Kiếm gãy trong tay hắn nói thật cũng chỉ là trình độ tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết mà thôi, tuy đề thăng đối với lực lượng và lực công kích không nhỏ, nhưng cũng không nhiều như trong tưởng tượng, dẫu sao hắn vốn đã nắm giữ ma khí Thâm Uyên Giả lợi hại hơn cả vũ khí cấp Sử Thi bình thường.
Mà Dung Nham Ma Khuyển trước mắt tuyệt đối có lực lượng tiếp cận quái vật truyền kỳ cao cấp, cho dù là hắn mở ra song trọng bạo phát cũng kém hơn không chỉ một bậc, nhưng sau khi ba con Dung Nham Ma Khuyển này chạm đến kiếm gãy lại giống như chó bệnh bị rút răng và móng vuốt, hắn không cảm nhận được trùng kích mãnh liệt giống như lúc trước từ trên lưỡi kiếm.
Loại lực lượng có thể làm suy yếu lực lượng của đối phương này, tuy hắn cũng từng thấy một số, nhưng tuyệt đối không cường đại như Tà Thần chi kiếm trong tay, không ngờ ngay cả lực lượng của quái vật truyền kỳ bậc bốn cũng có thể tiến hành suy yếu trên diện rộng.
Hơn nữa còn không chỉ như vậy, vừa rồi va chạm với ba con Dung Nham Ma Khuyển, hắn cảm thấy lực lượng của mình là mạnh hơn trước kia, giống như hấp thu lực lượng của ba con Dung Nham Ma Khuyển vậy.
Ngay khi Thạch Phong đang cảm nhận kỹ lực lượng của Tà Thần Chi Kiếm, một con Dung Nham Ma Khuyển đột nhiên đứng lên, lần này không định trực tiếp xông tới nữa, mà là phát ra một tiếng gầm, hình thành một ma pháp trận tam trọng màu đỏ thẫm ở trước người.
Lập tức trong ma pháp trận bắn ra hỏa diễm nóng rực, một đạo hỏa diễm hoàn toàn phong tỏa Thạch Phong, không thể né tránh.
Đạo hỏa diễm này chính là ma pháp bậc bốn Hồng Liên Chi Tức lúc trước Dung Nham Ma Khuyển sử dụng, tài liệu không còn kháng lửa đối mặt với Hồng Liên Chi Tức đều sẽ hóa thành tro bụi.
Đối mặt với hỏa quang nóng rực này, Thạch Phong vung kiếm gãy trong tay nghênh đón.
Ầm.
Chỉ thấy hỏa quang màu đỏ thẫm ở ngay tại chỗ bị một phân thành hai, đánh nát tường đá hai bên Thạch Phong, mà bản thân Thạch Phong chỉ lui vài ba bước, trên đầu bắn ra hơn một vạn điểm thương tổn.
- Quả nhiên là vậy.
Thạch Phong nhìn Tà Thần Chi Kiếm trong tay, trong lòng rung động không sao diễn tả được.
Chỉ một thoáng, lực lượng hấp thu đã vượt qua lực lượng hấp thu lúc trước, khiến thuộc tính lực lượng của hắn lập tức đề thăng khoảng 20% thì không nói, kháng lửa của bản thân cũng đề thăng hơn 30%.
Năng lực như vậy quả thực quá khủng bố.
Làm Suy yếu đối phương, cường hóa bản thân, như vậy một yếu một mạnh, trong nháy mắt khiến cho chiến lực của hắn đề thăng không chỉ một bậc, hơn nữa khủng bố nhất là, hắn có thể cảm thấy đây vẫn chưa phải là giá trị đề thăng cực hạn của Tà Thần Chi Kiếm, tuy không thể kiểm tra thuộc tính của Tà Thần Chi Kiếm, có điều khi cầm kiếm luôn có một loại cảm giác không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng, chắc vẫn có thể tiếp tục đề thăng, chỉ cần có thể hấp thu lực lượng mạnh hơn.
