Dẫu sao tài nguyên của một võ quán hoặc là quán huấn luyện là có hạn, không thể chia cho tất cả mọi người, võ quán và quán huấn luyện khác nhau đều có danh ngạch hạn định khác nhau.
Cho nên có thực lực vượt qua người trông cửa thì sẽ được bồi dưỡng trọng điểm, không thể vượt quá thì sẽ không được bồi dưỡng trọng điểm, cái này là để bảo trì thực lực học viên được bồi dưỡng trọng điểm.
Mà thực lực của người trông cửa cũng không phải như mọi người nghĩ, yếu hơn học viên được bồi dưỡng trọng điểm.
Mà là ngược lại.
Thực lực của người trông cửa phổ biến mạnh hơn học viên được bồi dưỡng, bình thường đều là cao thủ do cao tầng thống nhất quyết định mà chọn ra, tuy người trông cửa trong lúc này sẽ được giấu đi, nhưng chỉ cần kỳ hạn vừa đến, sẽ nhận được bồi dưỡng, hơn nữa trong lúc làm người trông cửa, cao tầng cũng sẽ âm thầm cung cấp tài nguyên để bù đắp, vì thế không ít người đều muốn làm người trông cửa, đáng tiếc là không có cơ hội.
Tuy không phải mỗi võ quán và quán huấn luyện đều có người trông cửa, nhưng võ quán đứng đầu như võ quán Bạch Hổ, có người trông cửa quả thực là quá bình thường.
- Ngươi cảm thấy ta có cần thiết phải lừa các ngươi không?
Y Vũ Thanh lườm Kiếm Ảnh và Ban Cưu, nàng có thế nào cũng là thiên tài của võ quán Bạch Hổ, tương lai sẽ thay thế Đường Tĩnh Dao,
- Tuy không phải ta khoe khoang, hiện giờ thực lực của Liêu Hóa Kiệt đã không kém ta, Du Tử Bình là không có một chút cơ hội nào đâu, hơn nữa Liêu Hóa Kiệt đối chiến với người ta, trước nay là nổi tiếng bởi âm hiểm.
- Mạnh như ngươi à?
Ban Cưu quan sát kỹ Y Vũ Thanh, không khỏi hỏi.
- Ta đánh với hắn tỷ lệ thắng đại khái là sáu bốn.
Y Vũ Thanh nghĩ nghĩ một chút nói.
Liêu Hóa Kiệt một mực ẩn tàng thực lực, cụ thể đã đạt tới mức nào, chỉ có cao tầng là biết rõ, mà nàng chính là người sẽ thế chỗ cho thiên tài Đường Tĩnh Dao trong võ quán Bạch Hổ, tất nhiên không thể kém hơn Liêu Hóa Kiệt, nhưng là vì muốn dẫn tới sự coi trọng của quán huấn luyện Bắc Đấu, vẫn nói lợi hại một chút thì tốt hơn.
- Thì ra là như vậy, chúng ta chắc không cần thông tri cho hội trưởng.
Ban Cưu không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Kiếm Ảnh ở bên cạnh cũng gật đầu, cảm thấy chuyện này đích xác là không cần thiết thông tri cho Thạch Phong.
- Các... Ngươi...
Y Vũ Thanh nhìn Ban Cưu và Kiếm Ảnh vẫn bất vi sở động, lập tức trợn tròn mắt, rồi lại muốn hỏi Kiếm Ảnh và Ban Cưu có biết tính nghiêm trọng của sự việc hay không, Kiếm Ảnh và Ban Cưu nói mấy câu cảm tạ ứng phó cho xong, Y Vũ Thanh cũng chỉ có thể tức giận rời khỏi.
Bởi vì Kiếm Ảnh và Ban Cưu quả thực cũng giống như Du Tử Bình, không thể nói lý.
Ngay khi Y Vũ Thanh đang nghĩ làm thế nào để Du Tử Bình từ bỏ trận thi đấu này, đếm ngược thi đấu trên lôi đài cũng bắt đầu.
