Mà sáu người của tiểu đội Ngốc Thứu căn bản không làm ra bất kỳ ngăn cản gì, trực tiếp dùng ra thời gian vô địch ngắn ngủi của Tật Phong Bộ để ngăn cản kiếm kỹ của Thạch Phong.
Tức khắc dưới chân Thạch Phong hình thành một ma pháp trận, trọng lực khủng bố tác dụng lên trên người Thạch Phong, ngay sau đó từng sợi xích trói lên người Thạch Phong, khiến thuộc tính của Thạch Phong giảm xuống 60%, tốc độ công kích và di động giảm xuống 60%, hơn nữa hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, ngoại giới bất kể là ma pháp công kích hay là ma pháp trị liệu đều có thể có tác dụng trong ma pháp trận.
- Chết đi.
Lúc này Đao Thủ đột nhiên xuất hiện phía sau Thạch Phong, kỹ năng bùng nổ khai hỏa toàn bộ, hai thanh chủy thủ trong tay trực tiếp đâm về phía Thạch Phong.
Mà tiểu đội Ngốc Thứu xung quanh cũng dùng ra kỹ năng bùng nổ, đồng thời cũng dùng ra kỹ năng công kích mạnh nhất Ảnh Sát đối với Thạch Phong.
Bởi vì tốc độ và thuộc tính của Thạch Phong đều giảm mạnh, cự ly lại gần như vậy, đột nhiên như vậy, căn bản không kịp phòng ngự, tất cả công kích đồng thời đánh lên trên người Thạch Phong.
- Đoàn trưởng.
Nhạn Á nhìn Thạch Phong bị đánh trúng trong ma pháp trận, trên mặt đầy vẻ lo âu.
Một Thích Khách bậc hai và sáu gã Thích Khách bậc một bùng nổ toàn lực, cho dù là Thạch Phong mở ra Thiên Long Chi Lực chỉ sợ cũng không cản được.
- Cuối cùng cũng chết rồi.
Lãnh Phong Chử Hỏa nhìn Thạch Phong bị đánh trúng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thạch Phong vừa chết, người khác của đoàn mạo hiểm Tu La chỉ là thịt cá trên thớt gỗ, hơn nữa tiêu diệt Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La Thạch Phong này, ít nhiều cũng coi như là không uổng với sự hy sinh của nhiều thành viên Hắc Tạp Đế như vậy.
Tuy Lãnh Phong Chử Hỏa thở phào nhẹ nhõm, nhưng bảy người Đao Thủ ở trong ma pháp trận lại vẫn sắc mặt ngưng trọng nhìn Thạch Phong.
Bởi vì vũ khí trong tay bọn họ căn bản không đánh trúng Thạch Phong, mà là bị một tầng lồng phòng hộ ngăn cản, khiến tất cả công kích của bọn họ đều bị lồng phòng hộ hấp thu.
- Thuật ám sát rất Lợi hại, thiếu chút nữa thì ta tưởng mình chết rồi.
Thạch Phong nhìn đám người Đao Thủ, hắn đã mở ra Hư Không Hộ Thuẫn, lúc này Hư Không Hộ Thuẫn đã tiêu hao hơn ba thành thương tổn, nếu không có Hư Không Hộ Thuẫn để giữ mạng, hắn tuyệt đối sẽ bị thuấn sát.
- Hộ thuẫn mà thôi, ta không tin hộ thuẫn này có thể một mực kéo dài mãi.
Đao Thủ nhíu mày, quỹ tích của chủy thủ trong tay biến đổi, lại tấn công về phía Thạch Phong, mà sáu người khác thì thống nhất phát động công kích, bảy người căn bản là bất vi sở động, bất chấp tất cả phát động công kích điên cuồng về phía hộ thuẫn.
Ở trong ma pháp trận thuộc tính cơ bản của bọn họ là hơn xa Thạch Phong, về phần tốc độ cũng nhanh hơn Thạch Phong, mà cái thứ hộ thuẫn này, thương tổn có thể hấp thu là vô cùng có hạn, chỉ cần phá được hộ thuẫn, Thạch Phong vẫn phải chết.
