Tuy trận trượng của Tinh Hoàn rất kinh người, nhưng Khê Nguyệt Trấn ít nhiều cũng có một chút vũ khí chiến tranh, tám Địa Tinh Hỏa Pháo và bốn máy ném đá, đều được dựng ở vị trí phòng ngự mấu chốt, chỉ chờ một tiếng hạ lệnh, là có thể cùng pháo tháp đồng thời công kích, không phải không có sức đánh một trận.
Mà đối với thái độ xem thường người khác của Tinh Hoàn, Mộc Vân đi tới lại không hề tức giận, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.
Tinh Hoàn xem thường người khác thì không giả, nhưng Tinh Hoàn đích xác có vốn liếng để xem thường Bách Hoa Cung bọn họ.
Hơn nữa so sánh với đồng thời đối mặt với hơn trăm trọng nỗ cỡ lớn, lần này chỉ đối mặt với sáu mươi trọng nỗ cỡ lớn, chắc chắn là thoải mái hơn rất nhiều.
- Xuất động sáu mươi trọng nỗ cỡ lớn à?
Thạch Phong nhìn đại quân đã sắp tới gần tầm bắn, đối với điều này cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.
Trọng nỗ cỡ lớn bản thân chính là một tiêu hao phẩm to lớn, bởi vì chỉ cần công kích là sẽ tạo thành tổn thất độ bền, lần này Tinh Hoàn đối phó Khê Nguyệt Trấn, chủ yếu là để giết gà dọa khỉ, cho mọi người xem mà thôi, chuyện sáu mươi trọng nỗ cỡ lớn đã có thể xử lý, tất nhiên không cần thiết phải xuất động toàn bộ trọng nỗ cỡ lớn làm gì.
Hơn nữa dùng trọng nỗ cỡ lớn di động toàn tốc, pháo tháp ở ngoài ngàn mét là rất khó bắn trúng, mà tầm bắn của trọng nỗ cỡ lớn là 1300 mét, chỉ cần di động giữa 1000 mét đến 1300 mét, pháo tháp sẽ không có uy hiếp quá lớn, đồng thời còn có thể phát huy ra hiệu quả của trọng nỗ cỡ lớn.
Với trình độ phòng ngự của Khê Nguyệt Trấn, sáu mươi trọng nỗ cỡ lớn đã dư sức phá rồi.
Ngay khi Thạch Phong đi lên tường thành chưa được một lúc, trên pháo tháp cách đó không xa truyền đến một tiếng hét lớn.
- Phó hội trưởng! Đại quân đã tiến vào trong tầm bắn của pháo tháp.
Theo thanh âm này vang lên, toàn bộ mọi người của Bách Hoa Cung ở trên tường thành đều khẩn trương đến cực điểm, ai nấy đều nhìn Phi Tâm đứng trên tường thành.
Bởi vì tiến vào trong tầm bắn của pháo tháp, cũng đại biểu cho chiến tranh đã bắt đầu.
- Công kích! Lấy nơi tập trung nhiều người ưu tiên bắn.
Phi Tâm vừa nghe vậy, hít một hơi thật sâu, không khỏi hạ lệnh.
Ngay tức khắc, tất cả pháo tháp và vũ khí chiến tranh đồng thời phát động công kích.
Tiếng nổ vang vọng toàn bộ Khê Nguyệt Trấn.
Rầm rầm rầm...
Chỉ thấy khi tất cả công kích sắp hạ xuống đại quân Tinh Hoàn, ở trong không trung đột nhiên nổ tung, giống như bị một bức tường vô hình ngăn cản.
- Đây là...
Phi Tâm nhìn một vách tường vô hình trong vùng trời của đại quân Tinh Hoàn, sắc mặt hơi trầm xuống,
- Ma pháp trận phòng ngự?
Ma pháp trận phòng ngự đại khái chia làm hai loại, một loại là ma pháp trận phòng ngự của thành trấn, một loại là ma pháp trận phòng ngự ở dã ngoại.
