Có điều muốn quét được thứ này không dễ dàng gì, chỉ có kích sát BOSS cấp lĩnh chủ trong quặng mỏ mới có xác suất rơi ra.
So sánh với lần trước, lượng giao dịch lần này cực lớn, Thư Sinh Đàm Tiếu ước chừng đã chuẩn bị hơn hai ngàn bộ Kiên Cố Thạch, còn có ba trăm bộ tinh thiết, bốn trăm bộ quặng bạc, hai trăm bộ quặng Bí Ngân, lại có một trăm bộ kim khoáng mà Tinh Nguyệt Vương Quốc hiện tại cũng không có.
Đây là cần nhân lực và vật lực lớn cỡ nào mới có thể kiếm được nhiều thứ như vậy.
Đây là thực lực của công hội nhất lưu, không phải công hội bình thường có thể so sánh.
- Được, đây là thứ mà lần trước Thủy Sắc tiểu thư yêu cầu, trừ những khoáng thạch này, cộng thêm giá tăng 30% mà ngươi nói, tổng cộng đưa ta một ức hai ngàn vạn điểm tín dụng là được.
Thạch Phong lấy ra một tờ giấy đã được hệ thống mã hóa đặt lên bàn, đây là tin tức mà chỉ có người chỉ định mới có thể nhìn thấy, người ngoài bất kể là dùng biện pháp gì cũng không thể nhìn thấy được.
Nghe thấy một ức hai ngàn vạn điểm tín dụng, Thư Sinh Đàm Tiếu ngây người, hồng trà uống đến bên miệng cũng thiếu chút thì phun ra, tay run run để chén trà xuống.
- Một ức hai ngàn vạn điểm tín dụng vì phần thông tin đã được mã hóa này?
Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn phong thư màu trắng trên bàn, sắc mặt muốn khó coi bao nhiêu có khó coi bấy nhiêu, lập tức hai mắt đang híp lại đột nhiên mở ra, nhìn chằm chằm Thạch Phong, trong ánh mắt đầy hàn ý, lạnh lùng nói.
- Hắc Viêm đại sư, ngươi làm thế này cũng quá đáng quá rồi, chúng ta chính là thành ý mười phần, ngươi làm như vậy là không được đâu, hay là ngươi xem thường Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta, không coi Thủy Sắc tiểu thư ra gì?
Cho dù Thư Sinh Đàm Tiếu có ngốc đến mấy cũng biết hiện tại bất kỳ giao dịch gì cũng không thể đạt tới nhận mức khủng bố đó, đó nhưng một ức điểm tín dụng, không phải một ức minh tệ, đủ để khiến người thường tiêu dao một đời, cho dù hắn cả đời cũng không kiếm ra được nhiều tiền như vậy.
Khả năng duy nhất chính là Thạch Phong đang trêu hắn, hoặc là nói nhìn ra hắn là hàng giả, có điều để ngừa vạn nhất, vẫn giơ của Thủy Sắc Sắc Vi lên.
Thạch Phong cười nhạt, hoàn toàn không để ý tới sự uy hiếp lạnh lùng của Thư Sinh Đàm Tiếu, không nhanh không chậm nói:
- Sao Thư Sinh các hạ có thể nói như vậy được, không phải ngươi đề xuất giá hơn 30% ư?
- Ta chính là hoàn toàn dựa theo ước định lúc trước, lấy ra thứ mà Thủy Sắc tiểu thư muốn, chẳng lẽ Thủy Sắc tiểu thư quên không nói với ngươi, hay ngươi căn bản là hàng giả?
Hai mắt Thạch Phong lập tức lóe ra một tia hàn mang, lớn tiếng chất vấn.
- Ngươi.
Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu đã tức tới ngứa răng.
Bởi vì Thạch Phong đã biết rõ còn giả vờ hồ đồ, nhưng hắn lại không thể nói rõ.
- Hắc Viêm đại sư, ta đương nhiên là Thủy Sắc tiểu thư mời tới, xin ngươi đừng thăm dò ta, Thủy Sắc tiểu thư căn bản chưa từng đáp ứng chuyện này.
Thư Sinh Đàm Tiếu cũng không ngu, cho rằng đây là Thạch Phong đang thăm dò, lập tức bình tĩnh lại.
- Thăm dò, ta thăm dò ngươi làm gì?
Thạch Phong cười nói.
- Ta chính là rất nghiêm túc, ngay cả ước định quan trọng như vậy mà Thủy Sắc tiểu thư cũng không nhắc tới, mà ngươi cũng không biết, xem ra người quả thật là hàng giả, vậy thì thực sự xin lỗi, giao dịch đến đây là kết thúc.
Nói xong Thạch Phong đứng lên, chuẩn bị xoay người rời khỏi.
Lần này thì Thư Sinh Đàm Tiếu cũng hỗn độn rồi, đã không phân biệt được rõ Thạch Phong đang nói thật hay nói đùa, ban đầu còn tưởng rằng là Thạch Phong đang giở trò, muốn lừa hắn, nhưng hiện tại nhìn thì có vẻ không phải.
- Chẳng lẽ ta đã đoán sai, thứ bọn họ thực sự muốn giao dịch, không ngờ đúng là tin tức này?
Thư Sinh Đàm Tiếu cảm thấy đầu đã không đủ dùng, hoàn toàn không không đoán ra được ý đồ của Thạch Phong.
Lúc trước còn hứng thú dạt dào, hiện tại lại lạnh lùng muốn rời khỏi, rốt cuộc muốn thế nào?
Lợi ích mà Thủy Sắc Sắc Vi từng giao dịch mang đến, hắn biết rất rõ, nếu mỗi lần giao dịch đều có lợi ích lớn như vậy, có thể một mực duy trì, như vậy công hội nhất lưu khác căn bản là không thể tranh phong với bọn họ, đã định trước bọn họ sẽ trở thành bá chủ của một quốc gia.
Chỉ là lợi ích mà đứng đầu một thành mang đến cũng có thể khiến các tập đoàn tài chính lớn cấp thế giới đó bơm vốn, đừng nói là mấy ức, cho dù là trăm ức cũng có khả năng, nếu trở thành bá chủ của một quốc gia, vậy sẽ có thể được hơn mười tập đoàn tài chính lớn tư, điểm tín dụng kiếm được là không thể tưởng tượng, một ức điểm tín dụng trước mắt căn bản không tính là gì.
Có điều một ức điểm tín dụng cũng không phải con số nhỏ, hơn nữa khoáng thạch ở trước mắt là bọn họ hao hết tâm lực mới có được, đưa hết cho Thạch Phong, bọn họ chính là rất thiệt.
Thậm chí có thể dùng đến từ thương cân động cốt để hình dung.
Đương nhiên nếu thực sự có lợi ích lớn như vậy, đối với Hoàng Hôn Hồi Hưởng cũng là một đề thăng to lớn, một phát trở thành bá chủ của vương thành.
Nhưng Thư Sinh Đàm Tiếu căn bản không đoán được tâm tư của Thạch Phong, không biết Thạch Phong có thành ý hợp tác hay không, với thân phận của hắn là không dám đi cược.
- Hắc Viêm đại sư, xin chờ một chút, có thể là Thủy Sắc tiểu thư quên, ta hỏi nàng đã, nếu không có vấn đề, một ức hai ngàn vạn điểm tín dụng và những tài liệu này đều là của ngươi.
Thư Sinh Đàm Tiếu quyết định cứ ổn định Thạch Phong trước, sau đó báo cáo cho cấp trên, để cấp trên quyết định, như vậy hắn sẽ không có bất kỳ trách nhiệm gì.