Điều này quả thực khiến hắn sắp điên rồi.
Mà Vô Thanh Đao Khách Du Tử Bình là đối thủ của Nhất Tiêu Độc Táng thì càng đánh càng hưng phấn, bởi vì hắn chưa từng cảm thấy đã như vậy, vũ khí ma lực bậc hai và Ma Quang Sáo Trang cấp 50, khiến hắn trên thuộc tính cơ bản hoàn toàn chiếm ưu thế, có đôi khi đột nhiên bùng nổ một chút lực lượng của vũ khí ma lực, cũng có thể khiến cho Nhất Tiêu Độc Táng không kịp trở tay.
Mặt khác, Du Tử Bình thông qua chiến đấu với cao thủ sớm đã bước vào Nhập Vi như Nhất Tiêu Độc Táng, phát hiện ra rất nhiều chỗ thiếu xót trong chiến đấu của mình, nếu không phải dựa vào thuộc tính cơ bản và vũ khí ma lực bậc hai, sợ rằng sớm đã bị Nhất Tiêu Độc Táng tiêu diệt rồi.
- Hội trưởng, người người này của Linh Dực Công Hội quá mạnh, chúng ta tiêu hao như vậy, chỉ sợ không đợi đại quân tà thú tới, chúng ta đã bị tiêu diệt trước rồi.
Vụ Hà cũng lâm vào khổ chiến ở bên cạnh không khỏi nhìn về phía Nhất Tiêu Độc Táng, rất sốt ruột chat riêng.
Nhất Tiêu Độc Táng nghe thấy Vụ Hà nói như vậy, liếc từng thành viên Hắc Thủy đang không ngừng bị tiêu diệt một cái, sát cơ trong lòng đã lạnh thấu xương, nhưng một loại cảm giác bất lực cũng đột nhiên sinh ra.
Mà khi Nhất Tiêu Độc Táng đang muốn nói gì đó, một đạo hắc ảnh đột nhiên xuyên qua trung tâm chiến trường, tốc độ nhanh tới mức khiến cao thủ Hắc Thủy đang chiến đấu ở đây đều không kịp phản ứng, lại thấy một đạo thanh mang lấp lánh, lập tức là tiếng người ngã xuống đất, nơi đi qua giống như tử thần hàng lâm, không có một thành viên Hắc Thủy nào có thể sống sót.
- Hắc Viêm.
Nhất Tiêu Độc Táng không khỏi gầm lên một tiếng, trong lòng hâm mộ và ghen tị không sao diễn tả được đối với đạo hắc ảnh này.
Rõ ràng Linh Dực Công Hội không có bất kỳ bối cảnh và hậu trường gì, chỉ là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nhưng cao thủ trong công hội lại người này lợi hại hơn người kia, ví dụ như đám cao thủ Hỏa Vũ, Kiếm Ảnh, Phi Ảnh, Khả Nhạc, Tử Yên Lưu Vân, Bán Hạ Khuynh Thành lúc trước đều là chưa từng nghe nói tới, cho dù là công hội siêu cấp cũng cầu còn không được, nhưng lại đều hội tụ ở Linh Dực Công Hội.
Trừ những cao thủ nổi danh của Linh Dực Công Hội này ra, Cuồng Chiến Sĩ nhỏ đang chiến đấu với hắn cũng có tiềm lực cực lớn.
Hắn thật sự nghĩ không thông, vì sao nhiều cao thủ lợi hại vô danh như vậy đều hội tụ ở Linh Dực Công Hội, mà hắn thì có thế nào cũng không cầu nổi được một vị.
Mà ngay khi Nhất Tiêu Độc Táng gầm lên xong, Thạch Phong ở trên chiến trường cũng cũng đột nhiên biến mất.
Chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Nhất Tiêu Độc Táng.
- Nhất Tiêu Độc Táng! Thời đại của ngươi kết thúc rồi.
Thạch Phong nói xong, Thánh Kiếm Thí Lôi từ trên cao hạ xuống.
