- Ta hiểu rồi.
Mộc Vân hơi gật đầu.
Sau đó Mộc Vân dưới sự chỉ huy của Phi Tâm bắt đầu hành động, mà Phi Tâm cũng bắt đầu an bài mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Thời gian trôi đi, mười phút rất nhanh đã qua.
Mà Lục Tinh La đứng trên điểm cao nhìn Khê Nguyệt Trấn, thấy Phi Tâm cả nửa ngày không trả lời, lập tức hạ lệnh nói:
- Tốt! Tốt lắm! Đã muốn tự tìm chết, ta sẽ thanh toàn cho bọn họ, thông tri cho tất cả mọi người phát động công kích đối với Khê Nguyệt Trấn, một người của Bách Hoa Cung cũng không được buông tha cho ta.
Ba mươi vạn tinh nhuệ của Tinh Hoàn đã bao vây Khê Nguyệt Trấn con kiến cũng chui không lọt, hơn một trăm trọng nỗ cỡ lớn theo tiếng hạ lệnh của Lục Tinh La, cũng bắt đầu chậm rãi đi tới bày trận, tác động tới tim của tất cả người chơi trong Khê Nguyệt Trấn.
Công thành chiến quy mô Lớn như vậy, ở trong Ám Dạ Đế Quốc tuyệt đối là lần đầu tiên.
Nhìn biển người đông nghìn nghịt giống như nước biển che trời phủ đất ùa tới, cảnh tượng đồ sộ này khiến thành viên Bách Hoa Cung trên tường thành ai nấy đều khẩn trương run rẩy.
Cho dù bình thường là thành viên của công hội nhất lưu, đã sớm trải qua các loại PK, cũng từng trải qua một số đại chiến, nhưng so sánh với lần này, căn bản là không đáng nhắc tới.
Mà đám người Tàn Vân và Thất Quang quan vọng trên tường thành nhìn thấy một màn này, cũng không khỏi cảm thấy rung động.
- Lợi hại quá! Đây là đại chiến công hội à?
- Lúc trước tuy cũng từng chính mắt chứng kiến đại chiến công hội, có điều tự mình đối mặt và đứng ngoài quan sát quả nhiên là khác hẳn nhau.
- Hơn trăm trọng nỗ cỡ lớn, đó chính là nội tình của thế lực siêu cấp sao?
Đối với ba mươi vạn đại quân tinh nhuệ trước mắt, cho dù là đám người Thất Quang thân là cao thủ Nhập Vi, liên tục phá phong tỏa do hơn vạn đại quân thiết lập, lúc này cũng cảm thấy lực lượng của cá nhân ở trước mặt đại quân thế này là nhỏ bé cỡ nào, thậm chí ngay cả một chút bọt sóng cũng không làm bắn lên được.
Lúc trước phá vây tuy đối mặt với không ít người chơi, nhưng nơi đó chung quy vẫn chỉ là sơn đạo nhỏ hẹp, có thể đồng thời để khiến chiến đấu đã rất không tồi rồi, mà trước mắt là một mảng bình nguyên, khi chiến đấu phải đối mặt chính là hơn trăm tới cả ngàn người, hai bên bản không phải cùng một cấp bậc.
Càng đừng nói tới sự tồn tại của trọng nỗ cỡ lớn, một trăm chiếc cùng bắn, cho dù là một đám cao thủ hàng đầu cũng sẽ bị bắn thành bã.
- Xem ra lần này Tinh Hoàn Công Hội không chỉ là muốn tiêu diệt Bách Hoa Cung, còn muốn thông qua Bách Hoa Cung giết gà dọa khỉ trong Ám Dạ Đế Quốc.
Thạch Phong nhìn lướt qua trọng nỗ cỡ lớn chậm rãi tiếp cận, trong ánh mắt không khỏi có chút cảm khái.
Trọng nỗ cỡ lớn đó.
