình độ học viên cao cấp, cơ bản đều có thể thông qua thi đấu dự tuyển đại hội toàn quốc, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Nhưng Du Tử Bình lại bỗng dưng trở thành tuyển thủ đại biểu cho quán huấn luyện Bắc Đấu, quả thực là bất khả tư nghị.
Ngay khi cao tầng của các võ quán và quán huấn luyện trên đài khách quý nhỏ giọng nghị luận, sắc mặt của Giang Thiên Nguyên cũng rất không tốt, Du Tử Bình làm như vậy, căn bản chính là đang tát vào mặt của võ quán Bạch Hổ.
- Quán chủ, ngươi cứ yên tâm đi, Liêu Hóa Kiệt rất nhanh sẽ cho những người đó biết, lựa chọn của Du Tử Bình là ngu xuẩn cỡ nào.
Tạ Kỳ Văn cười cười bảo đảm.
Một màn này phát sinh, hắn đã mong đợi từ lâu,
Tuy phương diện số liệu cơ bản của Du Tử Bình cao hơn Liêu Hóa Kiệt một chút, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu già dặn của Liêu Hóa Kiệt, muốn đánh bại Du Tử Bình là không có bất kỳ vấn đề gì.
Đến lúc đó không chỉ khiến tất cả mọi người ở đây biết được sự lợi hại của võ quán Bạch Hổ, còn có thể trực tiếp tát vào mặt quán huấn luyện Bắc Đấu, càng có thể phế Du Tử Bình, hoàn toàn là chuyện tốt làm một được ba.
Về phần thất bại, đó căn bản là không thể, bởi vì hắn biết rất rõ thực lực của Du Tử Bình, muốn đạt tới cấp toàn quốc, ít nhất vẫn cần một hai năm khắc khổ tôi luyện mới được, mà thực lực của Liêu Hóa Kiệt thì không đơn giản như trong mắt người ngoài.
Ở dưới lôi đài chính, tuyển thủ cũng nhìn chằm chằm Liêu Hóa Kiệt và Du Tử Bình ở trên đài, rất cảm thấy hứng thú không biết hai người có thể đánh ra được dạng kết quả gì.
Lúc này Y Vũ Thanh ở dưới lôi đài nhìn Du Tử Bình đang ma quyền sát chưởng, ánh mắt hiện lên một tia lo lắng, lập tức lặng lẽ đi tới chỗ Kiếm Ảnh và Ban Cưu đang xem thi đấu, nhỏ giọng nói:
- Nếu các ngươi là bạn của Du Tử Bình, hãy mau ngăn cản hắn thi đấu, Liêu Hóa Kiệt không đơn giản như tưởng tượng, hắn là người trông cửa tổng quán của võ quán Bạch Hổ, nếu không ngăn cản trước khi thi đấu, Du Tử Bình sẽ rất nguy hiểm.
- Người trông cửa?
Kiếm Ảnh và Ban Cưu không khỏi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Y Vũ Thanh, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc,
- Ngươi là nói thật à?
Y Vũ Thanh là người của võ quán Bạch Hổ, tuy bọn họ không biết Y Vũ Thanh là có ý gì, nhưng người trông cửa của võ quán là không tầm thường, không thể không khiến bọn họ coi trọng.
Đối với người không hiểu về võ quán và quán huấn luyện mà nói, sẽ không biết người trông cửa là có ý gì, nhưng bọn họ là một lòng muốn đánh vào giới chuyên nghiệp, cho nên đối với chuyện về người trông cửa thì vẫn biết một chút.
- Người trông cửa nói trắng ra thì là tiêu chuẩn để cân nhắc học viên trong quán huấn luyện hoặc là võ quán có đáng để bồi dưỡng hay không.