- Không đúng!Sự phát huy của Hoang Nghiệp có chút không bình thường.
Linh Ẩn ở bên cạnh lắc đầu nói,
- tuy tốc độ Công kích của người đó rất nhanh, nhưng vẫn chưa đến mức khiến Hoang Nghiệp không kịp sử dụng kỹ năng giữ mạng, nếu hắn có thể sử dụng ra kỹ năng giữ mạng, cũng không đến nỗi bị người ta tiêu diệt nhanh như vậy, đủ để cho Thiên Ưng và Mặc Thú thể triển khai cứu viện rồi..
- Có điều nếu nói Hoang Nghiệp lại phạm sai lầm như vậy thì cũng không hợp lý, chắc là người đó đã làm ra gì đó, dẫn tới Hoang Nghiệp căn bản không kịp dùng ra kỹ năng giữ mạng hoặc là không thể dùng ra kỹ năng giữ mạng, xem ra lần này bọn Thiên Ưng là đá q thiết bản rồi.
Man Thương vừa nghe vậy liền gật đầu, cảm thấy phân tích của Linh Ẩn rất có lý.
Nếu khiến cao thủ như Hoang Nghiệp cũng không phản ứng kịp, vậy quả thực là quá khủng bố.
- Đáng chết! Là kỹ năng cấm ma, Mặc Thú chúng ta tách ra rút!
Thiên Ưng nhìn Hoang Nghiệp ngã xuống đất, lại nhìn Thạch Phong, cắn răng, lập tức xoay người đào tẩu, hành động vô cùng quyết đoán.
Bởi vì lúc này Thiên Ưng mới hiểu được, vì sao Thạch Phong không ngờ sau khi có được huyết mạch, không đợi hạn chế thời gian của huyết mạch được giải trừ đã trực tiếp lên núi.
Đó hoàn toàn là vì Thạch Phong có tự tin hùng hậu mới dám làm như vậy, không phải ngu xuẩn và kiêu ngạo.
Nếu chỉ là thuộc tính cơ bản bị áp chế thì cũng thôi, nhưng trực tiếp bị cấm ma quần thể thì chính là rất khó chơi.
Trước tiên không nói chuyện điểm khôi phục sinh mệnh của trị liệu, chỉ không thể sử dụng biến thân ác ma hoặc là sử dụng kỹ năng bùng nổ đã là bất lợi có tính áp đảo bên bọn họ bên bọn họ.
Hắn không sợ đối phương sử dụng ma pháp và kỹ năng, nhưng nếu đối phương sử dụng kỹ năng bùng nổ, khiến thuộc tính cơ bản vượt xa hắn, vậy thì chính là rất khác, càng đừng nói đối mặt với cao thủ hàng đầu vô cùng bình tĩnh như Thạch Phong.
Mà Mặc Thú ở xa xa cũng có phản ứng, xoay người bỏ chạy.
- Không thể nào, bọn Thiên Ưng không ngờ lại bỏ chạy...
Man Thương nhìn Thiên Ưng và Mặc Thú xoay người bỏ chạy, không khỏi há to miệng.
Thiên Ưng là ai, đó chính là Đoàn trưởng của Thất Tội Chi Hoa.
Cho dù là đồng thời đối mặt với bốn năm cao thủ hàng đầu, sợ rằng cũng sẽ huyết chiến tới cùng.
Nhưng đối mặt với Thạch Phong không ngờ lại chạy, hơn nữa còn quyết đoán như vậy.
Không chỉ là Man Thương cảm thấy bất khả tư nghị, ngay cả các người chơi đang xem kịch ở xung quanh cũng đều trợn mắt há hốc mồm, chỉ là mọi người không phải cảm thấy kinh ngạc vì hành vi chạy trốn của đám người Thiên Ưng, mà là Thạch Phong thuấn sát cao thủ hàng đầu, sau đó lại chấn nhiếp hai cao thủ hàng đầu khác sợ tới phải xoay người bỏ chạy, sự cường đại thể hiện ra khiến người ta cảm thấy rung động rất sâu.
- Quá mạnh.
