- Phải chết ở đây à?
Thạch Phong nhìn Dung Nham Ma Khuyển lại nhào tới, khóe miệng mang theo một nụ cười khổ.
Để thực sự thành lập được tọa độ truyền tống, lần này hắn có chút quá mạo hiểm.
Hắn chết một lần cũng không sao, mấu chốt là trên người hắn có một số đạo cụ chỉ cần tử vong là tất rơi, loại rơi ra này không phải đơn giản là rơi ở tại chỗ, mà sau khi những vật phẩm quý giá rơi ra một đoạn thời gian sẽ tự động tiêu tán, không phải nói sau khi chết rồi thì vẫn có thể nhặt về.
Sau khi người chơi tử vong trong nửa tiếng không thể tự động phục sinh, trừ khi có người chơi sử dụng thuật phục sinh hoặc là đạo cụ đặc thù.
Thời gian nửa tiếng, vật phẩm rơi ra đã sớm biến mất rồi.
Theo móng sắc và lưỡi kiếm va chạm liên tục, điểm sinh mệnh của Thạch Phong là không ngừng giảm xuống.
80%... 70%... 60%...
Cho dù là Hư Vô Chi Bộ ở trước mặt ba con Dung Nham Ma Khuyển cảm giác cực kỳ nhạy bén mà nói căn bản cũng không có tác dụng, trực tiếp nhào tới chính là một trảo, bằng không chính là cắn xé.
- Sao hội trưởng vẫn chưa ra?
Thủy Sắc Sắc Vi sớm đã rời khỏi hẻm núi nhìn hẻm núi chỗ có quái vật dung nham, kỳ quái hỏi.
- Dựa vào lực lượng của hội trưởng chắc không có chuyện gì đâu, dẫu sao hội trưởng toàn lực ứng phó cũng có thể chống đỡ quái vật truyền kỳ.
Hắc Tử nói.
- Đã lâu như vậy rồi, hơn nữa lúc trước chính là ba con Dung Nham Ma Khuyển, ta vẫn cứ vào xem thử.
Hỏa Vũ cũng lo lắng nói.
- Ta cũng đi.
Lúc này Phi Ảnh cũng đi theo.
Mà ở trong động quật, Thạch Phong nhìn Dung Nham Ma Khuyển đã hình thành thế giáp công và điểm sinh mệnh còn lại không nhiều của mình, hơi cười khổ.
Cho dù sử dụng song trọng bạo phát, khiến hắn tạm thời có lực lượng chống lại truyền kỳ bậc bốn, đối mặt với một con Dung Nham Ma Khuyển còn có thể đào tẩu, nhưng ba con Dung Nham Ma Khuyển lại phối hợp kín kẽ, khiến hắn vẫn cách cửa động quật thủy chung không thể tiếp cận cự ly trăm mét.
Tuy muốn sử dụng quyển trục ma pháp hoặc là quyển trục kêu gọi, nhưng tốc độ của ba con Dung Nham Ma Khuyển quá nhanh, căn bản không cho hắn một chút cơ hội.
Mắt thấy thời gian duy trì của song trọng bạo phát đã càng lúc càng ít, sắp lâm vào tuyệt vọng, điên cuồng tra tìm trong ba lô xem có thứ gì có thể ứng đối hay không, đột nhiên phát hiện một thanh trường kiếm gãy một mực ngủ say trong không gian ba lô.
Kiện vật phẩm này chính là Di Sản Tà Thần, bảo kiếm Tà Thần Sứ từng dùng.
Nhìn Dung Nham Ma Khuyển lao tới, Thạch Phong cắn răng, trực tiếp lấy ra Di Sản Tà Thần, rót lực lượng của bản thân vào trong đó.
So sánh với tổn thất toàn thuộc tính, chắc chắn vật phẩm rơi ra sau khi hắn chết là quan trọng hơn.
