Công kích bị phân tán, cộng thêm Thạch Phong vốn là thủ cao máu nhiều, công kích của bảy người, căn bản không thể tiêu diệt được hai Thạch Phong.
Cho tới khi thời gian vô địch biến mất, hai Thạch Phong đồng thời dùng ra Kiếm Quang Hư Ảnh, có tới hai mươi đạo kiếm quang bay múa, ở trong ma pháp trận không gian nhỏ hẹp không thể né tránh này, năm người trong bảy người Đao Thủ đã lập tức bị tiêu diệt, sau đó hai Thạch Phong lại dùng ra Luyện Ngục Ngũ Trọng Trảm, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, chấn cho thân thể của hai người Đao Thủ còn lại run lên, hành động cũng càng lúc càng chậm chạp.
Chỉ thấy một đạo thanh mang xẹt qua.
Lần này không còn sức để ngăn cản nữa, thanh mang xuyên qua bì giáp của hai người, nặng nề va vào tấm chắn ma pháp, hai mắt trợn trừng, không thể tin được Ngốc Thứu Ngốc Thứu danh chấn các công hội lớn như bọn họ, lại bị một Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm tuyệt địa phản sát.
Đao Thủ vẫn muốn nói gì đó, nhưng điểm sinh mệnh đã về không, ánh mắt tan rã, hóa thành một đạo bạch quang tiêu tán, chỉ còn lại trang bị rơi ra, sau đó thì ma pháp trận vỡ vụn.
Mà tiểu đội Ngốc Thứu nổi tiếng đáng sợ trong Hắc Tạp Đế, cứ vậy bị toàn diệt.
Theo ma pháp trận phong ấn được giải trừ, người của Hắc Tạp Đế vây quét đoàn mạo hiểm Tu La nhìn tiểu đội Ngốc Thứu tiêu tán, đều không khỏi sửng sốt.
Tiểu đội Ngốc Thứu ở trong Hắc Tạp Đế chính là không ai không biết, cũng là niềm kiêu ngạo của công hội chỉ sau Thập Nhị Thiên Sát, thậm chí nếu nói tới danh khí thì còn ở trên Thập Nhị Thiên Sát, bởi vì trước đó cao tầng của công hội nhất lưu, thậm chí là cao tầng của công hội siêu nhất lưu cũng đều bị tiểu đội Ngốc Thứu tiêu diệt.
Càng đừng nói lần động thủ này còn có Đao Thủ, Thích Khách xếp thứ nhất trong Hắc Tạp Đế bọn họ dẫn đội.
Không tiêu diệt được Thạch Phong thì cũng thôi, nhưng chiến đấu trước sau mới chỉ hơn mười giây, lại đã bị toàn diệt.
- Thế cũng không chết à?
Lãnh Phong Chử Hỏa nhìn chằm chằm Thạch Phong đang nhặt vật phẩm rơi ra, trong ánh mắt mang theo một tia hoảng sợ, tuy sớm Thạch Phong rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh như vậy, lập tức cắn răng hô,
- Tất cả mọi người ở Phụ cận nghe lệnh, bất chấp mọi giá lưu lại Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La cho ta, át chủ bài của hắn đã không còn, quyết không thể để hắn trốn thoát! Ai có thể kích sát hắn! Thưởng bốn kiện trang bị Tinh Kim cấp 50 hoặc là một thanh vũ khí Ám Kim cấp 50.
Thực lực như vậy, để để mặc cho hắn phát triển, tương lai tuyệt đối sẽ là một họa hại, chỉ có hiện tại tiêu diệt một lần, khiến Thạch Phong tổn thương nguyên khí, mới có thể quấy rầy tiết tấu phát triển của Thạch Phong, hơn nữa ở dã ngoại muốn vây quét người chơi là rất phiền, lần này là vì Thạch Phong không có phòng bị, lần sau thì sẽ không cơ hội tốt như vậy nữa.