Từng đạo quang mang lấp lánh, vô số đao ảnh và kiếm ảnh giống như mưa trút xuống hộ thuẫn.
Đối mặt với công kích liên hợp của bảy người, Thạch Phong dùng ra quỹ tích kiếm để ngăn cản, mỗi khi ngăn cản một lần Thạch Phong đều cảm thấy cánh tay run lên, chỉ luận lực lượng thì đích xác không bằng bảy người, mà công kích liên hợp của bảy người, với tốc độ công kích của hắn căn bản là không kị ngăn cản toàn bộ, năng lượng của Hư Không Hộ Thuẫn đang không ngừng bị tiêu hao.
Sáu thành... Năm thành... Ba thành...
Mắt thấy Hư Không Hộ Thuẫn sắp bị phá, đoàn mạo hiểm Tu La ở bên kia bởi vì nguyên do trải qua thời gian dài, nhân số tử vong càng lúc càng nhiều, Thạch Phong thở dài, trực tiếp dùng ra Kiếm Nhận Giải Phóng,lập tức khí thế đột nhiên tăng lên.
Trong nháy mắt bảy người Đao Thủ chạm đến Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay Thạch Phong, cảm thấy toàn bộ cánh tay đều tê liệt, trong nháy mắt bảy người toàn bộ bị đánh lui, va lên trên tấm chắn ma pháp, kích ra từng gợn sóng.
- Sao lực lượng của hắn lại trở nên mạnh hơn rồi?
Đao Thủ nhìn Thạch Phong ngạo nghễ đứng đó, trong ánh mắt có thêm một tia ngưng trọng, hoàn toàn không thể lý giải được vì sao thuộc tính của Thạch Phong lại đột nhiên tăng vọt một đoạn lớn.
Có điều Thạch Phong cũng không cho đám người Đao Thủ quá nhiều thời gian để suy nghĩ, trực tiếp chủ động nghênh đón.
Đích kiếm ảnh như quang như điện trong nháy mắt đã bao phủ về phía đám người Đao Thủ.
Kiếm quang của Thạch Phong nhanh đến mức khiến người chơi nghề nghiệp bậc hai cũng không thể dùng mắt thường để bắt giữ, tuy bảy người Đao Thủ là Thích Khách, trên tốc độ tuyệt đối là xếp hạng nhất trong tất cả nghề nghiệp, nhưng đối mặt với Thạch Phong lúc này, cũng ứng phó không nổi, toàn là dùng bản năng giống như dã thú để ngăn cản kiếm của Thạch Phong.
Lúc này bảy người đều cảm thấy lực lượng của mình đã phát huy tới đỉnh phong trong đỉnh phong.
Nhưng mỗi khi chủy thủ và đoản kiếm trong tay chạm đến lợi kiếm, lực trùng kích đáng sợ trên lợi kiếm lại truyền đến cánh tay, tiếp theo khiến thân thể không nhịn được mà thối lui về phía sau, cho tới khi không thể cản được lợi kiếm đâm tới, bảy người Đao Thủ đều dùng ra kỹ năng giữ mạng biến mất, kháng công kích của Thạch Phong, sau đó dùng ra một kích liều mạng với Thạch Phong.
Trong nháy mắt hộ thuẫn trên người Thạch Phong vỡ vụn, khiến điểm sinh mệnh của Thạch Phong giảm xuống một chút.
Nhìn thấy hy vọng, bảy người Đao Thủ lại muốn dùng ra một kích liều mình, không tiến hành phòng ngự, chỉ tiến hành công kích với Thạch Phong, mắt thấy sắp đánh trúng Thạch Phong, đột nhiên Thạch Phong lại một hóa thành hai.
Huyễn Ảnh Sát!
Bảy người Đao Thủ sửng sốt, có điều vẫn tranh thủ thời gian vô địch ngắn ngủi, hung hăng đâm về phía hai Thạch Phong.