Chỉ thấy một vị nam tử hung thần khí vũ hiên ngang, lưng hùm vai gấu, trên mặt có hai vết sẹo đi vào đại sảnh, trong nháy mắt nam tử này xuất hiện, cao tầng của các quán huấn luyện và võ quán trong đại sảnh biến sắc, giống như nhìn thấy hổ lang vậy.
- Sao hắn lại ở đây?
Trương Thiên Nhai nhìn thấy vị nam tử này, trong ánh mắt mang theo vẻ kiêng kị rất sâu.
- Hắn lợi hại lắm à?
Triệu Nguyệt Như nhìn vẻ mặt kiêng kị của Trương Thiên Nhai, không nhịn được hỏi.
- Lợi hại?
Trương Thiên Nhai lắc đầu,
- Hắn đã không phải dùng từ lợi hại thì có thể hình dung, căn bản chính là ma quỷ, xuất thủ rất nặng, được gọi là Bạo Long, chỉ là cao thủ ám kình bị hắn đánh bại đã không dưới hai mươi người, những người này đến bây giờ vẫn còn nằm trên giường, cho nên bị đuổi ra khỏi giới cách đấu, mà đó là chuyện của mười năm trước, gần đây nghe nói hắn đã đánh bại Ma Lang, đại sư ám kình đỉnh phong của ngoại quốc, nếu người này mà xuất thủ, cho dù là ta cũng chịu.
Ngay khi mọi người đang lâm vào hoảng sợ, Bạo Long Vương Tông Quyền cũng đi tới giữa đại sảnh.
- Nghe nói Thiên Đấu các ngươi muốn mở quán ở đây, ai trong các ngươi là quán chủ nơi này? Vương Tông Quyền ta muốn luận bàn một chút, xem các ngươi có tư cách mở quán ở Phong Lâm Thị này.
Vương Tông Quyền hét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng toàn bộ đại sảnh, khiến không ít người ở đây đều không nhịn được mà lui bước.
- Lần này quán huấn luyện Thiên Đấu xong rồi, sát tinh này mà xuất thủ, toàn bộ Phong Lâm Thị sợ rằng không ai có thể khống chế.
- Tập đoàn tài chính Tinh Hàng quả nhiên lợi hại, ngay cả ngoan nhân như vậy cũng có thể mời đến.
- Chơi game thì cứ chơi đi, lại đi mở quán, giờ thì thảm rồi.
Cao thủ của các quán huấn luyện và võ quán ở đây nhìn Vương Tông Quyền, đều hiểu rằng, hôm nay quán huấn luyện Thiên Đấu xong đời rồi, sợ rằng sẽ trở thành quán huấn luyện chỉ mở được một ngày đầu tiên của Phong Lâm Thị.
- Tuy không biết ngươi là ai? Có điều muốn khiêu chiến quán chủ, chỉ sợ ngươi vẫn chưa đủ tư cách.
Theo giọng nói này vang lên, tất cả mọi người ở đây không nhịn được quay đầu nhìn về phía nơi thanh âm phát ra, chỉ thấy lên tiếng là một nữ tử tịnh lệ, anh tư hiên ngang khiến người ta say mê, chính là Hỏa Vũ trong hiện thực.
Trong đại sảnh theo sự xuất hiện của Hỏa Vũ, ngay tức khắc cao thủ của các quán huấn luyện và võ quán ở đây đều đều không khỏi toát mồ hôi cho Hỏa Vũ.
- Đây là tiểu cô nương từ đau chui ra vậy?
- Không muốn sống nữa à?
Tuy mọi người không biết Hỏa Vũ là ai, có khả năng là đại tiểu thư của tập đoàn nào đó, lại hoặc là thế hệ trẻ tuổi của một đại gia tộc.
Nhưng Bạo Long Vương Tông Quyền là ai?
Đó chính là ngoan nhân tuyệt đối, đối với người thường mà nói, tối đa cũng chỉ biết Vương Tông Quyền trước đó không lâu từng đánh bại Ma Lang, cao thủ ám kình đỉnh phong của ngoại quốc, nhưng bọn họ đều biết.