Có điều đề thăng như vậy cũng không phải không có khuyết điểm, đó chính là thời gian duy trì không quá dài, mỗi lần sau khi hấp thu chỉ có thể kéo dài 10 giây ngắn ngủi mà thôi, chứ không thể một mực mang đến lực lượng đề thăng cho người chơi.
Nhưng cho dù là vậy, cũng vô cùng nghịch thiên rồi.
Rất khó tưởng tượng Tà Thần Chi Kiếm lúc này vẫn là một thanh kiếm gãy, sau khi tế hiến toàn thuộc tính cũng chỉ có thể phát huy ra một phần mười lực lượng mà thôi, nếu có thể phát huy ra 100% lực lượng, quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng sẽ lợi hại tới mức nào, chỉ sợ hắn cũng đều có thể hoàn toàn áp chế Dung Nham Ma Khuyển.
- Hiện tại chắc có thể rời khỏi rồi.
Thạch Phong nhìn hai con Dung Nham Ma Khuyển lại xông lên, liếm liếm khóe miệng, không chút khách khí nghênh đón.
Lúc trước chênh lệch thuộc tính cơ bản quá nhiều, cho dù dùng ra song trọng bạo phát cũng bị áp chế hoàn toàn, nhưng hiện tại dựa vào lực lượng của Tà Thần Chi Kiếm, có thể làm suy yếu Dung Nham Ma Khuyển cường hóa bản thân, ở trên lực lượng hắn đã mạnh hơn Dung Nham Ma Khuyển.
Ngay tức khắc hai Dung Nham Ma Khuyển xông lên đã bị kỹ xảo lực lượng của Thạch Phong đánh lệch đi, sau đó một kiếm đánh lui, cả người giống như một trận cuồng phong lao về phía cửa động quật, khiến Dung Nham Ma Khuyển căn bản không có cơ hội giữ Thạch Phong lại, chỉ cần Dung Nham Ma Khuyển tiếp cận liền bị Thạch Phong áp chế, không giống như lúc trước lực lượng lực lượng quá lớn, động chút là chấn Thạch Phong bay ngược về.
Không đến năm giây, Thạch Phong đã chạy ra khỏi động quật, ra tới bên ngoài hẻm núi, cả ngàn con quái vật dung nham đều quay đầu nhìn về phía Thạch Phong, mà ba con Dung Nham Ma Khuyển thì đuổi sát phía sau.
- Quá tốt! Hỏa Vũ tỷ, hội trưởng ra rồi.
Phi Ảnh nhìn Thạch Phong lao ra, không khỏi thở phào, nhưng rất nhanh sắc mặt liền trở nên ngưng trọng.
Bởi vì Thạch Phong hiện tại hoàn toàn bị hơn ngàn con quái vật dung nham trước mắt bao vây, phía sau lại có ba con Dung Nham Ma Khuyển cấp Truyền Kỳ, cho dù là Thích Khách bậc hai như bọn họ cũng không có chút nắm chắc giữ được mạng, càng đừng nói là Kiếm Sĩ.
- Một lúc nữa ta đi dẫn quái, ngươi chú ý sử dụng quyển trục ma pháp phòng ngự cho hội trưởng.
Hỏa Vũ nhìn mà cũng cảm thấy da đầu ngứa ran, có điều vẫn định thử triển khai cứu viện, bởi vì nàng có thể cảm thấy hỏa diễm trên người ba con Dung Nham Ma Khuyển không tầm thường, nếu thực sự bị kích sát, tuyệt không chỉ đơn giản là giảm một cấp.
Mà ngay khi Hỏa Vũ muốn xông lên trước, Thạch Phong đột nhiên giơ Tà Thần Chi Kiếm trong tay.
Đột nhiên ma lực trong toàn bộ hẻm núi đều trở nên cuồng bạo, điên cuồng ngưng tụ về phía Tà Thần Chi Kiếm trong tay Thạch Phong, dần dần kiếm gãy hóa thành giống như trạng thái sương mù, biến thành một mảng đen xì.