Chiến kỹ phòng ngự bậc cao Thiết Bích.
Chỉ thấy Đoạn Ma Chi Kiếm trong tay Thiên Ưng vẽ ra một quỹ tích kỳ quái, trực tiếp khiến kiếm quang đâm đến phát sinh độ lệch, hơn nữa theo độ lệch của kiếm quang càng nhiều, tốc độ của Đoạn Ma Chi Kiếm cũng biến thành càng nhanh.
Đối mặt với mười đạo kiếm quang đồng thời công kích, Thiên Ưng đánh lệch được chín đạo kiếm quang, chỉ bị một đạo kiếm quang đánh trúng thân thể, không khỏi lui liền mấy bước, điểm sinh mệnh tổn thất hơn hai ngàn, gần bằng một phần mười điểm sinh mệnh của Thiên Ưng khi bị áp chế thuộc tính.
Có điều Thiên Ưng cũng không quá để ý đối với điều này, ít nhất hắn cũng hấp dẫn được Thạch Phong, như vậy Mặc Thú có thời gian để thoát khỏi lĩnh vực cấm ma, chỉ cần chờ bọn họ đều rời khỏi lĩnh vực cấm ma, khôi phục sinh mệnh căn bản chính là chuyện vặt.
Nhưng Thiên Ưng còn chưa kịp cao hứng được bao lâu, đột nhiên phát hiện không đúng.
Vốn ở đây nên có mười một Thạch Phong, nhưng hiện tại lại có mười hai, mà Thạch Phong lao về phía Mặc Thú căn bản không quay đầu lại, đã tới trước người Mặc Thú không thể động đậy, dùng ra Kiếm Quang Hư Ảnh.
Mười đạo kiếm quang hạ xuống, Mục Sư Mặc Thú phòng ngự thấp máu mỏng dính trong nháy mắt đã bị kích sát.
- Sao có thể như vậy được.
Thiên Ưng nhìn chằm chằm Thạch Phong trảm sát Mặc Thú ở xa xa, lại không khỏi nhìn Thạch Phong đang cười lạnh trước mắt, trên mặt là một mảng ngỡ ngàng, không biết Thạch Phong từ lúc ban đầu vốn đã không định buông tha cho hai người, trực tiếp dùng ra Huyễn Ảnh Sát, bản tôn dùng ra Hư Vô Chi Bộ lao về phía Thiên Ưng, mà phân thân thì giết tới Mặc Thú.
Sau khi Mặc Thú bị tiêu diệt, mọi người thấy mà trợn mắt há hốc mồm, có chút không thể lý giải được vì sao Thạch Phong lại có hai bản tôn, không ngờ đồng thời triển khai công kích với Thiên Ưng và Mặc Thú.
Sắc mặt Thiên Ưng lại xanh mét.
Đã không có trị liệu Mặc Thú này, lại ở khu vực cấm ma, nếu Thạch Phong dùng ra kỹ năng bùng nổ, muốn giết chết hắn thật sự là quá dễ dàng.
Nhưng mà Thiên Ưng không biết, lúc trước Thạch Phong từng sử dụng song bạo phát, đã lâm vào trạng thái yếu ớt, không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng bùng nổ nào nữa, bằng không cũng sẽ không cần phải dùng ra vương bài cấm ma này, lại dùng ra Huyễn Ảnh Sát phân công nhau kích sát.
Chủ yếu chính là lo lắng Thiên Ưng và Mặc Thú trốn ra khỏi khu vực cấm ma rồi dùng kỹ năng bùng nổ, đến lúc đó hắn cũng chỉ có thể bỏ chạy.
Mà Thạch Phong không cho Thiên Ưng quá nhiều thời gian để suy nghĩ, lưỡi kiếm trong tay xoay chuyển, lại tấn công về phía Thiên Ưng.
Hỏa Diễm Bạo Liệt!
Tuy đã tiêu diệt được trị liệu Mặc Thú này, nhưng vẫn không thể lơ là với Thiên Ưng, chỉ cần Thiên Ưng chạy ra khỏi khu vực cấm ma, tình cảnh hắn sẽ biến thành rất bị động.
