Cũng hiểu được rõ người chơi đơn lẻ ở trước mặt công hội là nhỏ yếu cỡ nào, bao gồm cả các đoàn mạo hiểm nổi danh trong Hàn Phong Thành cũng thổn thức không thôi.
Rất nhanh Bá Đao Trường Không đã bị bức đến góc đường, mà trước cả đại sảnh hội bán đấu giá đều bị Cái Thế Gia Tộc tiếp quản.
- Hừ, ngươi cho rằng có Bách Thế Hoàng Triều giúp ngươi thì ta không làm gì được ngươi à?
Lôi Chấn Thiên nhìn về phía Thạch Phong từ đầu tới cuối đều không tham chiến, không khỏi cười lạnh nói,
- Ta có thể nói với ngươi rằng, ở trong phạm vi của Hàn Phong Thành, Cái Thế Gia Tộc chúng ta muốn tiêu diệt ai, bất kể là người nào cũng không thoát được, hiện tại ngươi giao ra tất cả vũ khí trang bị, có lẽ ta còn có thể thả cho ngươi một ngựa, nếu ngươi vẫn muốn chống cự, ta bảo đảm không chỉ là một mình ngươi sẽ triệt để biến mất khỏi Hàn Phong Thành, ngay cả bọn Cô Cửu Cực ở phía sau ngươi cũng đừng hòng có một ai sống sót.
Mọi người vừa nghe vậy đều không khỏi hít một hơi lạnh.
Bọn họ đều biết Lôi Chấn Thiên nói được thì làm được, nhưng không ngờ Lôi Chấn Thiên lại ác như vậy, không chỉ muốn tiêu diệt Thạch Phong, ngay cả bọn Cô Cửu Cực cũng không buông tha.
Nhưng Lôi Chấn Thiên vừa nói xong, Thạch Phong lúc trước còn phong khinh vân đạm đột nhiên rút ra Thánh Kiếm Thí Lôi bên hông, từng bước đi tới Lôi Chấn Thiên còn cách hơn năm mươi mét, giống như đi dạo trong sân vắng.
- Không thể nào! Hắn không ngờ dám xuất thủ!
- Chẳng lẽ... Hắn điên rồi!
Lúc này không chỉ là người chơi quan chiến ở xa xa, ngay cả người của Cái Thế Gia Tộc cũng không khỏi sửng sốt.
Trước tiên không nói thực lực của Lôi Chấn Thiên mạnh thế nào, chỉ bên cạnh Lôi Chấn Thiên đã có mấy trăm người, sợ rằng chưa xông tới trước người Lôi Chấn Thiên, đã bị người bên cạnh Lôi Chấn Thiên giết rồi.
- Tự tìm đường chết!
Lôi Chấn Thiên khẽ nhíu mày, không ngờ Thạch Phong lại gian ngoan mất linh, lập tức vung tay lên,
- Tiêu diệt hắn.
Lập tức trong lòng Thạch Phong bước vào trong phạm vi công kích tầm xa, khoảng hơn trăm đạo ma pháp và mũi tên ập tới, giống như một bức tường cao, khiến người ta căn bản không thể né tránh.
Nhưng ngay sau đó lại thấy Thạch Phong giơ Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay lên, vung về phía trước.
Đột nhiên ở bên cạnh Thạch Phong xuất hiện vô số lưu quang màu xanh, giống như nước biển ùa về phía ma pháp và mũi tên đang bay tới, cơ hồ trong chớp mắt đã đánh tan tất cả, trực tiếp xuyên qua phạm vi hình dùi 50 mét phía trước.
Thiên Nhận Lưu Quang!
Theo vô số kiếm quang tiêu tán, toàn bộ nơi bị kiếm quang bao phủ đều hóa thành một mảng đất trống, không còn lại gì.
- Ta đích xác chỉ có một mình mà thôi, nhưng cũng không phải ngươi muốn giết thì có thể giết.
