Vết kiếm Tích lũy là càng lúc càng nhiều,mà điểm sinh mệnh của Thần Điện Kỵ Sĩ cũng càng lúc càng ít, mà mỗi một vết kiếm đều có thể lấy đi hơn ba ngàn điểm sinh mệnh của Thần Điện Kỵ Sĩ, một trăm vạn điểm sinh mệnh đang không ngừng giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Không đến mười phút, Thần Điện Kỵ Sĩ ngã xuống trước người Thạch Phong, hóa thành một đống đá vụn rồi tiêu tán, toàn bộ thiên đài chỉ còn lại một mình Thạch Phong.
Sau khi xử lý xong Thần Điện Kỵ Sĩ, Thạch Phong cũng như ước nguyện lấy được một viên Thần Tinh.
Mà Thần Tinh này khác với Thần Tinh khác, cho tới khi Thạch Phong lấy ra từ trong vách tường thủy tinh, mới phát giác thần uy mà Thần Tinh này phát ra là vô cùng cường liệt.
- Thần Tinh cao cấp à?
Thạch Phong ấn kiểm tra, không khỏi mừng rỡ, lập tức hiểu được vì sao sự khiêu chiến của hắn lại khó như vậy.
Thần Tinh cao cấp so với Thần Tinh phổ thông, Thần Chi Lực ẩn chứa bên trong nồng đậm hơn, một viên có thể dùng như hai viên, giá trị tất nhiên cũng không thấp hơn trang bị cấp Sử Thi phổ thông.
Như vậy chỉ cần hắn gom đủ một viên Thần Tinh phổ thông, là có thể khiến Băng Phôi Chi Khải khôi phục lại.
Hệ thống: Chúc mừng người chơi hoàn thành khảo nghiệm thần điện, hiện tại ngài có hai lựa chọn, thứ nhất là trực tiếp rời đi, thứ hai là tiếp tục khiêu chiến, có điều cần tiêu tốn 1000 phút.
Thạch Phong nhìn một cái, không nói hai lời lựa chọn tiếp tục khiêu chiến, vẫn là lựa chọn Thần Tinh.
Có điều độ khó của lần khiêu chiến này rõ ràng là thấp hơn một cấp, đối chiến chỉ là Thần Điện Kỵ Sĩ Lưu Thủy cảnh, rất nhẹ nhàng đã giành được thắng lợi.
Ngay sau khi Thạch Phong từ trong thần điện cấp Sử Thi có được viên Thần Tinh thứ ba, Thạch Phong vốn vẫn muốn tiếp tục khiêu chiến, nhưng là vì nguyên do bị hệ thống hạn định, Thạch Phong trực tiếp bị đưa ra khỏi thần điện cấp Sử Thi.
Ngoài thần điện Sử Thi của Thế Giới Phong, trong không trung đột nhiên không gian vỡ vụn, lập tức một đạo hắc ảnh từ bên trong nhảy ra, trực tiếp ngã xuống ngoài cửa lớn thần điện cấp Sử Thi.
- Ba lần chính là cực hạn rồi à?
Thạch Phong nhìn cửa lớn thần điện cấp Sử Thi, không khỏi cười khổ nói,
- Thế Giới Phong này đúng là keo kiệt.
Vốn tưởng rằng chỉ cần có đủ thời gian, muốn đi vào thần điện bao nhiêu lần cũng được, có điều hiện tại có vẻ là không có chuyện như vậy, cho dù hắn vẫn còn đầy đủ thời gian, nhưng mỗi lần đến Thế Giới Phong tối đa chỉ cho phép tiến vào thần điện cấp Sử Thi ba lần mà thôi.
Hơn nữa sau khi dùng hết ba lần, lần sau đến Thế Giới Phong muốn tiến vào thần điện cấp Sử Thi, cần chờ mười ngày.
Có điều nghĩ lại một chút liền thấy cũng đúng.
