- Đúng vậy! Thực sự hy vọng Linh Dực Công Hội có thể giết tới, như vậy chúng ta còn có thể kiếm thêm một khoản.
Thần Quan bậc hai liếm liếm khóe miệng, có chút chờ mong nói.
- Loại chuyện này là không có khả năng lớn, Linh Dực chắc cũng biết rất rõ, Băng Ngọc Chi Sâm này chính là cấm địa của bọn họ, đương nhiên không chỉ Băng Ngọc Chi Sâm, khu vực tài nguyên cao ở chung quanh Hồ Tâm Thành hiện tại đều bị Thần Tích phong tỏa, chỉ cần bọn họ dám phái ra nhiều nhân thủ, kết quả chỉ có một, đó chính là chết, có điều bọn họ không làm gì, cũng vẫn chết, dẫu sao bị các công hội lớn khiêu khích trên website như vậy, Linh Dực vẫn không làm gì, thanh danh xuống dốc không phanh, thời gian lâu dần, sớm muộn gì cũng xong đời.
Cô Hàn Sinh Phong cười cười,
- Đến lúc đó Vĩnh Hằng Vong Linh chúng ta có thể tiến trú Hồ Tâm Thành, chia một chén canh trong Băng Tinh Thế Giới.
Ngay khi Bát Nhãn Băng Chu sắp bị tiêu diệt, Thạch Phong suất lĩnh một quân đoàn ngàn người lặng lẽ xông tới chỗ cách Vĩnh Hằng Vong Linh không đến hai ngàn mét, trong đó hai trăm nghề nghiệp bậc hai cưỡi tọa kỵ xông tới, mà tám trăm cao thủ bậc một còn lại thì theo sát phía sau, tiến hành viện.
Động tĩnh như vậy rất nhanh cũng bị Du Hiệp của Vĩnh Hằng Vong Linh đang trinh sát xung quanh phát hiện, ngay lập tức báo cáo lên.
- Cô Hàn lão đại, phát hiện người của Linh Dực, hiện tại bọn họ đang xông về phía chúng ta.
Thần Quan nhìn tin tức nhân viên trinh sát gửi tới, kinh ngạc nói.
- Không thể nào! Người của Linh Dực choáng váng rồi à?
Cô Hàn Sinh Phong kinh ngạc nói,
- Bọn họ có bao nhiêu người?
- Là một đoàn ngàn người.
Thần Quan bậc hai nói.
- Một ngàn người?
Cô Hàn Sinh Phong cười cười,
- Linh Dực Công Hội cũng quá đánh giá cao bản thân rồi, chỉ là một ngàn người cũng dám xông tới, thực sự cho rằng Vĩnh Hằng Vong Linh chúng ta là bùn à, bảo tất cả mọi người cấp tốc tiêu diệt BOSS, chuẩn bị nghênh chiến Linh Dực, đây chính là cơ hội tốt để đề thăng độ danh tiếng của Vĩnh Hằng Vong Linh chúng ta ở Hắc Long Đế Quốc. Không thể để người của Thần Tích Công Hội đoạt mất.
Trong ba ngàn người Vĩnh Hằng Vong Linh bọn họ phái tới có một ngàn năm trăm người là thành viên cao thủ, ngoài ra nghề nghiệp bậc hai cũng có hơn bốn mươi người, sở dĩ như vậy, chính là lo lắng sẽ bị Linh Dực Công Hội công kích.
Chỉ là không ngờ thật sự gặp phải công kích của Linh Dực Công Hội.
Khi đoàn ngàn người của Linh Dực xông tới cách không đến năm trăm, Bát Nhãn Băng Chu cuối cùng cũng bị tiêu diệt, người bên Vĩnh Hằng Vong Linh dưới sự chỉ huy của Cô Hàn Sinh Phong triển khai trận hình phòng ngự, chuẩn bị xong đón đánh người của Linh Dực.
- Công kích! Cơ hội phát tài của Vĩnh Hằng Vong Linh chúng ta tới rồi!
