Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 281: Hậu Sinh Khả Uý

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 281: Hậu sinh khả uý

Trước có sói sau có hổ, bất kể là ai cũng khiến hắn không chết cũng mất một tầng da.

Không thể không nói Thạch Phong làm như vậy là quá độc ác!

- Vì sao ta lại không thể làm như vậy? Ta chỉ là bảo ngươi nói ra sự thật mà thôi, hiện tại ta chỉ muốn biết lựa chọn của ngươi là gì?

Thạch Phong cười nhạt, hoàn toàn không bận tâm tới vẻ oán độc của Hà Hữu Tài.

Sớm biết có hôm nay lúc trước cớ gì lại làm vậy.

Qua một lúc, Hà Hữu Tài hít mấy hơi rất sâu, tròng mắt chuyển động, lập tức nhìn về phía Thạch Phong với vẻ ác độc, trong lòng rõ ràng đã có đáp án.

- Muốn ta đáp ứng ngươi cũng được.

Hà Hữu Tài nói.

- Có điều ngươi phải cho ta cũng gia nhập Linh Dực Công Hội.

- Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rõ tình huống hiện tại của ngươi rồi, muốn bàn điều kiện với ta, vậy ta nói với ngươi, ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là nói ra, hai là không nói, có điều đề nghị của cá nhân ta là ngươi hãy nói ra đi, ít nhất thì hiện tại hiệu trưởng Hứa còn có thể tha cho ngươi.

Mày kiếm của Thạch Phong hơi nhíu lại, miệng nói.

- Sự kiên nhẫn của ta là có hạn, cho ngươi ba giây để suy nghĩ.

- Được, ta sẽ nói.

Rất nhanh Hà Hữu Tài đã làm ra quyết định, so sánh với Lâm Phi Long và Triệu Kiến Hoa, hắn vẫn sợ Hứa Văn Thanh hơn, bởi vì ảnh hưởng của Hứa Văn Thanh rất rộng.

Sau đó Thạch Phong theo bảo tiêu đi vào trong cao ốc, đi thang máy lên tầng ba mươi sáu.

Sự có mặt của Thạch Phong dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người.

Bởi vì sự phẫn nộ của Hứa Văn Thanh đã khiến không ít người đều biết đã xảy ra chuyện gì, cũng rất hiếu kỳ được Hứa lão gia tử mời đến là dạng người gì, cho nên đều muốn thấy một lần.

Dưới sự dẫn đường của bảo tiêu, Thạch Phong đi tới trước mặt đám người Hứa Văn Thanh.

Khi Thạch Phong bình thường không có gì đặc biệt, mặc quần áo thể thao đứng trước mắt bọn họ, tất cả mọi người không khỏi mở to hai mắt, bắt đầu quan sát kỹ Thạch Phong, muốn từ trong đó nhìn ra được một số điều khác biệt.

- Thạch Phong, sao ngươi lại ở đây?

Lâm Phi Long không khỏi kinh ngạc, vốn muốn kéo gần một chút quan hệ với Triệu Kiến Hoa, không ngờ Thạch Phong lại có thể đi vào, điều này thực sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.

- Bất kỳ việc gì cũng luôn có ngoại lệ, không phải sao?

Thạch Phong cười cười đáp lại.

- Thạch Phong, ngươi đã đến thì tốt qua, ta vốn còn muốn đi xuống tìm ngươi.

Triệu Nhược Hi nhìn thấy người tới là Thạch Phong, không khỏi cao hứng nói, nếu không phải Triệu Kiến Hoa kéo nàng, không cho nàng đi, nàng đã sớm rời khỏi Gaiai hữu hội nhàm chán này rồi.

Có điều Triệu Kiến Hoa ngồi ở bên cạnh nghe Triệu Nhược Hi nói như vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên âm trầm, lúc trước Triệu Nhược Hi dây dưa với hắn rất lâu, cứ muốn để Thạch Phong đi lên, như khi hắn nổi trận lôi đình, không ngờ kẻ bình thường này lại vẫn không từ bỏ ý định, không ngờ đúng là lên thật.

