Đế Vũ Phong Ngã xuống đất không nhúc nhích, lúc này xung quanh chỉ còn lại Thạch Phong vẫn lẳng lặng đứng đó, tuy không biểu hiện ra uy thế kinh người gì, nhưng tất cả mọi người ở đây lúc này đều giống như bị hóa đá, ngay cả hô hấp cũng giống như ngừng lại.
- Phát sinh chuyện gì thế?
- Phó hội trưởng... Bị tiêu diệt rồi à?
- Hắn rốt cuộc đã làm.
...
Mọi người ở đây hoàn toàn không kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhìn chằm chằm Thạch Phong, mắt ai nấy đều thiếu chút nữa thì từ trong hốc mắt rơi xuống.
Tất cả đều quá nhanh.
Nhanh đến bọn họ căn bản không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mà Phó hội trưởng Đế Vũ Phong thân là cao thủ đỉnh cấp của Cái Thế Gia Tộc đã bị tiêu diệt...
Bọn họ có thế nào cũng không thể tin được, khi bọn họ nhận thấy Thạch Phong, Phó hội trưởng Đế Vũ Phong của bọn họ đã ngã xuống đất, trong mơ hồ chỉ có thể nhìn thấy hai đạo thanh mang tỏa ra, nhưng đây cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, cảm giác giống như có lại giống như không.
- Chết rồi...
- Điều đó là không có khả năng! Người đó chính là Đế Vũ Phong, tuy thực lực của Đế Vũ Phong không được xếp vào top 10 của Hàn Phong Thành, nhưng cũng là cao thủ đỉnh cấp trong top 20, cao thủ như vậy sao có thể ngay cả chúng ta cũng không nhận thấy đã bị tiêu diệt rồi? Cho dù là đệ nhất cao thủ được công nhận của Hàn Phong Thành Kinh Vô Mệnh cũng không thể làm được.
- Chẳng lẽ hắn chính là Kinh Vô Mệnh.
- Kinh Vô Mệnh là Cuồng Chiến Sĩ, hắn chắc là Kiếm Sĩ, tuyệt đối không thể là Kinh Vô Mệnh.
- Đoàn trưởng, ngươi biết người này là ai không?
Lúc này thành viên của Cực Quang Chi Kiếm cũng hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật, đường đường là Đế Vũ Phong, cao thủ xếp trong top 20 của Hàn Phong Thành không ngờ lại bị người ta thuấn sát, nếu truyền ra khẳng định sẽ kinh động kinh động Hàn Phong Thành.
Lúc này Cô Cửu Cực cũng vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn Thạch Phong, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm tòi xem Thạch Phong là cao thủ nào trong Hàn Phong Thành, về phần ngoài Hàn Phong Thành, đó căn bản là không thể, bởi vì bất kể là muốn đi vào hay là muốn ra khỏi khu vực của Hàn Phong Thành, đều cần va chạm cấm địa sinh mệnh Băng Tuyết Đại Liệt Cốc mới được.
Nhưng Băng Tuyết Đại Liệt Cốc căn bản không phải là lĩnh vực mà người chơi hiện tại có thể bước vào, càng đừng nói là thông quan.
Đây cũng là vì sao ở trong Hàn Phong Thành, mỗi người đều e ngại Cái Thế Gia Tộc và Bách Thế Hoàng Triêu.
Có điều bất kể Cô Cửu Cực nhớ lại thế nào, đều thấy trong các cao thủ của Hàn Phong Thành không có ai giống Thạch Phong. Kiếm Sĩ Mộc Tiêu Tiêu thực lực mạnh nhất của Hàn Phong Thành cũng chỉ xếp thứ sáu, hơn nữa Mộc Tiêu Tiêu không phải nam, mà là nữ, càng không thể là cao thủ Kiếm Sĩ thần bí trước mắt.
- Đây là cao thủ nào của Hàn Phong Thành thì ta cũng không rõ, nhưng các ngươi đều chuẩn bị đi, chờ lát nữa thừa cơ lao ra.
Cô Cửu Cực suy nghĩ một lát, sau đó nhỏ giọng nói trong trò chuyện đoàn đội.
Hiện giờ Đế Vũ Phong đã bị tiêu diệt, hơn trăm cao thủ của Cái Thế Gia Tộc đã không có người chỉ huy, khả năng bọn họ chạy thoát là rất lớn, hơn nữa còn có cao thủ như Thạch Phong áp trận.
Dẫu sao thương tổn của Thạch Phong cũng bày ra đó.
Điểm sinh mệnh của Đế Vũ Phong là hơn ba vạn, có thể không dùng kỹ năng mà thuấn sát Đế Vũ Phong, muốn giết chết MT cùng cấp bậc chỉ sợ cũng không cần mấy chiêu, nếu tốc độ rất nhanh, thậm chí còn có thể khiến trị liệu không cộng máu kịp, chỉ cần không ai cầm chân, vừa ngăn cản công kích vừa nhanh chóng lui về phía sau đối với chúng ta mà nói cũng không phải không thể làm được.
Mà lúc này, người của Cái Thế Gia Tộc cũng mới có phản ứng, Đế Vũ Phong dẫn đội của bọn họ đã bị tiêu diệt, bọn họ không ngờ còn ngây ra cả nửa ngày...
Lập tức ai nấy đều buông bỏ sự sợ hãi đối với Thạch Phong, giết tới hắn.
- Chết đi.
- Tiểu tử ngươi chết chắc rồi! Dám giết Phó hội trưởng của chúng ta, từ nay về sau chờ đuổi giết vô tận đi.
Hơn trăm cao thủ của Cái Thế Gia Tộc ai nấy đều lao về phía Thạch Phong, thậm chí là bỏ qua cả Cô Cửu Cực, bởi vì bọn họ đều rất hiểu, nếu chuyện hôm nay bị truyền tới Hàn Phong Thành, sau này bọn họ cũng không cần lăn lộn nữa.
Dẫu sao Thạch Phong ở trước mặt bọn họ tiêu diệt Đế Vũ Phong, nếu để Thạch Phong lại chạy trốn trước mắt họ, sau này sao còn lăn lộn được ở Hàn Phong Thành?
Lập tức từng đạo quả cầu lửa, băng tiễn, mũi tên đều bay về phía Thạch Phong, công kích đến từ bốn phương tám hướng, căn bản khiến người ta không thể né tránh, ngay cả Cô Cửu Cực ở xa xa cũng nhìn mà sắc mặt trầm xuống.
Đối mặt với công kích như vậy, cho dù là Thuẫn Chiến Sĩ như hắn muốn đỡ được toàn bộ cũng là chuyện không thể, chỉ là chống đỡ được sáu bảy thành đã tốt lắm rồi, sau đó cũng chỉ có thể dựa vào mở ra kỹ năng giữ mạng như Thuẫn Tường để chống đỡ, có điều đồng thời bị hơn mười đạo công kích đánh trúng chính diện, cho dù là mở ra Thuẫn Tường, cũng không chịu được vài giây...
Đây là ưu thế trên số lượng, cho dù trình độ đơn của những người này không phải là đối thủ của hắn, nhưng mấy chục người cùng tiến lên, vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt hắn.
Có điều một giây tiếp theo lại thấy quanh người Thạch Phong đột nhiên xuất hiện kiếm quang giống như tinh hà.
Từng đạo ma pháp và mũi tên chỉ cần tiếp cận Thạch Phong bán kính 10 mét, đều tiêu tán thành vô hình, giống như toàn thân được một tầng tấm chắn ma pháp bảo hộ vậy.