Cô Hàn Sinh Phong nhìn hai bên đã cách nhau không đến một trăm mét, lập tức phất tay hạ lệnh.
Lập tức vô số quang hoa sáng lên, từng đạo mũi tên ma pháp bắn về phía thành viên bậc hai của Linh Dực ở hàng trước.
- Giết.
Hung Xà nhìn công kích bay tới, không khỏi hét lớn một tiếng, vung búa lớn trong tay đột nhiên đánh xuống mặt đất.
Lập tức mặt đất vỡ ra, dâng lên một trùng kích bạo phá ngút trời, trực tiếp triệt tiêu toàn bộ mũi tên ma pháp từ phía trước bắn tới, mà nghề nghiệp bậc hai khác cũng không có ý định né tránh, toàn bộ đều cản lại.
Tuy trong những công kích này có ma pháp và kỹ năng của nghề nghiệp bậc hai, nhưng đối với bọn họ đã trang bị Chiến Đấu Ma Trang sơ cấp mà nói thì căn bản không tính là gì, rất dễ dàng đã đột phá được từng đợt công kích đến từ xung quanh, trực tiếp xông tới trước lưới phòng ngự của Vĩnh Hằng Vong Linh.
Đối mặt với ngăn cản bằng thuẫn bài của MT, đám người Hung Xà giống như là chơi vậy, tùy tiện một kích cũng khiến cho mấy người bị đẩy lui, không đến một thoáng đã đột phá được lưới phòng ngự mà Vĩnh Hằng Vong Linh thiết lập.
Mà đám người Hung Xà xông vào trong lưới phòng ngự cũng giống như sư tử tiến vào đàn dê, đối phó người chơi bậc một là mấy kích một người, cho dù là người chơi cao thủ bậc một cũng không ngoại lệ, thuộc tính chênh lệch đã đủ lớn, cộng thêm chênh lệch thể chất và tốc độ phản ứng, căn bản là không có sức phản kháng gì, cho dù có trị liệu điên cuồng cộng máu, cũng không cản được tốc độ điểm sinh mệnh hạ xuống.
Chỉ mới giao thủ một thoáng, Vĩnh Hằng Vong Linh đã có hơn bốn năm trăm người bị tiêu diệt, hóa thành từng đạo bạch mang tiêu tán ở Băng Ngọc Chi Sâm.
- Tại sao lại như vậy?
Cô Hàn Sinh Phong nhìn từng cao thủ công hội bị tiêu diệt, sắc mặt xanh mét, chưa từng nghĩ tới cao thủ trong công hội ở đám người Hung Xà lại không chịu nổi một kích như vậy, thậm chí ngay cả cao thủ bậc hai ở trước mặt đám người Hung Xà cũng không chống đỡ được mấy chiêu đã bị trực tiếp trảm sát...
Mà Cô Hàn Sinh Phong lại không rõ, đám người Hung Xà nhưng có chiến lực tiếp cận cao thủ hàng đầu, hai trăm người chơi có chiến lực tiếp cận cao thủ hàng đầu cho dù là đối phó ba ngàn cao thủ cũng không có bất kỳ vấn đề gì, huống chi ba ngàn người của Vĩnh Hằng Vong Linh chỉ có một bộ phận là cao thủ.
Mà nhìn tám trăm người của đã tiếp cận tới, cũng khiến Cô Hàn Sinh Phong cảm thấy sợ hãi.
Hai trăm người đã khủng bố như vậy, vậy còn có tám trăm người nữa tới.
- Trốn đi! Tất cả mọi người mau trốn tới bên Thần Tích! Chỉ cần chạy được tới đó là chúng ta sẽ an toàn.
Cô Hàn Sinh Phong vội vàng hô lớn.
Theo Cô Hàn Sinh Phong vừa hô xong, các thành viên của Vĩnh Hằng Vong Linh cũng đều từ trong sợ hãi bình tĩnh lại, nhao nhao chạy tới cấp Thần Tích Công Hội đang luyện.