Đừng nói là Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Cực Quang Chi Kiếm Cô Cửu Cực ở phía trước, cho dù là hội trưởng Bá Đao Trường Không của Bách Thế Hoàng Triêu cũng không dám coi thường sự tồn tại của hắn như vậy.
- Người này không phải là bị ngu chứ, hay là sợ tới choáng váng rồi? Không ngờ dám phớt lờ sự tồn tại của Phó hội trưởng?
- Người này chết chắc rồi, không ngờ chọc giận Phó hội trưởng, sợ rằng phải xóa nick chơi lại thôi.
...
Các thành viên của Cái Thế Gia Tộc đều nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cười nhạo và đồng tình.
Nhớ rõ lần trước chính bởi vì có một đoàn mạo hiểm không trong thời gian Đế Vũ Phong quy định rời khỏi khu luyện cấp của Cái Thế Gia Tộc bọn họ, kết quả đã bị Đế Vũ Phong dẫn người giết hơn mười lần, mà thành viên của đoàn mạo hiểm này cũng chỉ rời khỏi muộn hơn mười giây mà thôi...
Hiện giờ coi thường Đế Vũ Phong như vậy, có thể tưởng tượng, bất kể là lên trời hay là xuống đất, nam tử thần bí trước mắt đều không có đường cứu.
- Vị bằng hữu này, ngươi tốt nhất hãy trả lời câu hỏi của hắn, sau đó th nhanh rời khỏi nơi này đi, hắn là Phó hội trưởng chấp hành của Cái Thế Gia Tộc, ở trong Hàn Phong Thành muốn đối phó một người quả thực là quá dễ dàng.
Lúc này Cô Cửu Cực đột nhiên nhỏ giọng truyền âm.
- Hàn Phong Thành? Phó hội trưởng của Cái Thế Gia Tộc á?
Lúc này Thạch Phong nhìn Đế Vũ Phong, trong lòng cũng giật mình.
Nghe lời nói của Cô Cửu Cực, Băng Tinh Thế Giới khác với Hắc Ám Động Quật, có thành thị NPC, mà Cái Thế Gia Tộc hình như là công hội lớn nắm giữ Hàn Phong Thành, nhưng Phó hội trưởng của một công hội lớn, trình độ trang bị không ngờ lại như vậy, thật sự khiến người ta giật mình.
Phải biết rằng cho dù là cao tầng của công hội lớn trong Tinh Nguyệt Vương Quốc, hiện tại cũng mặc một thân trang bị Ám Kim cấp 40, càng đừng nói là Phó hội trưởng, so với Thần Vực Đại Lục, trình độ vũ khí trang bị rõ ràng là kém hơn không chỉ một bậc.
- Hiện tại mới biết đã muộn rồi.
Đế Vũ Phong nhìn vẻ mặt có chút kinh ngạc của Thạch Phong, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh nói,
- Ngươi chôn cùng với bọn Cô Cửu Cực đi.
Nói xong Đế Vũ Phong dùng ra Tử Hồn Quyển Trục.
Lập tức trên đầu đám người Cô Cửu Cực và Thạch Phong xuất hiện một ma pháp trận, ngay sau đó đám người Thạch Phong cảm thấy một cỗ cảm giác tà dị xộc lên trong lòng, mà trong cột trạng thái cũng có thêm một trạng thái đặc thù.
Linh hồn tỏa định, hiệu quả trừng phạt tử vong gấp bội, thời gian duy trì mười hai tiếng, sau khi người chơi tử vong thì hiệu quả vẫn tồn tại.
- Tử Hồn Quyển Trục?
Thạch Phong nhìn cột trạng thái của mình, vẻ mặt kinh ngạc.
Tử Hồn Quyển Trục chính là quyển trục ma pháp siêu hi hữu, tuyệt đối là một trong những đạo cụ tốt nhất để chơi tử địch, không chỉ sử dụng không có tác dụng phụ, hơn nữa còn là kỹ năng phạm vi quần thể không thể né tránh, trong mười hai tiếng, phàm là bị kích sát một lần, hiệu quả trừng phạt tử vong gấp bội, số lần trong thời gian duy trì bị kích sát càng nhiều, hiệu quả trừng phạt tử vong lại càng nặng.
