Lập tức Viêm Huyết để hơn hai mươi con đại lĩnh chủ ngăn cản thành viên Linh Dực đang giết tới, bản thân thì lấy ra quyển trục truyền tống bắt đầu đọc.
Thời gian đọc quyển trục truyền tống tới Tà Thần Điện là mười lăm giây, so với quyển trục trở về thành bình thường thì thời gian dẫn dắt ngắn hơn không ít, dùng lực lượng của hơn hai mươi con tà ma cấp đại lĩnh chủ, muốn tranh thủ chút thời gian này thực sự là quá dễ dàng.
Nhưng khi Viêm Huyết đọc tới giây thứ bảy, dư quang ở khóe mắt đột nhiên nhìn thấy cách bên trái không xa có một đạo thân ảnh chậm rãi tiến về phía hắn.
Mà đạo thân ảnh này chính là Thạch Phong.
Viêm Huyết nhìn Thạch Phong đi tới, trong lòng không khỏi căng thẳng, tuy hai người bọn họ cách nhau khoảng hai trăm mét, nhưng loại cảm giác này giống như là bị tử thần nhìn chằm chằm vậy.
- Nhanh lên.
- Ta phải mau chóng rời khỏi nơi này.
Thời gian dẫn dắt trôi qua từng giây, mà Viêm Huyết lần đầu cảm thấy thời gian dẫn dắt của quyển trục truyền tống là dài như vậy.
Thạch Phong nhìn thì chậm chạp, kì thực tốc độ lại cực nhanh, chỉ trong ba bốn giây ngắn ngủi, cự ly đã bị kéo gần đến trăm mét, Viêm Huyết không có cách nào, đành phải phân ra năm sáu con tà ma đi ngăn cản cầm chân Thạch Phong.
Chỉ thấy năm sáu tà ma đại lĩnh chủ xông tới trước người Thạch Phong, từng đạo móng sắc kèm theo sương mù màu xám đột nhiên bổ xuống, nhưng bất kể những tà ma cấp đại lĩnh chủ này liên thủ công kích thế nào, đều bị Thạch Phong tùy ý né tránh, hoàn toàn không thể ngăn cản bước chân của Thạch Phong.
Mắt thấy thời gian dẫn dắt chỉ còn lại hai giây cuối cùng, Thạch Phong vẫn cách hơn ba mươi mét, Viêm Huyết không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
- Hắc Viêm! Chúng ta cứ chờ xem.
Dưới cự ly này, trừ khi Thạch Phong còn có thể dùng ra một chiêu lúc trước, bằng không căn bản là không thể đi tới trước người hắn.
Nhưng một giây tiếp theo lại thấy xung quanh đột nhiên biến thành một mảng u ám, ma lực khởi động Ma Pháp Truyền Tống Trận dẫn động trong nháy mắt liền đóng băng, ma pháp trận cũng bắt đầu dần dần tán loạn.
- Không! Tại sao lại như vậy?
Viêm Huyết nhìn quyển trục truyền tống đã không thể sử dụng, trong ánh mắt lóe lên vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng.
Còn không chờ Viêm Huyết có phản ứng, Thạch Phong cũng đã vượt qua tà ma cấp đại lĩnh chủ, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Viêm Huyết.
- Chờ xem á?
Thạch Phong nhìn Viêm Huyết mặc áo choàng đen, quấn băng vải, thản nhiên cười nói,
- Vậy ngươi phải đợi được cơ.
- Hắc Viêm! Các ngươi hiện tại đang ở trong vòng vây của đại quân tà thú, nếu ngươi tiêu diệt ta, Thú Hoàng sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.
Viêm Huyết nhìn Thạch Phong mặt mày tươi cười, rất kiêng kị nói,
- Nếu các ngươi muốn sống sót rời khỏi, cũng chỉ có thể dựa vào ta.
