Tuy hiện tại trong lòng hắn đang vô cùng kích động, nhưng cỗ cảm xúc kích động này chưa đạt tới điểm cao nhất, đã có một cỗ lạnh như băng ập tới, khiến hắn không nhịn được mà bình tĩnh lại.
Hơn nữa cảm giác nhìn xung quanh rõ ràng cũng không còn giống như trước kia.
Trước kia hắn cần phải phân ra tuyệt đại bộ phận tâm lực, mới có thể nắm giữ chính xác hướng đi xung quanh, hiện tại cho dù hắn không quá tập trung tinh thần, hướng đi xung quanh đều nằm sâu trong đầu.
Loại đề thăng này, hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của Thạch Phong.
Phải biết rằng trong Thần Vực, cao thủ có thể đạt tới Chân Không cảnh không ai không phải cao thủ hàng đầu trong thế lực siêu cấp, mà cao thủ vừa bước vào Chân Không cảnh, chỉ là chuyện nắm giữ hướng đi xung quanh cũng phải toàn lực ứng phó, cho dù là cao thủ bước vào Chân Không cảnh đã lâu, cũng cần bỏ vào khá nhiều tâm lực.
Nhưng hắn hiện tại căn bản không cần tốn một nửa tâm lực, đã có thể trực tiếp làm được, đề thăng này thực sự có chút khủng bố.
Bất kể là ở thực tại hay là trong Thần Vực, tâm lực của một người luôn có hạn, có thể làm cái này thì không thể làm cái kia, mà cao thủ lại có thể làm được nhất tâm đa dụng.
Đương nhiên loại nhất tâm đa dụng này cũng chỉ có thể làm một số chuyện dễ dàng, gặp phải chuyện phức tạp, vẫn rất khó làm được nhất tâm đa dụng, càng đừng nói là có thể thấy rõ tất cả hướng đi xung quanh, nếu chỉ cần phân ra một nửa tâm lực, như vậy một nửa tâm lực còn lại có thể làm chuyện khác, từ đó có thể đề thăng trên diện rộng sức chiến đấu của người chơi.
Hơn nữa trừ đề thăng trên tâm lực ra, sau khi hắn uống huyết mạch, thuộc tính cơ bản của hắn cũng có đề thăng nhỏ, thuộc tính lực lượng đề thăng 10%, nhanh nhẹn đề thăng 7%, sức chịu đựng đề thăng 5%, tinh thần lực đề thăng 5%, trí lực đề thăng 5% mà thôi, tuy đề thăng rất ít, nhưng sau này sẽ theo cấp bậc mà không ngừng đề thăng, mỗi lần thăng cấp, cấp bậc đề thăng, thuộc tính cơ bản trưởng thành cũng sẽ càng lúc càng nhiều.
Lập tức Thạch Phong lại chém mấy kiếm về phía trước.
Lập tức kiếm quang lấp lánh, vẽ ra từng đường cong rực rỡ, vô thanh vô tức.
- Quả nhiên! Huyết mạch không chỉ có thể đề thăng thuộc tính cơ bản của người chơi, ngay cả tốc độ phản ứng thần kinh cũng có được một chút đề thăng, trước kia cực hạn xử lý cũng chỉ là 0.1 giây, hiện tại chắc là khoảng 0.08 giây, huyết mạch đúng là bá đạo, chẳng trách đời trước thế lực siêu cấp đều điên cuồng tìm kiếm huyết mạch.
Thạch Phong nhìn kiếm ảnh chưa tiêu tán trong không trung, hơi cảm khái.
Đừng nhìn chỉ đề thăng 0.02 giây, nhưng đối với người chơi cao thủ mà nói thì chính là một lạch trời, chỉ có những cao thủ thiên phú dị bẩm, mới có thể vượt qua được cực hạn 0.1 giây đó.
