Tuy người của Linh Dực Công Hội rất mạnh, nhưng Thần Tích Công Hội chung quy vẫn là công hội siêu nhất lưu, thực lực công hội lại không thua gì công hội siêu cấp, cao thủ trong công hội rất nhiều, trên vũ khí trang bị và trình độ kỹ thuật là cao hơn bọn họ nhiều.
Một điểm quan trọng nhất là Linh Dực Công Hội căn bản không dám tiến hành đối chiến chính diện với Thần Tích Công Hội, sẽ chỉ tiến hành một số du kích chiến hơn trăm người mà thôi.
Chỉ cần bọn họ cảm thấy tới bên đoàn ngàn người của Thần Tích, cũng có nghĩa là được an toàn.
Lập tức hơn hai ngàn người còn lại của Vĩnh Hằng Vong Linh giống như phát điên, bỏ chạy tứ tán về phía phương hướng của Thần Tích Công Hội, khiến đám người Hung Xà trong nhất thời cũng choáng váng.
Chiến đấu còn chưa đến mười, không ngờ đã không chút do dự chạy trốn, quả thực giống như là giấy vậy.
- Cô Hàn lão đại, ta đã liên hệ với bên Thần Tích rồi, hiện tại bọn họ đang chạy tới bên chúng ta.
Thần Quan bậc hai nhìn sắc mặt Cô Hàn Sinh Phong rất không tốt, nói.
Đối với điều này hắn cũng không phải không thể lý giải, lần này đoàn đội ba ngàn người được phái tới có một nửa đều là đều, mà chiến đấu vừa bắt đầu Linh Dực đã tiêu diệt hơn ba trăm cao thủ công hội, mà tổng số lượng người chơi cao thủ của Vĩnh Hằng Vong Linh bọn họ cũng chỉ có hơn bốn ngàn người mà thôi, lần này khiến công hội bọn họ tương đương với với mất một phần mười cao thủ, có thể nói là tổn thất thảm trọng.
- Thông tri tất cả mọi người trong đoàn, nghĩ biện pháp dẫn dụ người của Linh Dực cho ta. Tiêu diệt nhiều cao thủ của công hội chúng ta như vậy, quyết không thể dễ dàng buông tha cho bọn họ.
Cô Hàn Sinh Phong nhìn người của Linh Dực, trong ánh mắt lóe lên một tia hàn mang,
- Đến lúc đó hội hợp với Thần Tích, chúng ta cùng Thần Tích hình thành vòng vây, giữ bọn họ lại ở Băng Ngọc Chi Sâm.
Lần này công hội bọn họ tổn thất quá thảm trọng, không chỉ là bởi vì vấn đề thành viên cao thủ bị giảm cấp, mấu chốt là tổn thất vũ khí trang bị, trang bị trên người cao thủ của công hội đều là công hội tiêu tốn rất nhiều tài nguyên kiếm ra.
Mà bọn họ chưa đạt được bao nhiêu tài nguyên ở Băng Ngọc Chi Sâm, lại tổn thất nhiều vũ khí trang bị như vậy, quả thực là thiệt to, món nợ này phải đòi lại từ trên người Linh Dực.
- Được! Giờ ta sẽ bảo bọn họ chú ý bảo trì cự ly với người của Linh Dực.
Thần Quan bậc hai cũng gật đầu, nhìn đám người Hung Xà vẫn đang đuổi giết, cảm thấy đây là một biện pháp tốt đẻ bù đắp tổn thất.
- Đến lúc đó xem những người này của Linh Dực chết như thế nào đi.
Linh Dực Công Hội nổi tiếng là có tiền, trang bị trên người thành viên công hội mới gọi là tốt, hiện tại những thành viên Linh Dực này có thuộc tính cường đại như vậy, không cần nói cũng biết trang bị trên người đều rất tốt, một kiện cũng không biết bằng bao nhiêu kiện trên người cao thủ của công hội bọn họ.
Tuy làm như vậy sẽ khiến số lượng tử vong của thành viên công hội gia tăng không ít, nhưng có thể từ giữa có được trang bị cực phẩm của Linh Dực, mượn điều này đẻ cường hóa đoàn chủ lực, đây chính là một vụ mua bán tương đối có lời.
Nói xong liền bảo thành viên trong công hội cố ý lại gần một chút, không đến mức khiến đám người Hung Xà sau khi tiêu diệt một người, muốn đuổi theo phải mất hồi lâu mới có thể đuổi được một người khác, khiến đám người Hung Xà cảm thấy khi đuổi người không cần tiêu tốn quá nhiều thời gian, tiêu diệt một người xong vẫn có cơ hội đuổi tới người tiếp theo.
Tuy làm như vậy sẽ khiến người chơi tử vong của Vĩnh Hằng Vong Linh càng lúc càng nhiều, nhưng cũng khiến đám người Hung Xà thủy chung đuổi sát phía sau, không vì vậy mà từ bỏ nửa đường.
Sau khi đuổi được cự ly ngàn mét, người của Vĩnh Hằng Vong Linh cũng chết tới chỉ còn lại hơn một ngàn sáu trăm người, trình độ hung mãnh của đám người Hung Xà là hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của Cô Hàn Sinh Phong, khiến Cô Hàn Sinh Phong nhìn mà khóe mắt như rách ra.
- Cô Hàn lão đại, ngươi nhìn phía trước kìa.
Lúc này Thần Quan bậc hai đột nhiên chỉ về phía rất nhiều người chơi đang xông tới trong rừng cây, không khỏi kích động nói,
- Đó là người của Thần Tích Công Hội.
- Tốt! Bảo tất cả mọi người chuẩn bị.
Cô Hàn Sinh Phong nhìn người Thần Tích cưỡi tọa kỵ chạy như điên mà đến, giống như là nhìn thấy hy vọng, vội vàng nói,
- Vĩnh Hằng Vong Linh chúng ta có thể tiến thêm một bước ở Hắc Long Đế Quốc hay không, chính là dựa vào hiện tại.
Người của Vĩnh Hằng Vong Linh nhìn thấy Thần Tích Công Hội chạy như điên đến, ai nấy đều giống như là sống lại vậy, không còn giữ lại nữa, toàn lực chạy tới bên Thần Tích Công Hội, mà đoàn hai ngàn người của Thần Tích Công Hội cũng sớm đã có chuẩn bị, trực tiếp chia làm hai đường, một đường giết tới đám người Hung Xà, một đường thì hướng tới đoàn đội tám trăm người mà Thạch Phong dẫn dắt.
- Hội trưởng, người của Thần Tích tới rồi.
Hung Xà ở hàng trước nhìn đoàn đội Thần Tích từ trong rừng cây xông tới, không khỏi báo cáo với Thạch Phong.
- Tới rồi à?
Thạch Phong bình thản nói,
- Như vậy các ngươi cũng hành động đi.
- Có thể khởi công rồi à?
Hung Xà vừa nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên lên, không nhịn được liếm liếm khóe miệng, lập tức hô lên trong trò chuyện đoàn đội,
- Các huynh đệ có thể khai sát rồi.
- Quá tốt! Cuối cùng cũng có thể nghiêm túc rồi.
- Cuối cùng cũng không cần đuổi theo nữa rồi.
- Các ngươi phải đẻ lại cho ta một số, ta vẫn còn không ít chiến kỹ cơ bản muốn thí nghiệm.