Từ đầu tới cuối, mấy đồng bạn xung quanh đều không kịp đi cứu viện Đoạn Lưu Thủy, bởi vì bọn họ chỉ nhìn thấy Thạch Phong đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Đoạn Lưu Thủy, sau đó lại thấy từng đạo kiếm mang lóe lên, còn chưa kịp phản ứng thì Đoạn Lưu Thủy đã ngã xuống đất, thậm chí ngay cả trị liệu ở cách đó không xa cũng không kịp phủ một tầng Chân Ngôn Thuẫn lên cho hắn.
- Đáng chết!
Nhất Tiêu Độc Táng ở xa xa nhìn thấy mà sắc mặt xanh mét.
Đoạn Lưu Thủy chính là Cuồng Chiến Sĩ thực lực xếp thứ nhất trong công hội, luận về kỹ xảo chiến đấu thì còn trên cả hắn, ngay cả Quỷ Ảnh Tử cũng kém Đoạn Lưu Thủy một bậc, nhưng Đoạn Lưu Thủy đã uống bí dược tiềm lực vẫn bị Thạch Phong tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy.
Mà mọi người ở xa xa thấy một màn này trực tiếp đều sững sờ.
- Lừa người à!
- Sao Đoạn Lưu Thủy lại chết rồi.
- Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Mọi người nhìn Đoạn Lưu Thủy ngã xuống, vẻ mặt đều ngỡ ngàng, nín thở chờ đợi, muốn biết tất cả là có chuyện gì.
Chỉ là một lần lao qua người mà thôi, Đoạn Lưu Thủy lại cứ vậy ngã xuống. . .
Lúc này trên chiến trường cũng là một mảng yên tĩnh, đều bị kiếm kỹ kinh diễm của Thạch Phong khiến cho chấn động.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Thạch Phong lại biến mất, trực tiếp xuất hiện ở phía trước ba gã Thích Khách mới đứng lên, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay nhẹ nhàng vẫy một cái.
Kiếm Quang Hư Ảnh.
Lập tức một đạo thanh mang và chín đạo hắc mang xuất hiện bên cạnh ba gã Thích Khách, ba gã Thích Khách cũng đều là cao thủ, cơ hồ là thôi bản năng dùng ra biến mất biến mất để ngăn cản công kích của Thạch Phong, nhưng đột nhiên phát hiện kỹ năng của mình không dùng được, không biết từ lúc nào không gian xung quanh biến thành u ám, chính là Cấm Tuyệt Lĩnh Vực của Thời Chi Hoàn, địch nhân trong phạm vi 500*500 mét đều không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng và đạo cụ nào, kéo dài khoảng 30 giây.
Mà ba gã Thích Khách chỉ có thể trơ mắt nhìn từng đạo kiếm mang hạ xuống, bọn họ ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có, đã bị trực tiếp miểu sát ngay tại chỗ, hóa thành ba đạo bạch mang tiêu tán, đồng thời rơi ra ba kiện trang bị.
Ánh mắt của Thạch Phong lập tức lại chuyển tới mấy cao thủ cận chiến của Thiên Táng Công Hội ở cách đó không xa, khiến mấy cao thủ cận chiến vốn còn tràn đầy lòng tin này không khỏi cảm thấy sống lưng lạnh toát, giống như nhìn thấy ma quỷ, xoay người bỏ chạy.
- Trốn đi.
Hiện tại chữ này đã ăn sâu vào trong lòng bọn họ.
Ngay cả Cuồng Chiến Sĩ số một của công hội như Đoạn Lưu Thủy cũng không ngăn cản được một lát, đám người bọn họ dưới tình huống không thể sử dụng kỹ năng, cho dù là liên thủ đối phó Thạch Phong cũng chỉ là chết vô ích mà thôi.
- Tất cả mọi người rút. Lập tức chạy ra khỏi phạm vi của lĩnh vực cấm ma.