Trong đó ma pháp trận phòng ngự dã ngoại vô cùng hiếm có, bởi vì tùy thời tùy chỗ đều có thể sử dụng, trong đại chiến công hội lại là tồn tại giống như thần khí, cho tới bây giờ Bách Hoa Cung bọn họ cũng chưa có được một tấm, càng đừng nói là trọn vẹn, mà ma pháp trận phòng ngự của thành trấn thì khác, chỉ có thể sử dụng trong thành trấn, cho nên số lượng khá nhiều, đối với công hội nhất lưu mà nói, muốn kiếm được tới tay không phải chuyện vô cùng khó.
Mà hiện tại Tinh Hoàn Công Hội sử dụng chính là ma pháp trận phòng ngự dã ngoại.
- Ha ha ha, thực sự cho rằng Tinh Hoàn chúng ta không có bất kỳ chuẩn bị gì lại tùy tiện công kích các ngươi à?
Lục Tinh La đứng quan vọng trên gò cao không khỏi cười ha hả,
- Thông tri xuống, chỉ cần trọng nỗ cỡ lớn tiến vào tầm bắn, đánh thật căng cho ta! Cho bọn họ biết một chút đối địch với Tinh Hoàn chúng ta sẽ là kết cục gì?
- Vâng.
Túc Lạc ở bên cạnh lập tức bắt đầu truyền lệnh.
Mà trên chiến trường, tốc độ di chuyển của đại quân Tinh Hoàn rất nhanh, chỉ một thoáng đã bước vào phạm vi 1300 mét.
- Công kích.
Đột nhiên sáu mươi trọng nỗ cỡ lớn đồng thời công kích, sáu mươi mũi tên to lớn hóa thành từng mũi tên nóng cháy bay về phía Khê Nguyệt Trấn.
Rầm rầm rầm!
Trên không trung của Khê Nguyệt Trấn vang lên tiếng nổ liên tiếp, cho dù là ma pháp trận phòng ngự có thể ngăn cản công kích bậc ba, dưới những công kích mãnh liệt này cũng xuất hiện vỡ vụn, rõ ràng tiêu hao đối với năng lượng của ma pháp trận là cực lớn.
Điều này khiến người của Bách Hoa Cung đều quýnh lên.
Ma pháp trận phòng ngự là có hạn chế năng lượng, năng lượng bị tiêu hao hết, cũng tự nhiên biến mất, mà đối mặt với công kích bình thường, là có thể chống đỡ được rất lâu, nhưng nếu đối mặt với công kích có thể khiến tấm chắn phòng ngự vỡ vụn, đại biểu cho ma pháp trận phòng ngự có thể không chống đỡ được mấy lần.
Đã không có ma pháp trận phòng ngự chống đỡ, bọn họ sẽ phải đối mặt với công kích của trọng nỗ cỡ lớn.
Lúc này không chỉ là người của Bách Hoa Cung cảm thấy rung động trước công kích của trọng nỗ cỡ lớn, người chơi ở Khê Nguyệt Trấn cũng đều bị hiệu quả của trọng nỗ cỡ lớn khiến cho cả kinh, nhất là người ẩn núp của các thế lực lớn.
Không ngờ trọng nỗ cỡ lớn còn có hiệu quả cộng thêm đối với công kích của ma pháp trận phòng ngự, điều này đối với các thế lực lớn mà nói là không khác gì tai nạn.
- Quả nhiên ma pháp trận phòng ngự trình độ sơ cấp muốn ngăn cản công kích của trọng nỗ cỡ lớn là rất khó.
Thạch Phong nhìn khe nứt trong không trung, lập tức nhìn về phía bốn người Thất Quang, Tàn Vân, Vô Thanh Đao Khách, Man Cốt Y Cựu ở bên cạnh, phân phó,
- Tới lúc các ngươi xuất thủ rồi, cẩn thận công kích của trọng nỗ.
- Vâng.