- Không thể nào, đây là muốn tiêu diệt Nhất Tiêu Độc Táng à?
- Thế này cũng quá điên cuồng rồi.
Mọi người cũng không nhịn được mà trở nên hưng phấn, hiện giờ Nhất Tiêu Độc Táng được thủ hộ trùng trùng trong đại quân của Thiên Táng Công Hội, càng có không ít cao thủ ở bên cạnh, cộng thêm thực lực của bản thân Nhất Tiêu Độc Táng không tầm thường, cách nhau xa như vậy mà muốn giết chết cơ hồ là chuyện không thể.
Mà lúc này Thạch Phong bước ra một bước, trực tiếp quang minh chính đại lao về phía Nhất Tiêu Độc Táng.
- Tất cả mọi người ngăn cản hắn.
Vụ Hà cũng đã nhận ra ý đồ của Thạch Phong, vội vàng chỉ huy.
Chỉ là chiến bại đã khiến Thiên Táng Công Hội đánh mất không ít thể diện, nếu một hội trưởng ở trong đại quân vạn người mà vẫn bị tiêu diệt, điều này đối với Thiên Táng Công Hội mà nói chính là sỉ nhục to lớn, tuyệt đối sẽ sẽ chuyện cười của Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Người của Thiên Táng Công Hội lúc này cũng đều hiểu rõ tầm quan trọng của sự việc, thành viên vốn đang xoay người chạy trốn cũng đều chuyển hướng về phía Thạch Phong, tuy bọn họ không thể làm gì Thạch Phong, nhưng muốn kéo dài thời gian là không có bất kỳ vấn đề gì.
Người chơi giống như biển người ùa tới, Thạch Phong không có ý nhượng bộ, trực tiếp mở ra Lôi Thần Hàng Lâm, khiến tốc độ lại tăng mạnh, sau đó dùng ra Long Tức.
Một đạo bạch mang bắn ra, trực tiếp cắn nuốt người chơi đang xông tới thì không nói, còn mở ra một con đường, giúp Thạch Phong thoải mái nhảy vào trong đám người.
Mà người chơi của Thiên Táng Công Hội cũng giống như không muốn sống giết tới Thạch Phong, căn bản không làm ra bất kỳ phòng ngự gì, chỉ là vẫn chưa tiếp cận đã hóa thành một đạo bạch mang rồi tiêu tán, chỉ thấy nơi Thạch Phong đi qua, là từng đạo bạch mang dâng lên.
Điều này khiến người chơi ở xa xa nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, quả thực là thu gặt sinh mạng của người chơi giống như thức ăn.
Có điều biển người vẫn khiến tốc độ của Thạch Phong giảm xuống không ít, mắt thấy đã cách Nhất Tiêu Độc Táng không đến phạm vi 50 mét, Nhất Tiêu Độc Táng cuối cùng cũng rời khỏi Cấm Tuyệt Lĩnh Vực, có thể tùy ý sử dụng kỹ năng và đạo cụ.
- Hắc Viêm, ngươi muốn giết chết ta á, vẫn còn sớm mười năm.
Nhất Tiêu Độc Táng nhìn Thạch Phong đã bị biển người vây quanh, cười lạnh một tiếng, lập tức từ trong ba lô lấy ra một tấm quyển trục thuấn di bậc một, có thể trực tiếp rời xa chiến trường, đến lúc đó Thạch Phong sẽ triệt để không có cơ hội kích sát hắn.
- Thế à?
Nhất Tiêu Độc Táng vừa nói xong, đột nhiên một đạo thanh âm trầm thấp truyền vào bên tai Nhất Tiêu Độc Táng, Nhất Tiêu Độc Táng chưa kịp ngẩng đầu nhìn xem là ai, một đạo kiếm quang màu xanh đã lướt qua thân thể hắn.
Mà mọi người đứng cách không xa đều ngây ra, không biết từ lúc nào Thạch Phong không ngờ lại xuất hiện ở trước người Nhất Tiêu Độc Táng, hơn nữa kiếm mang trong tay đã cắt qua thân thể của Nhất Tiêu Độc Táng.