Theo Thạch Phong rót lực lượng bản thân vào trong đó, lập tức Di Sản Tà Thần sinh ra nhịp đập, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên khuếch tán ra, trải khắp cả động quật, không gian cũng bắt đầu sinh ra chấn động, một cỗ khí tức vạn vật tử vong tràn ngập toàn bộ động quật.
Trong động quật Không gian bị đóng băng hoàn toàn, ba con Dung Nham Ma Khuyển lao về phía Thạch Phong đột nhiên đứng lại tại chỗ, nhìn chằm chằm trong tay Thạch Phong trong tay Thạch Phong, lúc này trên kiếm gãy hiện ra thần văn màu đen, bốc ra sương đen cuồn cuộn, mang tới cho mọi người một loại cảm giác vô cùng lạnh lùng và tà dị.
Mà đôi mắt nhìn kiếm gãy của Dung Nham Ma Khuyển là tràn ngập kiêng kị, giống như nhớ lại chuyện sợ hãi nào đó trong quá khứ.
- Kẻ dị đoan chết tiệt không ngờ dám bước vào nơi thần thánh này.
- Để lửa của Hỏa Thần vĩ đại tinh lọc linh hồn của ngươi đi.
Theo Thạch Phong từ trong ba lô lấy ra kiếm gãy đổi cho ma khí Thâm Uyên Giả, ba con Dung Nham Ma Khuyển giống như bị kiếm gãy kích thích vậy, hình thể đột nhiên to ra một vòng thì không nói, toàn thân trên dưới đều bốc lên hỏa diễm màu vàng đỏ.
Rõ ràng chỉ là móng vuốt của Dung Nham Ma Khuyển hạ xuống trên mặt đất nham thạch cứng rắn, mặt đất lại bắt đầu vỡ ra một cách quỷ dị, không gian xung quanh ẩn hiện kẽ nứt màu đen, giống như toàn bộ không gian đều không chịu nổi cỗ hỏa diễm này.
Hơn nữa từ trong hỏa diễm bốc ra, Thạch Phong cảm thấy uy hiếp tử vong.
Loại tử vong này không phải chỉ đơn giản là giảm cấp, bởi vì cảm giác mà những hỏa diễm này mang tới cho Thạch Phong là cường đại hơn Linh Hồn Chi Hỏa rất nhiều, hỏa diễm như vậy muốn đốt cháy linh hồn, quả thực là rất dễ dàng.
Nếu như bị Bất Hủ Chi Hồn của người chơi bị đốt cháy hết, người chơi chính là phế hoàn toàn.
Còn không chờ Thạch Phong nghĩ ra phương pháp gì, ba con Dung Nham Ma Khuyển đã cùng lúc lao về phía Thạch Phong.
Đối mặt với ba con Dung Nham Ma Khuyển lao tới, Thạch Phong đã không còn kỹ năng gì để ngăn cản, cộng thêm tốc độ của Dung Nham Ma Khuyển tăng vọt, chỉ có thể theo bản năng dùng ra quỹ tích kiếm.
Chỉ thấy vô số kiếm quang xoay quanh người Thạch Phong, ba quả cầu lửa màu vàng đỏ to lớn va chạm lên bên trên.
Rầm rầm rầm...
Hỏa quang ngút trời, mặt đất nham thạch xung quanh vỡ vụn từng tấc, toàn bộ không gian chìm trong một mảng biển lửa.
Mà trong cột lửa dâng lên đột nhiên có ba đạo thân ảnh bay ra, chính là Dung Nham Ma Khuyển, lập tức đập ra ba cái hố to, sâu khoảng hai ba mét, trên đầu bắn ra hơn ba ngàn điểm thương tổn.
Trái lại trong hỏa diễm tản đi, Thạch Phong vẫn đứng đó, chỉ là mặt đất dưới chân đã bị hỏa diễm đốt thành hư vô, hình thành một hố sâu bóng loáng như gương.
- Lực lượng mạnh quá! Đây là vũ khí Tà Thần từng dùng à?
Thạch Phong nhìn Dung Nham Ma Khuyển bị thương ở xung quanh, trong lòng thất kinh không thôi.