- Du Tử Bình, vốn ta đánh giá ngươi rất cao, cho rằng ngươi tối đa chỉ mất thêm một hai năm là có thể có được tư cách tiến vào tổng quán để huấn luyện, có điều ngươi làm thái quá rồi, không ngờ dám phản bội võ quán Bạch Hổ, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết một chút cái giá của phản bội võ quán Bạch Hổ.
Liêu Hóa Kiệt khi đi đến trước người Du Tử Bình còn hai mét, thấp giọng cười lạnh,
- Đồng thời Kỳ Văn đại ca cũng nhờ ta gửi ngươi một câu, ngươi muốn tranh với hắn, vẫn còn sớm một trăm năm.
Nói xong Liêu Hóa Kiệt đột nhiên hành động, bước ra Du Long Bộ, nhảy tới trước người Du Tử Bình, một đầu gối đánh về phía mặt Du Tử Bình, mà hai tay lại giống như trường tiên quất ra, hung hăng đánh tới động mạch ở gáy Du Tử Bình, ra chiêu vô cùng âm độc, trực tiếp muốn lấy mạng Du Tử Bình.
Con người khi đối mặt với tập kích đến từ trên mặt, đều sẽ theo bản năng làm ra động tác phòng ngự, từ đó mà bỏ qua công kích đến từ nơi khác, mà Liêu Hóa Kiệt làm như vậy không chỉ là để ép Du Tử Bình phải làm ra phòng ngự bản năng, dẫu sao đối với người thường xuyên huấn luyện và chiến đấu mà nói, muốn vượt qua loại phòng ngự bản năng này vẫn rất dễ dàng, phần lớn là để chế tạo góc chết tầm nhìn cho Du Tử Bình, không thể nhận ra sát chiêu đâm về phía sau gáy này.
Mắt thấy đầu gối đá tới mặt Du Tử Bình, mà Du Tử Bình lại không lùi mà tiến, trực tiếp dùng toàn bộ thân thể để nghênh đón.
- Người này điên rồi à.
Các tuyển thủ quan sát dưới lôi đài lúc này đều bị hành động điên cuồng của Du Tử Bình khiến cho kinh hãi, dưới một gối này, nhẹ thì gãy vài khúc xương, nặng thì mất mạng, càng đừng nói là đánh vào mặt.
- Tự tìm chết à?
Liêu Hóa Kiệt hơi kinh ngạc, có điều lực độ xuống tay lại không giảm chút nào.
Chỉ thấy Du Tử Bình vào lúc chỉ mành treo chuông, không chỉ né tránh đầu gối, còn xoay người vòng đến bên cạnh Liêu Hóa Kiệt, khi đi qua nhau, Du Tử Bình tận dụng lực ly tâm, một quyền đột nhiên vung ra, hung hăng đánh tới hậu tâm của Liêu Hóa Kiệt.
Tốc độ của Du Tử Bình nhanh như điện quang, căn bản không cho Liêu Hóa Kiệt một chút thời gian phản kích.
Rầm.
Quyền đầu của Du Tử Bình ấn lên hậu tâm của Liêu Hóa Kiệt, Liêu Hóa Kiệt cảm thấy giống như bị chùy sắt đánh trúng vậy, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi, tiếp theo cả người bay ra hơn ba mét, ngã xuống đất ngất xỉu.
- Rốt cuộc... Đã xảy ra chuyện gì?
Mà toàn bộ quá trình đều được hoàn thành trong nháy mắt, lúc này tất cả mọi người đều ngây đơ.
Khi bọn họ cho rằng Liêu Hóa Kiệt sẽ giành thắng lợi, ngược lại là Du Tử Bình vẫn đứng tới cuối cùng.
- Quá nhanh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Ta còn chưa thấy rõ là có chuyện gì? Các ngươi ai có thể nói cho ta biết không?