Cấm kỹ bậc hai Thuấn Khai!
Cho dù Nhất Tiêu Độc Táng mở ra kỹ năng bùng nổ uống bí dược tiềm lực, chung quy vẫn không theo kịp Thạch Phong tốc độ tấn công tăng mạnh 500%, khi vẫn muốn dùng ra quyển trục thuấn di, mấy đạo kiếm mang tỏa ra, trực tiếp cắn nuốt tất cả điểm sinh mệnh của Nhất Tiêu Độc Táng, còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống đất.
Nhất Tiêu Độc Táng ngã xuống đất, lập tức tất cả người chơi trên cả chiến trường đều không khỏi ngây ra.
- Chết rồi.
- Sao có thể như vậy được.
- Không ngờ ngay cả trốn cũng không được à?
Lúc này mọi người đều không khỏi hướng ánh mắt về phía Thạch Phong đang đứng ở bên cạnh, nhìn Thạch Phong mặc áo choàng đen, tay cầm hai thanh trường kiếm một xanh một trắng, ngạo nghễ đứng trong quân, trong lòng không nhịn được mà vô cùng kính sợ.
Cái gì là cao thủ?
Đây mới là cao thủ chân chính, hoàn toàn không để thiên quân vạn mã vào mắt, một đường xông tới, nơi đi qua không còn một ngọn cỏ, không có một ai có thể ngăn, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn một hội trưởng cứ vậy bị trảm sát, mà lại không làm được gì. . .
- Không thể nào, như vậy cũng đều có thể tiêu diệt Nhất Tiêu Độc Táng á?
Tinh Hà Vãng Tích nhìn Nhất Tiêu Độc Táng trong tay vẫn cầm quyển trục thuấn di, không khỏi hơi líu lưỡi.
Quyển trục thuấn di không giống quyển trục trở về thành, không cần thời gian dẫn dắt mà có thể trực tiếp sử dụng.
Nhưng cao thủ như Nhất Tiêu Độc Táng cũng không kịp phản ứng, cứ vậy bị tiêu diệt, không cần nghĩ cũng biết tốc độ của Thạch Phong là nhanh tới mức nào, nếu đổi thành bản thân hắn, chỉ sợ cũng là kết quả tương tự.
- Tiêu diệt hắn.
Lúc này Vụ Hà không khỏi gầm lên một tiếng.
Hiện giờ không ít người đã thoát ly phạm vi của Cấm Tuyệt Lĩnh Vực, tất nhiên có thể sử dụng kỹ năng và đạo cụ, hơn nữa Thạch Phong đang ở trung tâm đại quân Thiên Táng, liên tiếp dùng ra nhiều kỹ năng như vậy, trong thời gian ngắn khẳng định vẫn đang ở trạng thái CD, hoàn toàn có cơ hội tiêu diệt Thạch Phong.
Hơn nữa lúc này điểm sinh mệnh của Thạch Phong còn không đến một nửa, cơ hội có thể giết Thạch Phong là rất lớn.
Không ít cao thủ của Thiên Táng nghe thấy mệnh lệnh của Vụ Hà, đều có phản ứng, có người sử dụng kỹ năng mạnh nhất để công kích Thạch Phong, có người từ trong ba lô lấy ra quyển trục ma pháp, nhao nhao triển khai thế công về phía Thạch Phong.
Mắt thấy những ma pháp này đánh đến, bộ pháp dưới chân Thạch Phong xoay chuyển, mở ra Hư Không Hộ Thuẫn trực tiếp lao về phía cao thủ khác của Thiên Táng Công Hội.
Vốn tốc độ của Thạch Phong cũng rất nhanh, cho dù sử dụng quyển trục ma pháp công kích Thạch Phong, với tốc độ của Thạch Phong cũng có thể né tránh được tuyệt đại bộ phận công kích của kỹ năng ma pháp, cho dù có chút ít không thể né tránh, Thạch Phong cũng có thể dựa vào cảm tri siêu phàm, trực tiếp đỡ lấy toàn bộ.