Vương Tông Quyền trước đó làm sát thủ mười năm, vô cùng máu lạnh, không biết đã đã có bao nhiêu cao thủ chết thảm trong tay Vương Tông Quyền, cũng không thiếu cao tầng của đại gia tộc, có thể nói chỉ cần Vương Tông Quyền muốn, cho dù là người thừa kế của đại gia tộc thuê bảo tiêu cũng có khả năng sẽ mất mạng.
Lúc này chạy ra kêu gào với Vương Tông Quyền, đó tuyệt đối là hành vi tìm chết.
- Tiểu cô nương ngươi cũng thú vị đấy, ngươi cảm thấy như thế nào mới xem như có tư cách?
Vương Tông Quyền không tức giận như trong tưởng tượng, ngược lại nhìn Hỏa Vũ, thản nhiên cười nói.
Mục đích lần này hắn đến đây rất đơn giản, chính là khiến quán huấn luyện Thiên Đấu mất hết danh dự.
Có điều hắn lo lắng nhất chính là quán huấn luyện Thiên Đấu tránh chứ không đánh, dẫu sao danh tiếng của hắn ở trong nghề là không nhỏ, cho dù quán huấn luyện Thiên Đấu tránh chứ không đánh, mọi người cũng đều có thể lý giải.
Thanh niên trẻ tuổi không hiểu tình thế như Hỏa Vũ nhảy ra là chuyện không thể tốt hơn.
Như vậy quán huấn luyện Thiên Đấu không thể không chủ động ứng chiến, đến lúc đó hắn cũng có thể tùy tiện trêu tức, khiến quán huấn luyện Thiên Đấu mất hết mặt mũi, đến lúc đó quán huấn luyện Thiên Đấu tất nhiên cũng không thể sống yên ở Phong Lâm Thị.
- Người trẻ tuổi chung quy vẫn là người trẻ tuổi, chỉ bị Vương Tông Quyền khích một chút xoay, không ngờ trực tiếp nhảy ra, không nói thì không sao, vừa nói như vậy, quán huấn luyện Thiên Đấu nhất định phải ứng chiến rồi.
Quán chủ hội quán Tâm Võ Trần Thiên Hà khoảng hơn năm mươi tuổi không khỏi lắc đầu, lập tức nhìn về phía Tiếu Ngọc ở bên cạnh,
- Lão Tiếu, người trẻ tuổi đó lần này chỉ sợ là dữ nhiều lành ít rồi.
- Thiên Hà đại sư, chẳng lẽ ngươi ra mặt, Vương Tông Quyền đó cũng không nể tình à?
Tiếu Ngọc vô cùng lo lắng nói.
Lúc này hắn cũng vô cùng nghẹn lời với Hỏa Vũ, tuy hắn biết Hỏa Vũ là một cao thủ, lúc trước từng thoải mái đánh bại học viên trung cấp của võ quán Bạch Hổ, nhưng Vương Tông Quyền chính là cao thủ trong cao thủ, hiện tại đứng ra, căn bản chính là thêm phiền mà thôi.
Hiện tại người duy nhất có thể hy vọng vào chính là Trần Thiên Hà.
Là đại sư thành danh đã lâu, cho dù là Giang Thiên Nguyên của võ quán Bạch Hổ cũng phải nể mặt mấy phần, về phần thực lực lại không có gì phải nói, lúc trẻ tuổi từng lọt vào top 32 của đại hội cách đấu thế giới.
Top 32 nhìn thì không đáng nhắc tới, nhưng đó là đại hội cách đấu thế giới, chỉ là tư cách dự thi đã là không biết có bao nhiêu cao thủ bị cự tuyệt từ ngoài cửa rồi, phàm là người có thể tham gia đại hội đều là cao thủ trong cao thủ, hơn nữa tuyển thủ tham gia thi đấu cũng chỉ có mấy trăm người, có thể cuối cùng lọt vào top 32, thực lựclà không cần nghĩ cũng biết.