Thạch Phong lập tức nhìn đám người Lôi Chấn Thiên hóa thành vô số bạch mang, thản nhiên nói.
Yên tĩnh!
Lúc này giống như thời gian cũng ngừng lại, thành viên của Cái Thế Gia Tộc và Bách Thế Hoàng Triều đang giao chiến cơ hồ trong nhất thời đều dừng động tác trong tay.
Mà các người chơi ở trên đường đều nhìn chằm chằm đám người Lôi Chấn Thiên đa hóa thành bạch mang rồi tiêu tán.
Trên đường người chen người, lúc này trống ra một mảng lớn, lờ mờ có lôi quang ẩn hiện, giống như vạch ra một cấm địa sinh mệnh.
Chỉ một chiêu đã miểu sát mấy trăm người của Cái Thế Gia Tộc.
Lôi Chấn Thiên xếp trong top 10 của Hàn Phong Thành lại bị kích sát trước mặt mọi người, thậm chí ngay cả một chút sức hoàn thủ cũng không có, rất khó tưởng tượng, làm ra tất cả những điều này không ngờ chỉ là một người chơi nhìn thì rất bình thường, tay cầm trường kiếm màu xanh.
Đám người Cô Cửu Cực Đứng sau lưng Thạch Phong thấy một màn này, đều không khỏi hít một hơi lạnh, khóe miệng giật giật.
Lúc trước bọn họ biết rõ Thạch Phong rất lợi hại, nhưng hiện tại xem ra, lúc trước khi chiến đấu với Đế Vũ Phong, Thạch Phong căn bản không nghiêm túc.
- Hắn rốt cuộc là ai?
Bá Đao Trường Không ở cách đó không xa nhìn mà khóe mắt giật giật.
Nếu là người chơi hệ ma pháp học được kỹ năng lợi hại như vậy, hắn cũng không quá giật mình, nhưng một Kiếm Sĩ không ngờ có thể học được kỹ năng lợi hại như vậy, vẫn là lần đầu từ lúc hắn chơi Thần Vực tới nay được nhìn thấy, hơn nữa thời gian dẫn dắt của kỹ năng này không ngờ lại ngắn như vậy, căn bản ngay cả thời gian cho người ta phản ứng cũng không có.
- Sao có thể? Hội trưởng cứ vậy bị miểu sát à?
Thành viên của Cái Thế Gia Tộc trong nhất thời đều không kịp phản ứng, tất cả phát sinh quá nhanh.
- Hắn tiêu diệt hội trưởng rồi. Chúng ta quyết không thể buông tha cho hắn.
- Kỹ năng này khẳng định cần thời gian cooldown rất dài, không thể sử dụng trong thời gian ngắn, thừa dịp này tiêu diệt hắn đi.
Lập tức thành viên của Cái Thế Gia Tộc không quan tâm tới Bách Thế Hoàng Triều nữa, ai nấy đều lao về phía Thạch Phong.
Một hội trưởng chính là đại biểu cho thể diện của công hội, hiện giờ bị Thạch Phong một chiêu miểu sát, đã khiến công hội mất hết mặt mũi, nếu không tiêu diệt Thạch Phong, khẳng định sẽ khiến thanh danh của Cái Thế Gia Tộc xuống dốc không phanh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển sau này.
- Đáng chết! Những người của Cái Thế Gia Tộc này điên rồi.
Cô Cửu Cực nhìn thành viên Cái Thế Gia Tộc giống như nước biển xông tới thì không khỏi cảm thấy da đầu ngứa ran.
Có điều chưa chờ người của Cái Thế Gia Tộc tiến tới, lưỡi kiếm trong tay Thạch Phong đã chỉ vào trong đám người.
Long Tức!
Lập tức một đạo bạch mang phun ra, nơi bạch mang đi qua người chơi đều trong nháy mắt hóa thành tro bụi, tiêu tán không thấy đâu, chỉ còn lại từng kiện vũ khí trang bị rơi ra.
Trong chớp mắt lại mấy trăm người chơi bị tiêu diệt...