Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280: Ngũ Ma Tướng (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 280: Ngũ Ma Tướng (2)

Bởi vì trang bị tốt đều phải thu hoạch từ phó bản, một bộ phận khác là thu hoạch trong BOSS dã ngoại, BOSS dã ngoại đối với studio không có công hội mà nói thì căn bản chính là hy vọng xa vời.

Điều này khiến studio muốn kiếm tiền trong Thần Vực là rất giAnnan, cho nên những studio này đều muốn gia nhập công hội, nhất là công hội cường đại, có cao thủ đỉnh cấp dẫn dắt, hạ phó bản mới trở nên dễ dàng hơn, hơn nữa có thể học được rất nhiều kỹ xảo từ trong cao thủ trò chơi, tốt hơn tự mình đi lần mò một cách đơn thuần rất nhiều.

Linh Dực Công Hội chắc chắn là lựa chọn tốt nhất trong thành phố Kim Hải.

Bởi vì trong toàn bộ thành phố Kim Hải, không có bất kỳ một công hội lớn chính thức nào, có thể nói đây là nỗi bi ai của thành phố Kim Hải.

Nếu không phải U Ảnh tiêu tốn tiền của thôn tính rất nhiều studio, mời chào được một số người mới rất có tiềm lực, một phát trở thành công hội đứng bét tam lưu, U Ảnh cũng sẽ vẫn lạc trong Bạch Hà Thành chi tranh, đây là tính tàn khốc của Thần Vực.

- Ngũ Ma Tướng đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, chẳng lẽ bọn họ không có hứng thú với việc gia nhập Linh Dực à?

Thạch Phong đã phỏng vấn mấy trăm người, nhưng trong mấy trăm người này không ngờ không có một ai là một trong Ngũ Ma Tướng của U Ảnh.

Ngũ Ma Tướng của U Ảnh có thể nói là năm cao thủ đỉnh cấp nhất trong U Ảnh Công Hội, nếu không phải vì trình độ của U Ảnh có hạn, bọn họ cũng có thể tấn thăng thành cường giả nghề nghiệp cấp bốn trở lên.

U Ảnh Công Hội cuối cùng có thể có mười thành bang lớn, năm người này là không thể không có công.

Có thể nói Thạch Phong đến ái hữu hội này, mục đích chính yếu là để lôi kéo năm người này.

- Chẳng lẽ là bọn họ không dám tới?

Thạch Phong cảm thấy rất có khả năng, dẫu sao năm người này hiện tại vẫn lặng lẽ vô danh, chỉ là tiểu nhân vật không có tên tuổi, tất nhiên sẽ không cho rằng có thể gia nhập Linh Dực Công Hội, cho nên dứt khoát không đến, để tránh đến lúc đó lại mất mặt.

Điều này khiến Thạch Phong cảm thấy rất khó xử.

Năm người này rất có thể đang ở ngay trong hội trường ái hữu, nhưng hắn lại không tiện đi lên, làm sao mà lôi kéo được bọn họ?

Ngay khi Thạch Phong đang phiền não, đám người Hà Hữu Tài đi tới.

- Sao có thể là ngươi được?

Sau khi Hà Hữu Tài nhìn thấy người được mời là Thạch Phong, cả người giật bắn, vẻ mặt đờ đẫn.

Theo Hà Hữu Tài, Thạch Phong chỉ là một học sinh bình thường, không ngờ lại có thể khiến Hứa lão gia tử tự mình mời, chênh lệch thân phận của hai người, căn bản chính là trời và đất, hoàn toàn là người của hai thế giới khác nhau, nhưng lại phát sinh trước mắt hắn...

Thạch Phong không khỏi chuyển tầm mắt tới trên người Hà Hữu Tài, lập tức cười nói:

- Sao Hà hội trưởng lại rảnh mà tới chỗ ta, chẳng lẽ Hà hội trưởng lại muốn đuổi ta ra khỏi thành phố này à?