- Không phải ta đã nói với phía dưới, không cho phép hắn tiến vào rồi ư? Vì sao hắn vẫn có thể vào?

Trong lòng Triệu Kiến Hoa đầy nghi vấn, không biết Thạch Phong chính là đại biểu của Linh Dực Công Hội được Hứa lão gia tử mời đến.

- Người trẻ tuổi tới ngồi bên này, lão phu Hứa Văn Thanh, hiệu trưởng đương nhiệm của đại học Kim Hải.

Hứa Văn Thanh hơi đứng dậy nhìn về phía Thạch Phong, tự giới thiệu rất nghiêm chỉnh.

- Thạch Phong, học sinh đại tứ của đại học Kim Hải.

Thạch Phong cũng nói khẽ.

- Ngươi là học sinh của trường chúng ta? Đúng là hậu sinh khả uý, trẻ tuổi như vậy đã có thể trở thành người quản lý trung tầng của Linh Dực Công Hội.

Hứa Văn Thanh kinh ngạc nói, hắn không cho rằng Thạch Phong có địa vị cao bao nhiêu ở Linh Dực Công Hội, nhưng bình thường có thể có quyền nhận người đều là người quản lý trung tầng, chưa tốt nghiệp đại học đã có thể trở thành người quản lý trung tầng của một công hội thần bí, cái này tuyệt đối có thể xem như là người thành công trong mắt người thường, ít nhất cũng mạnh hơn tuyệt đại đa số học sinh ở đây.

Thái độ thân thiết và lời khen ngợi của Hứa Văn Thanh khiến Trần Vũ và Triệu Kiến Hoa ở bên cạnh hơi động dung, không ngờ Hứa lão gia tử lại khen ngợi một hậu bối như vậy, hơn nữa còn là một hậu bối rất bình thường, bọn họ còn hoài nghi có phải đang nghe lầm không.

Cho dù là Trương Lạc Uy tiền đồ vô lượng trong đại học Kim Hải, Hứa lão gia tử cũng chỉ từng nói không tồi mà thôi.

Tuy bọn họ giật mình người như Thạch Phong lại là người quản lý trung tầng của một công hội, nhưng thế căn bản cũng không đáng để Hứa lão gia tử phải lao sư động chúng và không tiếc lời khen như vậy, dẫu sao Hứa lão gia tử cũng là nhân vật có uy tín danh dự của thành phố Kim Hải.

Có điều Hứa Văn Thanh đánh giá cao tương lai của Thạch Phong, nhất là khí chất trầm tĩnh không một gợn sóng đó, cái này không phải là một người trẻ tuổi nên có, hoặc có thể nói là không thể có.

Nếu không phải Hứa Văn Thanh duyệt người vô số, trường kỳ thấy các loại người muôn hình muôn vẻ, Hứa Văn Thanh cũng sẽ không phát hiện ra chỗ đặc thù của Thạch Phong.

Trẻ tuổi như vậy đã được một công hội có thực lực rất mạnh chọn làm người quản lý trung tầng, chứng tỏ công hội này nhìn ra năng lực của Thạch Phong, sợ rằng không bao lâu nữa, có thể tiến vào cao tầng, cho nên Hứa Văn Thanh mới khách khí như vậy.

- Hiệu trưởng nói đùa rồi.

Thạch Phong cười cười.

Sau khi Hứa Văn Thanh hàn huyên vài câu với Thạch Phong, tầm mắt của Hứa Văn Thanh lại chuyển sang trên người Hà Hữu Tài đang nơm nớp lo sợ, lạnh lùng hỏi:

- Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?

Tuy thanh âm của Hứa Văn Thanh rất nhỏ, lại tràn ngập cảm giác áp bức, dọa cho Hà Hữu Tài không dám giấu giếm.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0