Lập tức, song kiếm trong tay Thạch Phong tỏa ra quang hoa nóng cháy, bay thẳng đến trước mặt Thiên Ưng, không hề có kỹ xảo, chỉ có công kích quang minh chính đại.
Bởi vì đối với cao thủ như Thiên Ưng, căn bản không có sở đoản, bất kỳ kỹ xảo công kích nào, cũng đều rất dễ ngăn cản, so với lãng phí rất nhiều thể lực và tinh thần lực sử dụng chiến kỹ cường đại để chiến đấu, còn không bằng quang minh chính đại cho Thiên Ưng ngăn cản, toàn tâm so đấu thể lực và tinh thần lực.
- Muốn giết ta á, không dễ dàng như vậy đâu.
Thiên Ưng quát lớn một tiếng, bộ pháp dưới chân không khỏi vừa lui vừa vung ra Đoạn Ma Chi Kiếm trong tay đánh lệch công kích của Thạch Phong.
Rầm rầm rầm...
Mỗi lần lưỡi kiếm va chạm, đều có thể dâng lên một trận trùng kích cường lực, ngay cả đám người Linh Ẩn ở cách rất xa cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, mặt đất dưới chân Thiên Ưng và Thạch Phong lại vỡ ra từng tấc, giống như hai cự thú hình người đang giao chiến, ngay cả địa hình cũng biến đổi.
Trên thuộc tính cơ bản Thạch Phong chỉ mạnh hơn Thiên Ưng bị áp chế thuộc tính 40% một chút, cho dù Thiên Ưng lấy cứng chọi cứng cũng sẽ không có thương tổn gì, càng đừng nói đánh lệch được công kích của Thạch Phong, nhưng uy lực của Hỏa Diễm Bạo Liệt kèm theo, lại khiến kiếm của Thạch Phong có uy lực hơn xa Thiên Ưng.
Đoạn Ma Chi Kiếm có thể chặt đứt ma lực, nhưng lại không có hiệu quả gì với kỹ năng uy lực kèm theo.
Mỗi lần đánh lệch công kích, Thiên Ưng đều không khỏi bị đẩy lui mấy bước, cột sinh mệnh trên đỉnh đầu cũng theo đó mà giảm xuống hơn bảy trăm điểm, điều mười lăm kiếm liên tục, đã khiến điểm sinh mệnh của Thiên Ưng mất đi hơn một vạn, giảm xuống đến một nửa.
- Người này lợi hại quá, dưới tình huống thuộc tính cơ bản tương đương, đơn đả độc đấu không ngờ có thể áp chế Thiên Ưng đến mức này, loại chuyện này là ngay cả Đoàn trưởng khác cũng không làm được.
Man Thương nhìn Thiên Ưng bị áp chế khắp nơi, không khỏi cảm khái nói,
- Chẳng trách lão đại thường xuyên nhắc nhở chúng ta khi mạo hiểm dã ngoại ở mạo hiểm dã ngoại đừng có lơ là, nếu chúng ta trong mạo hiểm cũng gặp phải cao thủ bất hiển sơn bất lậu thủy như vậy thì cũng khó rồi.
Trình độ chiến đấu của bản thân Thiên Ưng cực cao, cộng thêm Đoạn Ma Chi Kiếm lại là như hổ thêm cánh, cận chiến trong bảy Đoàn trưởng của Thất Tội Chi Hoa là chưa từng bị áp chế bao giờ, tình huống bình thường đều là người khác bị hắn áp chế.
Linh Ẩn ở bên cạnh cũng hơi gật đầu, chỉ là nhìn thân ảnh của Thạch Phong, đột nhiên cảm thấy có chút quen mắt.
- Chẳng lẽ hắn là... Phong Diệp?
Linh Ẩn nhìn Thạch Phong đang chiến đấu, trong đầu không khỏi nghĩ như vậy.
Nàng không cảm thấy trong Thế Giới Phong sẽ đồng thời xuất hiện hai cao thủ cấp quái vật chưa được biết đến như vậy, hơn nữa kỹ năng phân thân Thạch Phong dùng ra, hoàn toàn là giống hệt với lúc trước đối chiến Luyện Ngục Khôi Lỗi.