Đối với thủ đoạn của Thạch Phong, hắn là biết rất rõ, dẫu sao lúc trước hắn đã tận mắt thấy một vị Tà Thần Sứ Đồ bị Thạch Phong bắt tới Tà Thần Điện, đối với những Tà Thần Sứ Đồ như bọn họ mà nói, tới Chiến Thần Điện cũng đại biểu cho tất cả đều kết thúc.
Hiện tại hắn cũng hối hận vô cùng, sớm biết vậy, hắn không nên đi theo Nhất Tiêu Độc Táng tự mình tới đây, hiện tại bị cấm ma, muốn đào tẩu từ trong tay Thạch Phong, cơ hồ là chuyện không thể, hy vọng duy nhất để sống sót chính là đại quân tà ma và tà thú của Thú Hoàng.
Tuy người của Linh Dực rất mạnh, nhưng đối mặt với hơn mười vạn đại quân tà ma và tà thú, vẫn chỉ có đường chết.
Mà có thể kích sát Hắc Thủy Công Hội thành như vậy, không cần nói cũng biết đều là hạch tâm và chủ lực tuyệt đối của Linh Dực Công Hội, nếu chết hết thì tổn thất đối với Linh Dực Công Hội là vô cùng to lớn.
- Chỉ có thể dựa vào ngươi á?
Thạch Phong không khỏi mỉm cười,
- Ngươi cũng quá đánh giá cao bản thân rồi đấy.
Tà Thần Sứ Đồ đối với Thú Hoàng mà nói chính là trợ thủ đắc lực quan trọng nhất, tiêu diệt một là mất một, lúc trước Thú Hoàng dám cắt đường lui của Linh Dực bọn họ, hắn tất nhiên là muốn cho Thú Hoàng phải đau đớn.
Nói xong Thạch Phong dùng ra Thâm Uyên Thúc Phược, trực tiếp trói Viêm Huyết lại, sau đó từ trong ba lô lấy ra nhà giam di động ngâm xướng chú ngữ.
- Hắc Viêm! Đây là ngươi đang tự tìm chết! Ta chính là Tà Thần Sứ Đồ dưới trướng Thú Hoàng, ngươi làm như vậy sẽ chỉ khiến Thú Hoàng càng muốn tiêu diệt Linh Dực Công Hội các ngươi hơn mà thôi.
Viêm Huyết nhìn Thạch Phong không chút do dự, không khỏi hoảng sợ nói.
Hắn hoàn toàn không ngờ Thạch Phong lại quả cảm như vậy.
Nếu hắn bị đưa tới Chiến Thần Điện, như vậy tất cả của hắn đều kết thúc.
Mà ngay khi Thạch Phong muốn đưa Viêm Huyết vào nhà giam di động, bên cạnh Viêm Huyết cũng đột nhiên xuất hiện một đạo ảo ảnh, đạo ảo ảnh này là một nam tử trung niên âm lãnh, mặc trường bào sang đẹp quý phái màu xám, tay cầm gậy gỗ tỏa ra sương đen, đầu đội vương miện, tạo cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm không sao diễn tả được.
- Thú Hoàng à?
Thạch Phong nhìn nam tử trung niên này, chỉ nghĩ tới được một người, đó chính là Thú Hoàng, có điều vẫn không quá xác định, dẫu sao hắn cũng chưa từng thấy bộ dạng chân chính của Thú Hoàng, lúc trước khi Thú Hoàng hành động đều ẩn tàng dung mạo.
- Đúng vậy, ta chính là Thú Hoàng, đây lần thứ hai chúng ta gặp mặt.
Thú Hoàng thản nhiên cười nói,
-Ta cũng không nói nhiều, ngươi thả Viêm Huyết, giao ra Tà Thần Chi Nhãn ngươi có được, ta thả cho Linh Dực các ngươi rời khỏi Thú Nhân Đế Quốc, bằng không ngươi và các thủ hạ của ngươi, một người cũng đừng hòng rời khỏi Thú Nhân Đế Quốc, linh hồn của các ngươi đều sẽ hóa thành tế phẩm để tà ma trưởng thành.