Cũng giống như hắn trước kia, một giây tối đa làm ra mười phản ứng, nhưng hiện tại một giây lại có thể làm ra mười hai phản ứng, hai phản ứng nhiều ra thêm này, khiến người ta cho dù là nhìn thấy, thân thể cũng không kịp làm ra phản hồi gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.
Nếu lúc trước hắn có thể có được một huyết mạch phổ thông, cho dù là tiên thiên phát triển đề thăng không đủ, chỉ sợ cũng có thể dễ dàng tấn thăng bậc bốn, đáng tiếc huyết mạch ở trong Thần Vực, không nhiều bằng tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết, thậm chí còn ít hơn.
Sau đó Thạch Phong thích ứng hơn mười phút, lại từng bước tiến về phía Thần Điện Kỵ Sĩ.
Lúc này Thạch Phong cũng tràn ngập hứng thú với giao thủ cùng Thần Điện Kỵ Sĩ.
Mà Thạch Phong vừa bước vào trong vòng tròn của thiên đài, Thần Điện Kỵ Sĩ cũng đột nhiên tỉnh ngủ, xách song kiếm trực tiếp lao về phía Thạch Phong.
- Đến đây đi, để ta thử xem Ám Thiết Huyết Mạch mạnh thế nào!
Thạch Phong nhìn Thần Điện Kỵ Sĩ đang xông lên, không khỏi cười này, trực tiếp nghênh đón.
Lần này đối mặt với thế công mãnh liệt của Thần Điện Kỵ Sĩ, Thạch Phong không vội dùng ra quỹ tích kiếm, chỉ là vung kiếm bình thường để ngăn cản.
Lập tức kiếm quang lấp lánh, tia lửa bắn ra bốn phía, tiếng kim loại va chạm liên tiếp vang lên.
Đối mặt với thế công mãnh liệt như lửa của Thần Điện Kỵ Sĩ, tuy Thạch Phong không thể làm được mỗi một kiếm chém ra đều xuất phát từ bản năng, nhưng thông qua tốc độ phản ứng thần kinh cực nhanh, vẫn bù đắp được kiếm quang không ngăn cản được.
Liên tục chiến đấu hai ba phút, Thạch Phong cũng từ bị áp chế lúc ban đầu, đến quen dần về sau, cuối cùng đến ngang ngử với Thần Điện Kỵ Sĩ, Thạch Phong cũng càng đánh càng hưng phấn.
Hơn nữa khác với lúc trước, hắn vẫn còn không ít dư lực, thậm chí có thể dùng ra Hư Vô Chi Bộ để tránh né công kích của Thần Điện Kỵ Sĩ, điều này khiến vẻ mặt vốn lạnh như băng của Thần Điện Kỵ Sĩ cũng lộ ra một chút kinh ngạc.
- Xem ra đây là cực hạn của ta hiện tại rồi, tuy vẫn còn không ít dư lực, có điều chiến kỹ nắm giữ quá ít, vẫn chưa thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của huyết mạch, sau này phải tìm cơ hội học tập thêm một số chiến kỹ mới mới được.
Thạch Phong cùng chiến đấu với Thần Điện Kỵ Sĩ, vừa có hiểu biết sâu sắc về chỗ thiếu sót của mình.
Sau khi trải qua kiểm điểm, Thạch Phong thấy đã được rồi, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay đột nhiên xoay chuyển, dùng ra quỹ tích kiếm.
Công kích của quỹ tích kiếm hoàn toàn là tuân theo bản năng, mỗi một kiếm đều có thể phát huy ra tốc độ đỉnh phong nhất của Thạch Phong, trực tiếp áp chế được trảm kích của Thần Điện Kỵ Sĩ.
Lập tức, trên vai Thần Điện Kỵ Sĩ xuất hiện một vết kiếm.
Mà theo vết kiếm thứ nhất xuất hiện, chỉ chốc lát sau lại xuất hiện vết đạo thứ hai... thứ ba... thứ tư.