Thứ này là dùng tốt hơn cả pháo tháp của thành trấn, tuy tầm bắn không xa bằng pháo tháp, nhưng uy lực lại là tiêu chuẩn bậc ba hàng thật giá thật, thời gian cooldown cũng khá ngắn, chỉ là không có phạm vi bao phủ lớn bằng đạn pháo mà thôi.
Hơn nữa bởi vì bản thiết kế không phải là quá khó có được, tài liệu chế tác cũng không phải quá hiếm có, đại sư sơ cấp là có thể chế tác, cho nên ở đời trước đều là một trong những vũ khí chủ lưu của công thành chiến.
Nếu thực sự nói tới khuyết điểm duy nhất, đó chính là giá trị chế tạo quá cao.
Giá vốn của một chiếc trọng nỗ cỡ lớn là hơn một ngàn kim tệ, lại thêm vấn đề xác suất thất bại, đại sư sơ cấp chế tạo ra có thế nào cũng phải tốn khoảng ba ngàn kim tệ, trước mắt là hơn một trăm chiếc, nói cách khác Tinh Hoàn tiêu tốn ít nhất ba mươi vạn kim tệ.
Không thể không nói thế lực siêu cấp đúng là thế lực siêu cấp, có tiền có thế, đổi thành hắn thì tuyệt đối không nỡ.
Tuy trọng nỗ cỡ lớn chỉ có giá bằng một nửa pháo tháp, nhưng phòng ngự của pháo tháp cực cao, cho dù là chịu công kích bậc bốn cũng có thể kháng được mấy lần, nhưng trọng nỗ cỡ lớn thì lại không được, đừng nói là công kích bậc bốn, cho dù là công kích bậc ba cũng không thừa nhận được hai ba lần, hơn nữa chỉ cần sử dụng sẽ tạo thành tổn thất độ bền, sau trận chiến phí duy tu cũng là một con số không nhỏ, người không có tiền đúng là không dùng nổi.
- Dạ Phong Đoàn trưởng, cuối cùng cũng tìm được các ngươi rồi.
Lúc này Mộc Vân đột nhiên, dồn dập nói,
- Chiến đấu sắp bắt đầu, Khê Nguyệt Trấn quá nguy hiểm, các ngươi mau chuẩn bị đi, chờ lát nữa chúng ta tìm cơ hội phá vây.
- Các ngươi không cần Khê Nguyệt Trấn nữa à?
Thạch Phong kỳ quái hỏi.
Từ tìm hiểu lúc trước hắn đã biết rằng, Khê Nguyệt Trấn có thể nói là hi vọng cuối cùng của Bách Hoa Cung ở Ám Dạ Đế Quốc, nếu mất Khê Nguyệt Trấn, Bách Hoa Cung cũng không thể tiếp tục phát triển ở Ám Dạ Đế Quốc nữa, chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Ám Dạ Đế Quốc.
- Khê Nguyệt Trấn đã không thủ được rồi, chênh lệch thực lực quá lớn, hiện tại điều chúng ta có thể làm chỉ là tận hết khả năng giữ lại thực lực của công hội.
Mộc Vân lắc đầu.
Nếu có thể nàng cũng muốn, có điều chênh lệch thực lực của hai bên đã rõ ràng đến mức này, cho dù hiện tại hội trưởng dẫn theo hai mươi vạn tinh nhuệ thủ bị Khê Nguyệt Trấn, kết quả cũng không có thay đổi gì.
Bởi vì phòng ngự của thành trấn ở trước mặt hơn trăm trọng nỗ cỡ lớn căn bản là không có tác dụng, còn không bằng giữ lại lực lượng tới nơi mới phát triển.
- Như vậy á?
Thạch Phong hiểu suy nghĩ của Bách Hoa Cung, không khỏi cười cười lên tiếng đề nghị,
- Nếu ta nói có biện pháp phòng thủ Khê Nguyệt Trấn thì sao?
- Phòng thủ Khê Nguyệt Trấn?
Mộc Vân không khỏi chớp chớp mắt, có chút không kịp phản ứng..