Hơn nữa thuộc tính của Thạch Phong hiện tại đột nhiên tăng vọt, khẳng định là không chống đỡ được bao lâu nữa, chỉ cần sống qua đoạn thời gian này, thắng lợi chính là của bọn họ.
- Giết.
Người của Hắc Tạp Đế nghe thấy treo thưởng của Lãnh Phong Chử Hỏa, mắt ai nấy đều đỏ rực, vũ khí Tinh Kim cấp 50 ở trong công hội là vô cùng hiếm có, càng đừng nói là vũ khí cấp Ám Kim, nếu có thể có được một thanh, tuyệt đối có thể khiến chiến lực của bọn họ có được đề thăng trên diện rộng.
Lập tức lại thấy thành viên ở chung quanh Thạch Phong không đi đối phó đoàn mạo hiểm Tu La nữa mà đều đánh tới Thạch Phong.
Khoảng mấy chục nghề nghiệp cận chiến đồng thời vây về phía Thạch Phong, dùng ra từng kỹ năng ma pháp, chỉ thấy Thạch Phong đột nhiên vung ra Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay.
Hoán Lôi!
Lập tức lấy Thạch Phong làm trung tâm, vô số lôi đình khuếch tán ra, dưới lực lượng cuồng bạo của song bạo phát, tất cả người chơi xông lên đều bị thuấn sát, để lại một vết cháy trên mặt đất, trực tiếp khiến thành viên của Hắc Tạp Đế đang hai mắt đỏ rực không khỏi bình tĩnh lại, ai nấy đều dừng chân.
- Quả nhiên vẫn là người vẫn quá nhiều à?
Thạch Phong không quan tâm tới thành viên Hắc Tạp Đế đã dừng lại, ánh mắt quét về phía đoàn mạo hiểm Tu La đã rơi vào giằng co, tuy có đề thăng và trấn áp của Phúc Âm Chi Hoàn, nhưng đối mặt với nhân số bất lợi, hiện tại nhân số còn lại đã không tới một nửa, lập tức Thạch Phong lại nhìn về phía rừng rậm băng tuyết cách khoảng hơn một ngàn mét,
- Xem ra chỉ có thể liều một chút thôi.
Đúng như Lãnh Phong Chử Hỏa đoán, hắn lúc này đã tiếp cận trạng thái dầu hết đèn tắt, song trọng bạo phát là thủ đoạn cuối cùng của hắn, mở ra song trọng bạo phát chính là không phải ngươi chết thì là ta vong.
Nếu có thể xông vào trong rừng rậm, bởi vì địa hình phức tạp, cũng dễ ẩn tàng, Hắc Tạp Đế muốn phải cũng không có khả năng.
Lập tức Thạch Phong dùng ra át chủ bài cuối cùng Cấm Tuyệt Lĩnh Vực.
Đột nhiên một mảng sương mù màu xám bao phủ toàn bộ con đường phía trước Thạch Phong, một mực kéo dài kéo dài rừng rậm bị băng tuyết bao phủ.
- Chuyện gì thế, ta không thể sử dụng ma pháp nữa.
- Không đúng, ngay cả đạo cụ hình như cũng không thể sử dụng.
Thành viên của Hắc Tạp Đế ở trong Cấm Tuyệt Lĩnh Vực rất nhanh liền phát hiện vấn đề, tức khắc lâm vào một mảng khủng hoảng, dẫu sao kỹ năng ma pháp là phương thức chủ yếu người chơi dùng để chiến đấu, nếu không thể sử dụng, không khác gì dã thú bị rút đi móng vuốt và răng nanh, hơn nữa một điểm bất lợi nhất chính là không thể tiến hành trị liệu.
- Tất cả mọi người theo ta xông lên.
Thạch Phong nhìn thấy người của Hắc Tạp Đế đã lâm vào hoảng loạn, phân phó một tiếng trong kênh trò chuyện đoàn đội, lập tức xông vào trong tường người, chém một kiếm về phía MT giơ thuẫn bài ngăn cản.