- Hiểu lầm, thực sự là hiểu lầm, bạn học Thạch Phong, sao ta lại dám đuổi ngươi, tất cả đúng là hiểu lầm, lúc trước hoàn toàn là hệ thống bị lỗi, dẫn tới tin tức của ngươi không được đăng ký, hiện tại đã hoàn toàn không có vấn đề, bạn học Thạch Phong, hiện tại ngươi có thể lên tham gia ái hữu hội rồi.

Hà Hữu Tài trơ mặt nói.

- Hà hội trưởng, lá gan của ta rất nhỏ, lúc trước Hà hội trưởng từng nói gì, chỉ cần ta dám tới gần nơi đó nửa bước, sẽ đuổi ta ra, ta thực sự không dám chọc giận ngươi, ta cảm thấy cứ ở lại đây là được rồi, nếu ngươi không còn việc gì thì xin hãy quay về đi, chỗ ta rất bận.

Thạch Phong cười cười, không quan tâm tới Hà Hữu Tài.

Nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, sắc mặt Hà Hữu Tài lập tức trở nên tái nhợt, cho dù kẻ ngốc cũng biết trong lời nói của Thạch Phong có ẩn ý.

Lúc trước không nói hai lời đuổi đi, hiện tại lại muốn mời về, có thể sao?

Hà Hữu Tài thực sự muốn nói có thể.

Hứa lão gia tử đã lên tiếng, chỉ bằng vào một hội trưởng học sinh như hắn, nếu không làm tốt chuyện này, chỉ sợ nhân sinh về sau của hắn sẽ tiêu tùng, hơn nữa với thủ đoạn khủng bố của Hứa lão gia tử, hắn đã không dám đi nghĩ tới tương lai của mình.

Thấy bảo tiêu bên cạnh lạnh lùng nhìn hắn, cả người Hà Hữu Tài run lên, lập tức làm ra một chuyện khiến Thạch Phong khiếp sợ.

Hà Hữu Tài trực tiếp quỳ xuống trước mặt Thạch Phong, ôm lấy đùi hắn, giống như một nữ nhân khóc lóc kể lể nói:

- Ban học Thạch Phong, không, Phong ca, ta thật sự sai rồi, ta có mắt như mù, ta đáng chết, là ta mắt mù, không ngờ lại nghe lời của tên súc sinh Lâm Phi Long đó, ta xin lỗi, ta không phải người, nếu có thể khiến ngươi nguôi giận, vậy cứ đánh ta đi, chỉ cần Phong ca ngươi nguyện ý đi lên.

Không chỉ là Thạch Phong ngây người, ngay cả mọi người ở bên cạnh cũng choáng váng.

Đúng là làm người mà không biết xấu hổ thì chính là vô địch.

- Quả nhiên là Lâm Phi Long giở trò quỷ.

Kỳ thật Thạch Phong căn bản không để ý tới một tiểu nhân vật như Hà Hữu Tài, hắn chỉ muốn biết là ai muốn nhằm vào hắn, hiện tại đã xác định được 100% là Lâm Phi Long, Hà Hữu Tài cũng trở thành vô dụng.

- Được rồi, thu hồi nước mắt cá sấu của ngươi đi, ta có thể đi lên, có điều ngươi phải nói rõ với hiệu trưởng Hứa, bằng không ngươi chỉ có thể tự cầu nhiều phúc thôi.

Thạch Phong một cước đá văng ra Hà Hữu Tài đang quỳ gối khóc lớn, thản nhiên nói.

- Sao ngươi có thể làm như vậy được?

Hà Hữu Tài cũng thay đổi rất nhanh, lập tức khôi phục bộ dạng bình thường, giống như chuyện lúc trước chưa từng phát sinh, ngược lại trong ánh mắt lóe lên một tia oán hận.

Hà Hữu Tài đã khiến Hứa Văn Thanh mất mặt, nếu hiện tại lại nói ra quá trình của chuyện này là Hứa Văn Thanh, như vậy Lâm Phi Long tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, hơn nữa sau lưng Lâm Phi Long còn có một Triệu Kiến Hoa đáng sợ hơn, cho dù Hứa Văn Thanh buông tha cho hắn, nhưng Lâm Phi Long và Triệu Kiến Hoa thì sẽ không bỏ qua cho hắn.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0