Tuy Nhất Tiêu Độc Táng thân là nghề nghiệp bậc hai phản ứng cũng rất nhanh, nhưng sự xuất hiện của Thạch Phong quá đột nhiên, cho dù sau khi có phản ứng ngay lập tức muốn dùng ra kỹ năng đào thoát của Du Hiệp để rời xa, nhưng ở trước mặt cấm kỹ bậc hai Thuấn Khai, vẫn là chậm một bước.
Chỉ một kiếm mà thôi, điểm sinh mệnh cao tới hơn năm vạn cũng về không.
Trên chiến trường Hỗn loạn, theo Nhất Tiêu Độc Táng ngã xuống đất một cách không cam tâm, rơi ra một thanh trường cung băng lam, thành viên Hắc Thủy Công Hội đang chiến đấu ở xung quanh cũng đều sững sờ, nhìn chằm chằm Thạch Phong đứng bên cạnh Nhất Tiêu Độc Táng.
Không thể tin được một nghề nghiệp bậc hai ở trạng thái đầy máu lại bị tiêu diệt như vậy.
Tức khắc một cỗ hàn ý lan khắp toàn thân.
Nghề nghiệp bậc hai cũng không cản được một kiếm của Thạch Phong, nghề nghiệp bậc một như bọn họ thì càng không cần phải nói.
- Hắc Viêm.
Hỏa Vẫn ở xa xa nhìn Thạch Phong, sắc mặt trầm thấp không sao diễn tả được.
Hắn tự nhận trình độ tuyệt đối là xếp hàng đầu trong Hắc Thủy Công Hội, ở trong công hội người có thể khiến hắn chịu phục là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng đối mặt với một kiếm Thạch Phong chém ra, cho dù là hắn cũng không có tự tin có thể ngăn cản được.
Một kiếm này quá nhanh, loại nhanh này không phải là nhanh của tốc độ kiếm, mà là nhanh của tốc độ phản ứng thần kinh và gia tốc đến tốc độ nhanh nhất.
- Tất cả mọi người rút.
Hỏa Vẫn thở dài một hơi, lập tức hạ lệnh.
Hiện giờ bởi vì một kiếm kinh diễm này của Thạch Phong, thành viên Linh Dực ở đây đều có được cổ vũ cực lớn, khí thế và chiến lực lại được đề thăng, ngược lại khí thế và chiến lực bên bọn họ là càng lúc càng yếu, kết quả đã rất rõ ràng, chiến đấu tiếp cũng chỉ là tăng thêm thương vong mà thôi.
Theo Hỏa Vẫn hạ chỉ lệnh xong, người của Hắc Thủy cũng lập tức giải tán, mà người của Linh Dực thì dưới sự chỉ huy của Thủy Sắc Sắc Vi và Bạch Khinh Tuyết trận thừa thắng xông lên mở rộng chiến quả.
Mục Sư Viêm Huyết nhìn thấy tình huống không tốt, cũng không dám ở lâu, trực tiếp triệu hồi ra hơn hai mươi con tà ma cấp đại lĩnh chủ để tranh thủ thời gian đọc quyển trục truyền tống cho mình.
Đối với kết quả của lần chiến đấu này, thật sự vượt xa dự đoán của hắn.
Vốn tưởng rằng mười con tà ma đại lĩnh chủ cao cấp là có thể giết cho Linh Dực Công Hội không kịp trở tay, nhưng không ngờ trong Linh Dực Công Hội lại xuất hiện nhiều quái vật như vậy, áp chế được cả mười tà ma đại lĩnh chủ cao cấp.
- Linh Dực Công Hội! Chờ xem, ta sớm muộn gì cũng sẽ khiến các ngươi phải trả một cái giá cực đắt.
Viêm Huyết nhìn chằm chằm thành viên Linh Dực đang xông tới, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh.
Hắn là Tà Thần Sứ Đồ, không phải là công hội, chỉ cần hắn không bị bắt, thủy chung vẫn có cơ hội Đông Sơn tái khởi.