Chính bởi vì vậy, cho dù người chơi trốn trong thành thị NPC cũng vô cùng nguy hiểm, mà cho dù người chơi offline, hiệu quả kéo dài vẫn sẽ được bảo trì, cho tới khi người chơi nghỉ ngơi mười hai tiếng trong Thần Vực mới biến mất.
Cho nên giá trị của một Tử Hồn Quyển Trục là có thể so với quyển trục kêu gọi bậc ba.
Nếu không có thâm cừu đại hận gì, căn bản sẽ không sử dụng loại quyển trục đặc thù này.
- Vị bằng hữu này, đúng là xin lỗi, Cái Thế Gia Tộc vốn là muốn đối phó ta, không ngờ lại liên lụy cả ngươi vào, chờ lát nữa ta sẽ tận lực giết ra một con đường, đến lúc đó có thể đào tẩu hay không, phải dựa vào chính ngươi.
Cô Cửu Cực vội vàng nói.
Hắn là Thuẫn Chiến Sĩ, dưới tình huống không có đạo cụ đặc thù, căn bản là không thể trốn thoát, cho nên điều duy nhất có thể làm là giúp người khác chạy thoát, có thể trốn được người nào hay người nấy.
- Đoàn trưởng.
- Cô đại ca?
Năm người khác của Cực Quang Chi Kiếm đều không khỏi quýnh lên, bọn họ biết rõ thực lực của Cô Cửu Cực, nếu một lòng muốn trốn, vẫn có một chút hy vọng, hiện giờ vì bọn họ, không ngờ bỏ qua hy vọng này, nếu hiện tại bị tiêu diệt, sau này muốn bù đắp điểm kinh nghiệm và trang bị đã tổn thất, không biết phải mất bao nhiêu thời gian.
- Đào tẩu?
Thạch Phong cười cười lắc đầu, lập tức từng bước tiến về phía Đế Vũ Phong.
- Hắn muốn làm gì thế?
Nhạn Á nhìn Đế Vũ Phong chủ động bước về phía Đế Vũ Phong, vẻ mặt ngỡ ngàng.
- Không phải là hắn muốn đi xin tha chứ.
- Đúng là ngu xuẩn! Đó chính là Đế Vũ Phong, nếu xin tha hữu dụng, Hàn Phong Thành cũng sẽ không có nhiều người chơi như vậy bị hắn tiêu diệt.
Mấy người khác của Cực Quang Chi Kiếm cũng đều kinh ngạc nhìn Thạch Phong.
Đế Vũ Phong ở Hàn Phong Thành chính là đại danh lừng lẫy, lại có tiếng là tâm ngoan thủ lạt, căn bản không phải xin lỗi xin tha là có thể xong việc.
- Sao? Hiện tại muốn xin tha à?
Đế Vũ Phong nhìn Thạch Phong đang càng lúc càng gần, cười lạnh nói.
Ngay khi mọi người cho rằng Thạch Phong muốn nói gì đó, Thạch Phong lại đột nhiên biến mất trước mắt tất cả mọi người, giống như chưa từng tồn tại.
- Người đâu rồi?
Đế Vũ Phong kinh ngạc nhìn xung quanh.
Mà tất cả mọi người ở đây cũng đều ngỡ ngàng, không biết phát sinh chuyện gì, một Kiếm Sĩ không ngờ lại đột nhiên biến mất ở trong mắt bọn họ.
Có điều vào một giây tiếp theo, Thạch Phong đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Đế Vũ Phong, mà trên pháp bào của Đế Vũ Phong không biết lúc nào lại tỏa ra hai đạo kiếm quang.
Lập tức Đế Vũ Phong cảm thấy trước mắt tối sầm, ầm ầm ngã xuống đất...