- Thuấn sát cao thủ của Thất Tội Chi Hoa, sau đó lại đẩy lui hai cao thủ hàng đầu, hắn là NPC à?
- Trong người chơi ác ma chúng ta còn có cao thủ khủng bố như vậy ư? Nếu có thể làm quen một chút thì tốt quá.
Mọi người chỉ có bội phục đối với Thạch Phong, dẫu sao bọn họ cũng là cao thủ trong Thần Vực, có thể nhìn ra thực lực của đám người Thiên Ưng rất mạnh, không phải là cao thủ bình thường có thể so sánh, mà cao thủ như vậy lại bị Thạch Phong thuấn sát, chạy trốn là chuyện rất bình thường, nếu liều chết ngược lại mới có chút ngu xuẩn.
Mặc dù chết trong Thế Giới Phong, người chơi sẽ không giảm cấp, trực tiếp bị tống ra khỏi Thế Giới Phong, nhưng tử vong vẫn sẽ rơi ra trang bị trên người, đến cấp bậc này của bọn họ, tùy tiện một kiện trang bị trên người cũng là giá trị liên thành, càng đừng nói là đám người Thiên Ưng.
- Muốn chạy trốn á?
Thạch Phong nhìn hai người Thiên Ưng xoay người bỏ chạy, lập tức cầm Thâm Uyên Giả trong tay cắm xuống đất.
Thâm Uyên Trớ Chú.
Ngay tức khắc trên mặt đất phạm vi bán kính 30 mét bắn ra sương đen, những sương đen này hóa thành vô số sợi xích trực tiếp quấn về phía hai người.
Thiên Ưng phản ứng rất nhanh, Đoạn Ma Chi Kiếm trong tay trực tiếp bổ về phía sợi xích bay tới.
Trong Cấm Tuyệt Lĩnh Vực, người chơi không thể sử dụng kỹ năng ma pháp, nhưng Đoạn Ma Chi Kiếm lại có hai kỹ năng đều là kỹ năng bị động, cho dù ở trong Cấm Tuyệt Lĩnh Vực, vẫn có thể phá hoại ma pháp.
Chỉ thấy sợi xích bắn về phía Thiên Ưng đều bị Thiên Ưng chặt đứt toàn bộ, không thể trói được Thiên Ưng.
Tuy Thiên Ưng tránh được hiệu quả trói buộc của Thâm Uyên Trớ Chú, nhưng Mục Sư Mặc Thú thì lại không có Đoạn Ma Chi Kiếm, hoàn toàn bị Thâm Uyên Trớ Chú trói lấy, thuộc tính cơ bản cũng theo đó mà lại giảm xuống.
Mà Thạch Phong cũng hóa thành một đạo tàn ảnh, trực tiếp lao về phía Mặc Thú.
- Ngươi có gan thì đánh với ta một trận.
Thiên Ưng nhìn Thạch Phong lao về phía Mặc Thú, không khỏi giận dữ hét.
Mặc Thú là Mục Sư, dưới tình huống bị dính kỹ năng trói buộc, lại không thể sử dụng kỹ năng ma pháp, đối mặt với Thạch Phong căn bản là không có lực lượng phản kháng.
Mà kỹ năng cấm ma này rõ ràng là cấm ma khu vực, chỉ cần rời khỏi khu vực này là được, nhưng nếu Mặc Thú mà chết, đoàn đội mất đi trị liệu, chỉ dựa vào một mình hắn muốn làm gì được Thạch Phong chính là rất khó.
Mà khi Thiên Ưng vừa nói như vậy, không biết từ lúc nào, Thạch Phong đã xuất hiện ở trước người Thiên Ưng, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay đột nhiên chém xuống.
Kiếm Quang Hư Ảnh.
Mười đạo kiếm quang trực tiếp từ xung quanh đâm tới Thiên Ưng.
Sự xuất hiện đột nhiên của Thạch Phong khiến Thiên Ưng trong nhất thời cũng vô cùng kinh ngạc, có điều bộ pháp dưới chân và động tác trên tay lại không chậm chút nào.