Bảo địa như Thế Giới Phong, có nhiều vật phẩm cấp Sử Thi như vậy, thậm chí là tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết, mà người chơi sẽ theo cấp bậc đề thăng, thực lực cũng sẽ không ngừng tăng cường, thời gian có được cũng sẽ càng lúc càng nhiều, nếu để người chơi tùy ý đổi, khẳng định sẽ vô cùng lộn xộn, làm ra một số hạn chế cũng là rất bình thường, nhất là phòng bị người chơi có vật phẩm đặc thù.
Giống như Nhẫn Moloch của hắn, người chơi ác ma khác đều cần thông qua hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, mới có thể tới Thế Giới Phong một chuyến, mà hắn chỉ cần thông qua cửa truyền tống là có thể trực tiếp tới đây, trên độ khó thu hoạch chắc chắn là thấp hơn rất nhiều.
- Thôi, nói chung mục tiêu lần này đã đạt thành rồi, ta cũng có thể quay về.
Thạch Phong nhìn nhìn ba viên Thần Tinh trong ba lô, lập tức lấy ra quyển trục trở về thành của Bạch Hà Thành bắt đầu đọc.
Tuy hắn còn có không ít thời gian, vẫn có thể tới thần điện cấp Ám Kim mấy lần, có điều lần này hắn là để vì huyết mạch và Thần Tinh, đã tiêu tốn không ít thời gian, hiện giờ mục tiêu đã đạt thành, tất nhiên không cần thiết phải ở lại, mau chóng xử lý nhiệm vụ Băng Phôi Chi Khải mới là quan trọng nhất, bằng không đến dã ngoại, hắn sẽ bị thú nhân dị hoá nhìn chằm chằm, không làm được gì, ảnh hưởng nghiêm trọng tới kế hoạch sau này của hắn.
Mà theo một đạo bạch mang lấp lánh, Thạch Phong cũng biến mất trước cửa lớn của thần điện Thế Giới Phong.
Tinh Nguyệt Vương Quốc, Bạch Hà Thành.
Khi Thạch Phong mở mắt ra, đã xuất hiện trong đại sảnh truyền tống của Bạch Hà Thành.
Vừa nhìn một cái, phát hiện so sánh với mấy ngày trước, hiện giờ người chơi tới Bạch Hà Thành lại nhiều hơn, trong đó người chơi thương nhân qua lại rõ ràng gia tăng không ít, hơn nữa ở Bạch Hà Thành trừ người chơi thương nhân tăng nhiều, ngay cả đoàn mạo hiểm của nổi danh của đế quốc và vương quốc khác cũng nhiều hơn.
Tuy chỉ mấy ngày không trở lại Bạch Hà Thành, bởi vì tọa kỵ dần dần đã bắt đầu phổ cập, cấp bậc của người chơi trên đường rõ ràng cũng đề thăng không ít, người chơi cấp 45 đã không phải số ít, thậm chí còn có thể nhìn thấy không ít người chơi tự do cấp 46 thậm chí cấp 47.
Trên đường vốn chỉ có người chơi cao thủ mới có tọa kỵ, nhưng hiện tại không ít người chơi tiêu chuẩn tinh anh cũng có tọa kỵ, đi qua trên đường không ngừng, rất là náo nhiệt.
Có điều theo người chơi tăng nhiều,Thạch Phong cũng phát hiện không ít người chơi mặc áo choàng đen, những người chơi mặc áo choàng đen này rõ ràng rất cảm thấy hứng thú với người đeo kí hiệu Linh Dực Công Hội, lờ mờ mang theo một tia sát khí, hơn nữa thành viên của Linh Dực Công Hội nhìn thấy cũng rất cảnh giới, giống như tùy thời ở vào trạng thái chiến đấu vậy.
Ngay khi Thạch Phong đang kỳ quái trước bầu không khí quỷ dị trên đường, Thủy Sắc Sắc Vi cũng trực tiếp liên hệ tới.
- Hội trưởng, ngươi cuối cùng cũng ra rồi.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Thạch Phong, vẻ mặt có chút kích động.