Nhất Tiêu Độc Táng cũng vội vàng hô lên trong kênh công hội.
Tuy Nhất Tiêu Độc Táng nói như vậy, có điều phạm vi 500 mét, cho dù là muốn chạy ra, cũng phải tốn không ít thời gian, điều này khiến các thành viên của Linh Dực Công Hội không khỏi trở nên hưng phấn, lao về phía người chơi của Thiên Táng đang chạy thoát thân, căn bản không uổng khí lực gì cũng có thể dễ dàng tiêu diệt một người.
Trong nháy mắt tình huống trên chiến trường lại biến thành thiên hạ của Linh Dực Công Hội.
- Hội trưởng, giờ phải làm sao đây?
Tử Đồng nhìn thành viên Thiên Táng Công Hội bị tàn sát, mày nguyệt nhíu chặt.
Vốn Linh Dực Công Hội đã trọng thương, Thiên Táng Công Hội dùng hết át chủ bài, Tinh Hà Liên Minh bọn họ có thể bắt đầu thu gặt vũ khí trang bị, nhưng hiện tại Linh Dực Công Hội chiếm ưu thế tuyệt đối, căn bản không có cơ hội không động thủ.
- Thôi, trở về đi.
Tinh Hà Vãng Tích nhìn Thiên Táng Công Hội đã bỏ chạy, không khỏi thở dài.
Nếu Linh Dực bị trọng thương, thời gian kỹ năng bùng nổ của Thiên Táng Công Hội đã hết, Tinh Hà Liên Minh bọn họ có thể thừa cơ động thủ, như vậy không chỉ có thể khiến Linh Dực nợ một cái nhân tình, còn có thể mượn cơ hội khiến Thiên Táng Công Hội trọng thương, thu nhập vũ khí trang bị hai bên rơi ra vào trong túi, hoàn toàn là kế hoạch hoàn mỹ một tên ba con chim.
Có điều hiện tại lại bị một mình Hắc Viêm triệt để thay đổi.
Chiến lực của một người có thể ảnh hưởng đến chiến tranh hơn vạn người, điều này ở trước kia căn bản là chuyện không thể phát sinh, căn bản chưa từng nghe qua, nhưng hiện tại Hắc Viêm lại làm được.
Lúc này Tinh Hà Vãng Tích mới hiểu được, vì sao Thiên Cơ Các bảo hắn đừng trêu chọc Linh Dực Công Hội nữa, bằng không Thiên Cơ Các cũng không bảo vệ được không gian sinh tồn của Tinh Hà Liên Minh ở Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Điều này cũng khiến Tinh Hà Vãng Tích hiểu được, trong trò chơi thực cảnh ảo Thần Vực này, thực lực của người chơi là quan trọng hơn hơn xa số lượng của người chơi, đã không phải trò chơi ảo trước kia, ai nhiều hơn thì mạnh hơn.
Mà sau khi Thạch Phong trảm sát mấy cao thủ cận chiến gàn đó, ánh mắt trực tiếp chuyển qua người Nhất Tiêu Độc Táng ở xa xa, sát khí lãnh liệt, cho dù Thạch Phong không nói gì, Nhất Tiêu Độc Táng cũng cảm thấy được.
- Muốn tiêu diệt ta á? Cuồng vọng!
Sắc mặt Nhất Tiêu Độc Táng trầm xuống, lúc này hắn đã cách phạm vi Cấm Tuyệt Lĩnh Vực không đến 100 mét, mà Thạch Phong thì cách hắn hơn 200 mét, mở ra kỹ năng bùng nổ uống bí dược tiềm lực, tốc độ của hắn là nhanh hơn cả đại lĩnh chủ phổ thông, muốn đuổi kịp hắn căn bản là chuyện không thể.
Chỉ cần hắn rời khỏi Cấm Tuyệt Lĩnh Vực, sẽ có biện pháp thoát đi.
Mọi người quan chiến ở xa xa cũng đã nhận ra ý đồ của Thạch Phong.